Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6220: Tấn công Hô Lan sơn mạch (2)

“Nam Cung đạo hữu, đây là tiên hạm à?”

Lưu Vân tiên tử mở miệng hỏi, ánh mắt đặt ở trên quả cầu màu đỏ. Tiên hạm có nhiều loại ngoại hình, xem kẻ luyện chế mà quyết định.

“Chỉ là một chiếc Hoàng cấp tiên hạm mà thôi, không tính là gì.”

Nam Cung Nguyệt Thước nói, bấm pháp quyết, quả cầu màu đỏ đáp trên mặt đất, hắn đi xuống, người khác cũng đi theo xuống.

“Nam Cung đạo hữu, đám người Dương đạo hữu trên đường chặn lại hỗn độn thú, toàn quân bị diệt, chúng ta chút người này muốn tấn công Hô Lan sơn mạch, có phải hơi yếu hay không?”

Tào Minh Kính hỏi.

“Ta cũng cân nhắc đến một điểm này, liên hệ Thượng Quan đạo hữu cùng Hỏa Nguyệt tộc Phù đạo hữu, đều xuất động ba ngàn Tiên Giáp quân cùng năm mươi chân linh, bọn họ đã ở trên đường, không cần bao lâu có thể chạy tới.”

Nam Cung Nguyệt Thước nói.

Nghe xong lời này, năm người bọn Tào Minh Kính đều có chút yên lòng.

“Dựa theo tình báo chúng ta nắm giữ, Hô Lan sơn mạch ít nhất có ba con hỗn độn thú Thái Ất Kim Tiên kỳ, chúng ta muốn đối phó Hô Lan bộ lạc, bộ lạc khác có thể sẽ tiếp viện, bởi vậy, chúng ta cần tốc chiến tốc thắng, tận khả năng tiêu diệt một ít hỗn độn thú, rút lui sau khi đoạt lấy một phần tài nguyên tu tiên.”

Nam Cung Nguyệt Thước nói.

Nam Cung tiên tộc không muốn mở rộng chiến sự, lấy thực lực bây giờ của Nam Cung tiên tộc, toàn diện khai chiến với Sát Cáp Nhĩ bộ lạc không chiếm được ưu thế lớn. Một lần này xuất động Chân Linh quân đoàn hơn nữa phái Nam Cung Nguyệt Thước ra tay, chính là muốn tốc chiến tốc thắng, cho Sát Cáp Nhĩ bộ một cái giáo huấn.

Tào Minh Kính gật gật đầu, sáu người bàn bạc chiến sự.

Ba ngày sau, Thượng Quan gia và Hỏa Nguyệt tộc chạy tới.

Người dẫn đội Thượng Quan gia là Thượng Quan Vân Thuần, có tu vi Thái Ất Kim Tiên trung kỳ, Hỏa Nguyệt tộc dẫn đội là Phù Diễm, Thái Ất Kim Tiên trung kỳ.

Vương Mạnh Bân cùng Vương Hủy ở trên đường đụng tới tu sĩ Thượng Quan gia, biết được bọn họ muốn đi tiền tuyến, Thượng Quan gia dẫn theo Vương Mạnh Bân cùng Vương Hủy.

Như vậy, đã tụ tập hơn hai vạn Tiên Giáp quân, phần lớn là Chân Tiên kỳ, tu sĩ Kim Tiên không đến năm mươi người.

Có hơn ba trăm chân linh, phần lớn là chân linh bình thường, chân linh đỉnh phong sáu người. Tám vị Thái Ất Kim Tiên dẫn đội, hai vạn Tiên Giáp quân.

Nam Cung Nguyệt Thước căn bản không tính chia quân, tụ binh một chỗ, đánh tới Hô Lan sơn mạch.

Bọn họ vừa mới tiến vào Hô Lan sơn mạch, mấy vạn con hỗn độn thú không màu lao tới, các loại hình thái đều có.

“Bình định chúng nó, đừng vội dùng Diệt Tiên Tiễn.”

Nam Cung Nguyệt Thước phân phó.

Hai vạn Tiên Giáp quân nghênh đón, bọn họ mặc Hỗn Độn giáp trụ, cầm các loại tiên khí, công kích hỗn độn thú. Hỗn độn thú không màu căn bản không phải đối thủ của bọn họ, nhưng thắng ở số lượng đủ nhiều, cầm chân một đoạn thời gian. Nam Cung Nguyệt Thước cũng không vội đẩy mạnh, mục tiêu trọng điểm của bọn họ là tiêu diệt sinh lực của hỗn độn thú.

Sau khi hỗn độn thú không màu bị giết sạch, bọn họ tiếp tục tiến lên.

Bọn họ vừa tiến lên trăm vạn dặm, theo một đợt tiếng thú rống vang dội cất lên, lượng lớn hỗn độn thú một màu lao ra, đầy khắp núi đồi, lao về phía Tiên Giáp quân.

Hơn vạn Tiên Giáp quân phân tán ra, chia làm nhiều tiểu đội, công kích hỗn độn thú có màu.

Vương Vân Long cầm một cây mâu băng màu trắng, đâm về phía một con hỗn độn thú một màu, thoải mái xuyên thủng thân thể nó, đâm ra một cái lỗ thủng.

Vương gia Tiên Giáp quân chia làm năm đội, mỗi một đội hơn mười người, liên thủ công kích hỗn độn thú, hỗn độn thú một màu căn bản không ngăn được. Tiên khí bọn họ cầm luyện vào tiên quặng bậc hai, đối phó hỗn độn thú ba màu cũng có hiệu quả rất không tệ.

Hỗn độn thú một màu cũng không ngăn được bọn họ, nhưng tiêu hao rất nhiều tiên nguyên lực cùng thể lực của Tiên Giáp quân, cũng may bọn họ có thể dùng tiên đan tiên tửu khôi phục tiên nguyên lực cùng thể lực.

Sau khi tiêu diệt hỗn độn thú một màu, bọn họ tiếp tục tiến lên, tới trung bộ Hô Lan sơn mạch, bọn họ thấy được lượng lớn hỗn độn thú, có nhiều tới mấy chục vạn, phần lớn là Chân Tiên kỳ, hỗn độn thú Thái Ất Kim Tiên kỳ có nhiều tới sáu con, có hai con hỗn độn thú tám màu.

“Các ngươi thế mà dám giết đến Hô Lan sơn mạch, thực cho rằng hai vạn Tiên Giáp quân cùng mấy trăm tên chân linh có thể liền quét ngang Hô Lan sơn mạch?” Một con hỗn độn thú tám màu ngoại hình giống chim cắt mở miệng nói.

Chuẩn, tế ti Hô Lan bộ lạc, Thái Ất Kim Tiên sơ kỳ.

“Có thể bình định Hô Lan sơn mạch hay không dựa vào là chúng ta, không phải những tiểu bối kia.” Nam Cung Nguyệt Thước giọng điệu bình thản, giống như đang nói một việc nhỏ không đáng kể.

Nghe lời nói của Nam Cung Nguyệt Thước, căn bản không để Hô Lan bộ lạc vào mắt.

“Thật sao? Ta trái lại muốn xem, người Nam Cung tiên tộc có bản lãnh gì mà cuồng vọng như vậy.” Cỗ mở miệng nói.

“Ngươi không phải người Hô Lan bộ lạc.”

Nam Cung Nguyệt Thước nhíu mày nói, dựa theo tình báo, Hô Lan sơn mạch chỉ có một con hỗn độn thú tám màu là Chuẩn, sao lại có thêm một con hỗn độn thú tám màu.

“Ta có phải người Hô Lan bộ lạc hay không không quan trọng, ngươi là người Nam Cung tiên tộc là được, giết bọn hắn.”

Cỗ phân phó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận