Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3600: Hứa Hoan Hoan (1)

Huyền Hạc thần mộc là vật chỉ Kim Bằng nhất tộc có, Kim Bằng nhất tộc sau khi bại lui, Nhân tộc đạt được lượng lớn Huyền Hạc thần mộc, không quá phận đến trên tay Phương Minh Huyền Hạc thần mộc

Phương Minh cũng không chối từ, nhận lấy Huyền Hạc thần mộc.

Nói chuyện phiếm hơn nửa canh giờ, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cáo từ rời khỏi, quay về chỗ ở nghỉ ngơi.

Một tháng kế tiếp, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên bái phỏng nhiều tu sĩ Luyện Hư phe phái phi thăng, tặng quà, kết giao một phen.

Vương Trường Sinh ra tay rất hào phóng, không phải hạ phẩm thông thiên linh bảo, chính là tài liệu luyện khí hoặc tài liệu luyện đan bậc sáu. Đương nhiên, không phải cho không, hắn đổi được một bình đan dược chữa thương bậc sáu, một khối Miên Thổ Chi Tinh cùng một ít tài liệu luyện khí.

Miên Thổ Chi Tinh có thể cho Vương Thanh Thành cô đọng pháp tướng. Nói tới, Vương Thanh Thành đám Luyện Hư Vương gia tiến vào Luyện Hư kỳ liền có tài liệu cô đọng pháp tướng, rất nhiều tu sĩ Luyện Hư không có loại đãi ngộ này, Vương Trường Sinh phải hạ giới mới kiếm được Minh Hà Chi Thủy.

Nếu không phải luyện chế phù triện bậc sáu, an tâm bế quan tu luyện, Uông Như Yên nói không chừng đã tiến vào Luyện Hư trung kỳ.

Tộc nhân trưởng thành lên, cung cấp cho bọn họ trợ giúp càng lớn, ví dụ như Vương Thanh Sơn kiếm được trứng Thận Long.

Tộc nhân giúp đỡ lẫn nhau, Vương gia mới có thể đi được xa.

Một tháng sau, Tôn Nguyệt Thước tổ chức lễ mừng ở chỗ ở, bày tiệc lớn, hơn hai mươi vị tu sĩ Luyện Hư tới, đám người Vương Trường Sinh cũng có mặt.

Ánh mắt Vương Trường Sinh nhanh chóng lướt qua tu sĩ Luyện Hư ở đây, ánh mắt lộ ra vài phần thất vọng.

Tôn Nguyệt Thước và Hà Ngọc Diêu ngồi ở trên chủ tọa, tu sĩ Luyện Hư khác ùn ùn tặng quà, có hạ phẩm thông thiên linh bảo, đan dược bậc sáu, linh quả, tài liệu luyện khí vân vân.

“Đường huynh đường tẩu, chúc mừng các ngươi tiến vào Luyện Hư kỳ, một món trung phẩm thông thiên linh bảo cùng hai con rối thú bậc năm, đây là một chút tâm ý của cha mẹ, ta cùng phu quân tặng các ngươi hai viên yêu đan bậc sáu cùng một khúc Kim Từ linh mộc ba vạn năm.”

Tôn Nguyệt Kiều lấy ra một cái nhẫn trữ vật màu xanh, đưa cho Tôn Nguyệt Thước.

Tôn Nguyệt Thước và Hà Ngọc Diêu đều là tu sĩ Luyện Hư, Hà Ngọc Diêu đã là đệ tử của Dương Khánh Long, còn là một vị luyện đan sư bậc sáu, Vương gia tặng một phần lễ trọng, ngày sau có khó khăn cũng dễ mở miệng.

Tu sĩ ở đây một trận xôn xao, ùn ùn nhìn về phía Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên. Thứ khác còn chưa tính, trung phẩm thông thiên linh bảo cũng không phải thứ bình thường, cho dù là tu sĩ Luyện Hư của Trấn Hải cung, chỉ có số ít người có được trung phẩm thông thiên linh bảo.

“Trung phẩm thông thiên linh bảo? Vương sư đệ, ngươi có thể luyện chế ra trung phẩm thông thiên linh bảo rồi?”

Tần Minh kinh ngạc nói.

Vương Trường Sinh cười gật gật đầu, thừa nhận.

Luyện khí sư bậc sáu có thể luyện chế trung phẩm thông thiên linh bảo cũng không nhiều, Vương Trường Sinh cũng vui vẻ phát tán tin tức ra ngoài, ngày sau nói không chừng có người tìm hắn luyện khí.

“Đã sớm nghe sư phụ nhắc về Vương sư đệ, mãi chưa thể gặp, hôm nay Tôn sư đệ cùng Hà sư muội tổ chức lễ mừng Luyện Hư, cuối cùng có thể gặp được Vương sư đệ.”

Một giọng nam tử vang dội chợt từ bên ngoài truyền đến, vừa dứt lời, một thanh niên áo lam ngũ quan anh tuấn cùng một thiếu phụ váy trắng dáng người yểu điệu đi vào.

Thanh niên áo lam lưng hùm vai gấu, trên khuôn mặt lộ ra vài phần ngạo khí, Triệu Vân Tiêu, đại đệ tử của Trần Nguyệt Dĩnh, tu luyện Quỳ Thủy Chân Kinh, hắn trước mắt là Luyện Hư đại viên mãn.

Thiếu phụ váy trắng ngũ quan tinh xảo, da thịt trắng như tuyết, đôi mắt linh động, mái tóc đen dùng tơ lụa màu xanh buộc lại, Tần Thiên Tuyết đạo lữ của Triệu Vân Tiêu, Luyện Hư trung kỳ.

Triệu Vân Tiêu cùng Tần Thiên Tuyết là đệ tử phe phái phi thăng tỉ mỉ bồi dưỡng, bọn họ tu luyện là nguyên bộ công pháp, chờ bọn họ trưởng thành lên, chính là người cầm đầu phe phái phi thăng.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đứng dậy, khách khí nói: “Ra mắt Triệu sư huynh, Tần sư tỷ.”

Bọn họ đến Huyền Dương giới hơn hai ngàn năm, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Triệu Vân Tiêu cùng Tần Thiên Tuyết.

Triệu Vân Tiêu thân là đại đệ tử của Trần Nguyệt Dĩnh, tư chất tự nhiên không kém, thiên linh căn thủy thuộc tính, tu luyện cũng rất chăm chỉ, thường xuyên bế quan, rất ít lộ diện trước mặt người khác.

Hắn trước đó không lâu xuất quan, biết được Tôn Nguyệt Thước và Hà Ngọc Diêu tổ chức lễ mừng Luyện Hư, tự nhiên muốn tới tham gia.

Hắn coi trọng là Hà Ngọc Diêu, không nhìn mặt tăng nhìn mặt phật, Hà Ngọc Diêu là đệ tử của Dương Khánh Long.

Tu sĩ Luyện Hư bọn Tần Minh đều đứng dậy, chào hỏi Triệu Vân Tiêu.

“Vương sư đệ, Uông sư muội, cuối cùng gặp được các ngươi, sư phụ thường xuyên nhắc với ta về các ngươi.”

Triệu Vân Tiêu giọng điệu thân thiện, những thứ này đương nhiên là lời khách sáo.

“Ta cũng đã sớm muốn bái phỏng Triệu sư huynh, không khéo Triệu sư huynh đều đang bế quan tu luyện.”

Vương Trường Sinh cười nói.

Triệu Vân Tiêu gật gật đầu, ánh mắt đặt ở trên người Tôn Nguyệt Thước cùng Hà Ngọc Diêu, trên mặt mang nụ cười nói: “Chúc mừng nha! Tôn sư đệ, Hà sư muội.”

Tần Thiên Tuyết lấy ra hai cái hộp ngọc tinh xảo, đưa cho Tôn Nguyệt Thước, cười nói: “Đây là hai viên yêu đan bậc sáu thượng phẩm cùng một viên Cửu Long Đan!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận