Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2541: Định hải châu tấn thăng linh bảo (1)

Lâm Quảng Dương nhíu đầu mày, lấy ra một hộp gô màu vàng. Bên trong có hai khối thượng phẩm linh thạch. Thượng phẩm linh thạch được sử dụng rộng rãi.

“Được rồi! Ta sẽ thử hỗ trợ, nhưng ngươi đả thương đối phương là sự thật. Ngươi phải chuẩn bị một phần hậu lễ, ta làm người hoà giải, dẫn ngươi đi bồi tội.”

Vương Mạnh Hiên hặn dò.

“Bồi tội!”

Lâm Quảng Dương nhướng mày. Hắn vốn hi vọng Vương gia trực tiếp giải quyết việc này. Lấy địa vị của Vương gia, không phải chỉ là chuyện nhỏ sao? Vị Nguyên Anh tu sĩ họ Lượng kia cũng không dám nói cái gì.

“Tộc quy của Vương gia chúng ta rất nghiêm, ta nhận lợi ích từ ngươi, sẽ tận lực giải quyết việc này. Nhưng không phải là ỷ thế hiếp người.”

Vương Mạnh Hiên có chút không vui. Từ khi Vương Trường Sinh trở về từ Trấn tiên tháp, chấp phấp đường liên tực xử trí mấy trăm tộc nhân làm trái tộc quy. Vô luận là hậu nhân của ai, chỉ cần làm trái với tộc quy, đều nghiêm trị như nhau. Hắn cũng không dám làm càn.

Hắn nguyện ý dẫn Lâm Quảng Dương thượng môn xin lỗi, đã thực không sai lầm rồi. Chủ yếu là không nháo ra tai nạn chết người. Nếu nháo ra tai nạn chết người, Vương Mạnh Hiên sẽ không nhúng tay vào việc này. Tháng trước gia tộc mới xử trí mười hai tộc nhân ỷ thế hiếp người, trong đó có một người là Kim Đan tu sĩ.

“Lâm đạo hữu, Vương đạo hữu hảo tâm giúp ngươi, không biết có bao nhiêu người cầu mà không được.”

Trần Duyệt ý vị thâm trường nói.

Lâm Quảng Dương bừng tỉnh đại ngộ. Dùng bao nhiêu linh thạch không quan trọng. Quan trọng là kết giao được với Vương Mạnh Hiên. Có tầng quan hệ này, về sau làm việc cũng thuận tiện hơn một chút. Đây mới là chuyện quan trọng.

“Vương đạo hữu nói phải, tại hạ hồ đồ. Cứ dựa theo đó mà làm.”

Lâm Quảng Dương đầy mệng đáp ứng xuống dưới.

“Ta còn có việc cần xử lý, qua một đoạn thời gian sẽ liên hệ ngươi. Yên tâm, ta đã phái người đánh tiếng với Tôn tiền bối, hẳn là không có việc gì.”

Vương Mạnh Hiên dặn dò nói. Hắn sẽ phái người xác minh việc này, không có khả năng sẽ tin tin một bên từ Lâm Quảng Dương. Hắn cũng không muốn làm thương sứ cho người khác.

Lâm Quảng Dương đương nhiên không dám nói thêm gì, liên thanh đáp ứng.

Nói chuyện phiếm trong chốc lát, Vương Mạnh Hiên cáo từ rời khỏi.

Thanh Liên phường thị có truyền tống trận lệ thuộc trực tiếp Thanh Liên đảo, nhưng chỉ cao tầng Vương gia mới có thể sử dụng.

Vương Mạnh Hiên đương nhiên có thể sử dụng. Hắn đi đến truyền tống trận, rất nhanh sẽ đến mật thất lệ thuộc truyền tống trận. Đi tới, sau đó khi một trận linh quang chói mắt hiện lên, bao phủ bóng người Vương Mạnh Hiên.

Linh quang tản đi, Vương Mạnh Hiên xuất hiện bên trong một đại điện rộng mở sáng ngời. Trong đại điện có mấy chục toà truyền tống trận. Thỉnh thoảng có người truyền tống rời khỏi, cũng có người truyền tống lại đây. Bộ dáng mười phần náo nhiệt.

Ra khỏi đại điện, Vương Mạnh Hiên hoá thành một đạo độn quang phá không mà đi. Hắn còn chưa bay được rất xa, trời cao truyền đến từng trận gầm rú đinh tai nhức óc. Cuồng phong gào thét, hư không xuất hiện vô số linh quang, đủ mọi loại màu sắc, mười phần hiển lộ.

Linh khí trong phạm vi trăm dặm hội tụ về một phương hướng, Vương Mạnh Hiên thiếu chút nữa ngã từ trên trời cao xuống.

“Đây là dị tượng kết anh! Có tộc nhân đưa tới lôi kiếp kết anh!”

Vương Mạnh Hiên đầu tiên là sửng sốt, rất nhanh, sắc mặt lộ vẻ vui mừng. Thực lực gia tộc càng mạnh, đãi ngộ của hắn càng tốt.

“Xem phương hướng, hình như là Quý Quân đánh sâu vào Nguyên Anh kỳ!”

Vương Mạnh Hiên có chút suy nghĩ nói. Sau khi Vương Trường Sinh tiến vào Hoá thần kỳ, linh vật kết anh Vương gia có được toàn bộ đều mua được ở hội đấu giá. Gia tộc còn chưa thể tự mình luyện chế linh vật kết anh.

Tiếng gầm rú oành đùng đùng truyền đến từ trời cao, một đoàn lốc xoáy linh khí thật lớn xuất hiện trên trời cao. Linh khí trong phạm vị trăm dặm đều hội tụ về hướng lốc xoáy. Cuồng phong thổi đại thụ che trời ngả trái ngả phải.



Thanh Liên phong, mật thất dưới lòng đất.

Vương Trường Sinh ngồi xếp bằng trên một tấm bồ đoàn màu xanh, sắc mặt hơi tái nhợt. Trước người có một đỉnh lô ba chân hai tai màu lam. Dưới đáy đỉnh lô có hoả diễm màu lam, chung quanh phân tán lượng lớn tài liệu luyện khí.

Vương Trường Sinh bấm niệm pháp quyết, thấp giọng quát: “Kết!”

“Phành” một tiếng trầm nặng, nắp đỉnh lô nhất thời bay lên. Mười tám đạo lam quang bay ra, vòng quanh Vương Trường Sinh bay lộn không ngừng.

Lam quang chợt loé, hiện ra mười tám viên châu lam quang lập loè. Mỗi một viên châu đều có khắc hai chữ cái nhỏ “Định hải”, chính là Định hải châu.

Ba mươi năm này, Vương Trường Sinh đều dùng để luyện khí. Luyện chế ra được hai bộ linh bảo đầy đủ, số lượng cũng không nhiều. Phân biệt là Thất tinh tru yêu đinh và Liệt Dương kỳ. Thất tinh tru yêu đinh có ba thanh, Liệt Dương kỳ có hai cây. Số lượng linh bảo càng nhiều, uy lực của bộ linh bảo đầy đủ càng lớn. Hai bộ linh bảo này được Vương Trường Sinh dùng để luyện tập.

Định Hải châu đã tăng lên thành linh bảo, cái giá phải trả là toàn bộ tài liệu luyện chế linh bảo trên người Vương Trường Sinh đều dùng hết. Cũng may hắn có được trữ vật giới của hai vị tu sĩ Hoá thần, nếu không hắn cũng vô pháp luyện chế ra nhiều linh bảo như vậy. Việc này với việc hắn là Luyện khí sư có quan hệ rất lớn, đổi lại là Hoá thần tu sĩ khác. Cho dù có được tài liệu, cũng không cách nào luyện chế ra linh bảo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận