Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1510: Vương Anh Kiệt không nhận mệnh

Một trận tê minh thanh quái dị từ xa xa chân trời truyền đến. Kim sắc sa mạc phân thành hai, một đạo bóng đen rất nhanh bay về phía cự thuyền.

Không quá bao nhiêu lâu, bóng đen ngừng lại, rõ ràng là một con hoàng sắc ô quy thật lớn. Hoàng sắc cự quy có ba cái đầu, cổ dài vô cùng kỳ quái, cái đuôi lại ngắn.

Mười mấy người tu tiên đứng ở trên lưng rùa, một lão giả áo bào vàng mặt mũi hiền lành đang ngồi ở trên đầu cự quy, trên người lão giả áp bào vàng cảm ứng không có một chút pháp lực dao động.

“Xin hỏi, vị đạo hữu phía trước là ai? Lão phu là Hạ Bân của Tứ Hải tông.”

Lão giả áo bào vàng thanh âm không lớn, truyền đi rất xa.

Một đạo bạch quang và một đạo lam quan từ bên khoang thanh sắc cự thuyền bay ra, lơ lửng trên không kim sắc cự quy. Độn quang chợt tắt, lộ ra bóng người Vương Trường Sinh và Trương Vô Trần.

“Thì ra là Hạ đạo hữu của Tứ Hải môn, thiếp thân Trương Vô Trần, vị này là Vương đạo hữu ở Thanh Liên đảo.”

Trương Vô Trần khách khí nói, Tứ Hải môn là một trong mười đại tông môn Nam Hải, nội tình thâm hậu, cao thủ nhiều như mây.

Hạ Bận là Hào Kiền Dương chân nhân, Nguyên anh trung kỳ, hắn là phó môn chủ Tứ Hải tông.

“Vô Trần tiên tử, Thái Hạo chân nhân. Thì ra là các ngươi, haha. Lão phu đã sớm muốn kết bạn với hai vị đạo hữu, nhưng mà vẫn không có cơ hội. Nhưng mà hai vị đạo hữu tới Âu Dương gia chúc thọ? Đi cùng nhau như thế nào?”

Hạ Bân giọng điệu thân thiện, cười tủm tỉm nói.

Vương Trường Sinh là Trương Vô Trần liền nhau liếc mắt một cái, gật đầu với nhau. Hai người dừng lại ở trên đầu hoàng sắc cự quy. Vương Mạnh Bân khống chế thanh sắc cự thuyền đáp xuống trên lưng hoàng sắc cự quy.

Hoàng sắc cự quy phát ra một tiếng hô quái dị, rất nhanh di chuyển về phía trước, tốc độ cực nhanh.

“Hạ đạo hữu, đây là con tam thủ nham quy là hậu duệ linh thú giao quy trấn tông quý phái, sắp tiến vào tứ giai.”

Trương Vô Trần dùng một loại giọng điệu hâm mộ nói.

Hạ Bân sang sảng cười nói: “Tam thủ nham quy quả thật là hậu diệ giao quy thú. Nhưng linh thú tiến vào bậc bốn so với người tu tiên chúng ta tiến vào Nguyên Anh kỳ thì khó hơn. Huyết mạch càng cao thì tiềm lực linh thú càng cao, độ tiến bậc khó khăn lớn. Đương nhiê, một khi tiến bậc thàNam Hải công, thần thông cũng không phải dạng vừa.”

“Hạ đạo hữu, con linh thú này chỉ là hậu duệ? Giao quy thú phải chăng là lớn hơn nữa.”

Vương Trường Sinh có chút tò mò hỏi, các linh thú trấn tông môn phái không dễ dàng lộ diện. Từ hậu duệ trấn tông linh thú có thể thấy được thực lực của linh thú trấn tông, lấy nhỏ gặp lớn.

Hạ Bân cười thần bí, không có câu Thanh liên tiên lữ, dời đi đề tài nói: “Hai vị đạo hữu lúc này đây đi Âu Dương gia chúc thọ? Nhưng linh thú đan là bí dược Âu Dương gia, đối với linh thú đánh sâu vào bậc bốn mới có lợi thật lớn. Cùng Vạn Thú đảo có hiệu quả công hiệu như nhau. Đáng tiếc là, yêu thú nào cũng chỉ có thể dùng một viên linh thú đan, dùng viên thứ hai không có tác dụng gì.”

Vương Trường Sinh trên tay có hai viên thiên thú đan, một viên là Phục Giao chân nhân Công Tôn Ưởng đưa, một viên là hắn lợi dụng chiến công để đổi trong bảo khố.

Hắn có nhiều con linh thú như vậy, trước mắt là Song đồng thử tiến vào thượng phẩm bậc ba. Song đồng thử giúp hắn không ít việc, giúp hắn đạt được không ít cơ duyên. Vương Trường Sinh định đem một viên thiên thú đan cho song đồng thử dùng, hy vọng nó có thể tiến vào bậc bốn.

“Hạ đạo hữu, Hạo Nguyệt chân nhân tổ chức đại thọ, mời không ít đạo hữu, có phải có chuyện gì quan trọng hay không?”

Vương Trường Sinh tò mò hỏi, một gã Nguyên anh hậu kỳ tu sĩ tổ chức mừng thọ, khẳng địn có chuyện quan trọng. Mừng thọ chỉ là cái cớ mà thôi, chiến sự vừa mới chấm dứt, Âu Dương gia không có khả năn sẽ phát động chiến sự, thì sẽ là chuyện gì?

Hạ Bân là phó môn chủ Tứ Hải môn, khẳng định biết một ít nội tình.

“Đúng vậy, Hạ đạo hữu. Ngươi có biết tình hình cụ thể không?”

Trương Vô Trần cũng có chút tò mò, theo như hắn biết thì Hạo Nguyệt chân nhân lúc này đây mời không ít Nguyên anh tu sĩ, liên quan đến thế lực hơn mười hải vực. Nếu chuyện là vậy, để tiểu bối đi làm là được, Hạo Nguyệt chân nhân gióng trống khua chiêng mời nhiều vị Nguyên anh tu sĩ tham gia mừng thọ, khẳng định là có đại sự phát sinh.

Hạ Bân do dự một lát rồi nói: “Giống như là Kim Thiềm hải vực là tiểu thế giới có quan hệ, tình hình cụ thể, lão phu liền không rõ ràng lắm.”

Vương Trường Sinh và Trương Vô Trần liếc mắt nhìn nhau một cái, đầu hai người đầy mời mịt. Cái tiểu thế giới kia lao ra lượng lớn quỷ vật, bởi vì chuyện này, mười đại tông môn Nam Hải phái không ít người thủ, thanh chước quỷ vật tiểu thế giới kia, phái người trường kỳ đóng ở. Chẳng lẽ cái tiểu thế giới kia đã xảy ra chuyện?”

Vương Trường Sinh có nghe qua Vương Thanh Sơn nói về tiểu thế giới kia với âm quỷ giới. Âm quỷ giới là một cái giao diện đặc thù, sinh tồn lượng lớn quỷ vật.

“Hạ đạo hữu, lúc trước quý phái cũng tham dự thanh chước tiểu thế giới quỷ vật kia. Hư hư thật thật địa phương thông đạo không thảo phong kín sao? Ngay cả cửa của tiểu thế giới cũng bị phong ấn hẳn lên, như thế nào lại xảy ra chuyện?”

Trương Vô Trần có chút khó hiểu hỏi.

“Khó mà nói, khả năng quỷ vật ở âm quỷ giới phá tan phong ấn, cũng có thể là phong ấn buông lỏng. Đến Âu Dương gia, Âu Dương lão quỷ hẳn là sẽ nối rõ ràng. Hiện tại hàng năm có một vị Nguyên anh hậu kỳ toạ trấn ở khu vực Kim Thiền hải vực, còn có nhiều vị đạo hữu toạ trấn, hắn là sẽ không có xuất hiện vấn đề.”

Vương Trường Sinh và Trương Vô Trần gật gật đầu, không có hỏi lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận