Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3469: Lâm Thiên Long trở về (2)

Đúng lúc này, Lưu Thanh Phong tựa như phát hiện cái gì, từ trong lòng lấy ra một tấm pháp bàn hào quang màu lam lưu chuyển không chừng, đánh vào một pháp quyết, sắc mặt biến đổi hẳn.

“Xảy ra chuyện gì rồi? Lưu đạo hữu?”

Lôi Giao Chân Quân nghi hoặc nói.

“Dị tộc Hợp Thể kỳ công kích T tổng đànrấn Hải cung chúng ta, lão phu phải về một chuyến. Long đạo hữu, Lý phu nhân, Huyền Linh thành giao cho các ngươi.”

Lưu Thanh Phong nói xong lời này, vội vàng rời khỏi.

***

Đảo Kim Thiềm, non nửa hòn đảo hóa thành phế tích, trên mặt đất có lượng lớn thi thể, trên mặt biển nổi lượng lớn thi thể, đã có thi thể tu sĩ Nhân tộc, cũng có thi thể dị tộc.

Tu sĩ Nhân tộc đang quét dọn chiến trường, tu bổ trận pháp, cứu chữa người bị thương.

Một tòa trang viên diện tích rất lớn, hai nam một nữ đang nói cái gì, vẻ mặt bọn họ ngưng trọng.

“Cuối cùng đã đánh lui dị tộc tiến công, đáng tiếc Dương đạo hữu.”

Một thiếu phụ váy tím ngũ quan đoan trang thở dài nói, vẻ mặt đầy tiếc nuối.

“Tin Dương đạo hữu chết, mau chóng thông báo Trấn Hải cung mới được.”

Một đại hán áo đỏ dáng người khôi ngô trịnh trọng nói.

Ba tên dị tộc dẫn dắt ngàn vạn con yêu thú công kích đảo Kim Thiềm, bọn họ hướng môn phái khác cầu viện, Trấn Hải cung phái một vị tu sĩ Hợp Thể đến trợ giúp, đáng tiếc chết ở trên tay dị tộc.

Dị tộc có hai tu sĩ Hợp Thể bị thương nặng, nguyên khí tổn thương lớn.

Thiếu phụ váy tím chợt từ trong lòng lấy ra một tấm pháp bàn lấp lánh hào quang màu xanh, đánh vào một pháp quyết, khuôn mặt biến sắc.

“Không ổn, tổng đàn Trấn Hải cung bị tập kích, mười hai tên dị tộc Hợp Thể kỳ dẫn đội.”

Thiếu phụ váy tím kinh hô, vẻ mặt đầy chấn động.

***

Tổng đàn Trấn Hải cung, tám người bọn Kim Thánđứng ở trên một cơn sóng lớn ngập trời cao hơn vạn trượng, ánh mắt ngưng trọng.

Một tòa tháp khổng lồ lóe ra hào quang màu đỏ lơ lửng ở trên trời, phù văn thân tháp chớp lên, tản mát ra linh khí dao động kinh người, rõ ràng là một món thượng phẩm thông thiên linh bảo.

Tòa tháp khổng lồ kịch liệt chớp lên, tựa như có người nào ở bên trong công kích tòa tháp khổng lồ màu đỏ.

Mặt biển phạm vi vạn dặm bị máu tươi nhuộm thành màu đỏ, giống như biển máu.

Một màn nước màu lam nhạt bao phủ cả tòa đảo Phiêu Vân, Tống Nhất Minh sắc mặt tái nhợt, trong tay cầm một tấm trận bàn mờ mịt hơi nước, đánh vào từng pháp quyết.

Nước biển kịch liệt quay cuồng, từng vòi rồng sóng nước đường kính mười vạn trượng phóng lên trời, ngăn cản đám người Kim Tháncông kích.

Bởi vì Thạch Hạo Thiên mật báo, dị tộc biết thần thông của bọn họ, có chuẩn bị mà đến, chém giết hộ cung linh thú của Trấn Hải cung, cũng đã giết Lý Tinh Tinh, đánh bị thương nặng Trần Nguyệt Dĩnh, hơn nữa dùng thượng phẩm thông thiên linh bảo bắt được Dương Khánh Long.

Dị tộc tổn thất cũng không nhỏ, Dương Khánh Long và Lý Tinh Tinh liên thủ, chém giết bốn tên dị tộc Hợp Thể kỳ, đánh bị thương nặng hai tên dị tộc Hợp Thể kỳ, giết địch một ngàn, tự tổn hại tám trăm.

Bên trong Trấn Hải cung xuất hiện phản đồ, một vị tu sĩ Luyện Hư tên Trần Lãng muốn phá hủy hộ tông đại trận, cũng may bị Tô Thần của Chấp Pháp điện kịp thời phát hiện, lúc này mới chưa gây thành họa lớn.

Tống Nhất Minh cũng đã bị thương, hắn bây giờ chính là dựa vào hộ tông đại trận ngăn cản kẻ địch.

Lấy tu vi Hợp Thể trung kỳ của hắn sử dụng hộ tông đại trận, cho dù là tám vị tu sĩ Hợp Thể ra tay công kích hộ tông đại trận, cũng không dễ dàng công phá như vậy.

Nếu không phải Trần Nguyệt Dĩnh trước đó không lâu mới vượt qua đại thiên kiếp, lỗ lã không ít nguyên khí, lại thêm Thạch Hạo Thiên tên phản đồ này, bọn họ cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh như vậy.

Một cây dùi nhọn linh quang lấp lánh bọc ngọn lửa bảy màu đánh lên màn nước màu lam, bốc lên từng làn sương trắng, rất nhanh bị bắn ngược ra ngoài.

“Thạch đạo hữu, ngươi không phải nói lợi dụng hỏa hệ bảo vật có thể phá đi hộ tông đại trận của Trấn Hải cung? Ta vận dụng Thất Viêm Phá Trận Trùy, cũng không lay động được hộ tông đại trận của Trấn Hải cung!”

Kim Thán nhíu mày nói, lộ vẻ mặt không vui.

“Ta chỉ biết bộ phận cấm chế của hộ tông đại trận, chỉ có chưởng môn mới biết được toàn bộ cấm chế. Kim phu nhân, thời gian dài như vậy không đánh hạ được tổng đàn Trấn Hải cung, chúng ta từ bỏ đi! Viện binh nhắm chừng sắp đến rồi, chúng ta mau rút đi! Lưu sư huynh cùng Lâm sư huynh trở về thì phiền toái.”

Thạch Hạo Thiên thúc giục nói, vẻ mặt cuống quýt.

Nghe hắn nói, cực kỳ kiêng kị Lưu sư huynh cùng Lâm sư huynh.

“Từ bỏ? Đồng bạn của chúng ta cứ như vậy chết vô ích? Tăng thêm chút sức, ta không tin, hộ tông đại trận của Trấn Hải cung có thể ngăn cản chúng ta bao lâu.”

Một tên Thú Nhân tộc đầu vượn thân người phẫn nộ quát, vẻ mặt đầy sát khí.

“Hộ tông đại trận của Trấn Hải cung không ngăn được các ngươi bao lâu, các ngươi lại có thể ngăn trở ta bao lâu?”

Một giọng nam tử băng lạnh vô tình chợt vang lên.

Vừa dứt lời, một tiếng rồng gầm đinh tai nhức óc vang lên, một con giao long màu bạc dài mấy trăm trượng từ nơi xa bay tới, hướng thẳng đến bọn họ.

Ngoài thân giao long màu bạc có vô số hồ quang màu bạc nhảy lên, tản mát ra một luồng linh áp mạnh mẽ.

“Giao long bậc bảy!”

Khuôn mặt Kim Thán biến sắc, kinh hô.

“Không phải giao long bậc bảy, là khí linh hóa hình, là Lâm sư huynh đã trở lại. Hắn là luyện khí sư lợi hại nhất Trấn Hải cung.”

Thạch Hạo Thiên nghĩ tới cái gì, vẻ mặt khẩn trương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận