Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6679: Tiểu Lục Tự Chân Ngôn

Vũ khí của hỗn độn thú đều là mọc ra, nghiêm khắc mà nói là một bộ phận của thân thể chúng nó, hỗn độn thú cấp bậc càng cao uy lực vũ khí chúng nó càng lớn, vũ khí hỗn độn thú Thái Ất Kim Tiên kỳ mạnh hơn thượng phẩm tiên khí bình thường một chút, số lần tiến hóa càng nhiều uy lực của vũ khí càng cao.

Diệu Đức đại sư vung thiền trượng trong tay, một mảng lớn phật quang càn quét ra, quả cầu lửa màu đỏ đánh trúng phật quang, giống như gặp khắc tinh, tán loạn hết.

Hắn há mồm phát ra một phật âm, một đạo phù chữ “Vạn” thật lớn bắn ra, đánh về phía hỗn độn thú tám màu.

Hỗn độn thú tám màu vung lang nha bổng màu đen, va chạm với phù chữ “Vạn”, một lực lượng khổng lồ mạnh mẽ đánh tới, thân thể nó nhoáng lên một cái, lùi lại mấy bước.

Diệu Đức đại sư chắp hai tay, tụng niệm kinh Phật, từng phật văn màu vàng từ trong miệng của hắn bay ra, nháy mắt phóng to, như những ngọn núi khổng lồ, đập về phía hỗn độn thú tám màu.

Nắm tay trái hỗn độn thú tám màu trào ra một ngọn lửa màu đỏ, nắm tay trái đánh về phía phật văn màu vàng, đồng thời vung lang nha bổng màu đen trong tay, đánh về phía phật văn màu vàng khổng lồ hóa.

Ầm ầm ầm, một tràng tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, thân thể hỗn độn thú tám màu không ngừng lui về phía sau, mặt đất dưới chân nứt toác ra, sụp xuống.

Thời gian qua đi từng chút một, tốc độ Diệu Đức đại sư tụng niệm Phật kinh càng lúc càng nhanh, phật văn từ trong miệng hắn bay ra uy lực càng lúc càng lớn, hỗn độn thú tám màu cũng khó chống đỡ, đây còn không phải thứ khó giải quyết nhất.

Bên tai hỗn độn thú tám màu tràn ngập từng đợt phạm âm, nó cảm giác có chút váng đầu, thời gian càng dài, cảm giác mê muội càng mãnh liệt.

Ngoài thân hỗn độn thú tám màu sáng lên một mảng linh quang tám màu lóa mắt, cảm giác mê muội biến mất. Nó há mồm phun ra một ngọn lửa màu đỏ thô to vô cùng, hư không cũng không chịu nổi ngọn lửa này, xé rách ra.

Mắt thấy một ngọn lửa màu đỏ thô to đánh tới, Diệu Đức đại sư không chút hoang mang, lấy ra một tấm gương nhỏ lóe ra phật quang, ném về phía đỉnh đầu, đánh vào một đạo pháp quyết, một cột sáng màu vàng thô to bắn ra, va chạm với ngọn lửa màu đỏ, ngọn lửa màu đỏ nháy mắt tán loạn.

Hỗn độn thú tám màu cũng nhân cơ hội lao tới trước mặt Diệu Đức đại sư, vung lang nha bổng màu đen đập về phía Diệu Đức đại sư.

Diệu Đức đại sư không hề sợ hãi, vung thiền trượng nghênh đón.

Thiền trượng và lang nha bổng màu đen va chạm, truyền ra tiếng kim loại giao kích trầm đục, bộc phát ra một làn sóng khí mạnh mẽ khí lưu, sóng khí hướng về bốn phương tám hướng khuếch tán, nơi đi qua, trời sập đất nứt.

Diệu Đức đại sư giơ tay trái, một lá bùa lóe ra bảo quang bay ra, nháy mắt nổ tung ra, vô số phật văn huyền ảo tuôn trào ra, nhập vào trong cơ thể hỗn độn thú tám màu.

Hỗn độn thú tám màu hoảng sợ phát hiện, mình như bị định thân, không thể động đậy, nhưng rất nhanh, ngoài thân nó chợt hiện ra một đợt linh quang tám màu chói mắt, khôi phục tự do.

“Nam - Vô* - A - Di - Đà - Phật.”

* chữ无có 2 âm Hán Việt, là ‘Mô’ và ‘Vô-âm chính’

Ngoài thân Diệu Đức đại sư nở rộ ra vạn trượng phật quang, sáu chữ phù thật lớn từ trong miệng của hắn bay ra, lao thẳng đến hỗn độn thú tám màu.

Phù chữ “Nam” đánh lên trên thân hỗn độn thú tám màu, hỗn độn thú tám màu nhất thời bay ngược ra ngoài, đập thật mạnh trên mặt đất. Phù chữ “Vô” bắn nhanh đến, đánh lên trên thân nó, thân thể nó lún vào lòng đất, ngoài thân có một chút vết máu.

Tiểu Lục Tự Chân Ngôn!

Diệu Đức đại sư sau khi tiến vào Thái Ất Kim Tiên kỳ, lúc này mới có thể tu luyện một bí thuật này, vẫn là lần đầu tiên thi triển một bí thuật này đối phó hỗn độn thú Thái Ất Kim Tiên kỳ.

Sáu chữ phù thật lớn giống như sáu ngọn núi khổng lồ cao chọc trời, lục tục đập lên trên thân hỗn độn thú tám màu, hỗn độn thú tám màu không có sức chống đỡ, non nửa khắc đồng hồ sau, sáu chữ phù ùa lên, đập đầu hỗn độn thú tám màu vỡ nát.

“Diệu Đức đại sư, mau tới giúp ta một tay.”

Thanh âm dồn dập của Vương Thanh Sơn vang lên.

Diệu Đức đại sư quay đầu nhìn, Vương Thanh Sơn lọt vào ba con hỗn độn thú chín màu công kích, áp lực rất lớn.

Áo, Liêu và Yến cùng nhau công kích Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Sơn sử dụng năm cây phi kiếm bổ vào trên thân chúng nó, truyền ra một chuỗi tiếng kim loại giao kích trầm đục, phi kiếm màu đỏ đánh lên trên thân Áo, thân thể nó nhất thời bị lửa hừng hực bao phủ, phi kiếm màu vàng đánh lên trên thân Liêu, ngoài thân Liêu xuất hiện một tầng đá màu xám trắng, tựa như muốn hóa đá.

Ngoài thân chúng nó nở rộ ra linh quang chín màu, hóa giải những công kích này.

Áo vung cây rìu khổng lồ màu đen trong tay, bổ về phía Vương Thanh Sơn.

Trong tay Liêu nắm một cây trường mâu màu đen, hóa thành một bóng đen lao thẳng đến Vương Thanh Sơn.

Tay phải Vương Thanh Sơn ở trên hư không vẽ một vòng tròn, vô số bóng kiếm chợt xuất hiện, nháy mắt thực thể hóa, đón đỡ Áo cùng Liêu.

Một tàn ảnh chợt lóe mà tới, xuất hiện ở phía sau Vương Thanh Sơn, chính là Yến.

Một đôi móng vuốt của nó lao thẳng đến Vương Thanh Sơn, vỗ cánh, mấy chục cây linh vũ màu đen bắn ra, hóa thành những mũi tên nhọn màu đen, đánh về phía Vương Thanh Sơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận