Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3559: Ngọc Hồn Tinh

Một hang động bí ẩn trong lòng đất, Vương Trường Sinh ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, nhíu mày.

Hắn sưu hồn đối với Nguyên Anh của Đặng Thiên Dương, đã biết không ít bí mật.

Sự tồn tại của Thiên Hư Ngọc Thư, chỉ có số ít tu sĩ Đặng gia biết tình huống, trừ Đặng Thiên Dương, Đặng Đức Tân cũng biết tình huống, về phần Đặng Đức Tân nói cho người khác có hay không, vậy phải sưu hồn với Đặng Đức Tân mới biết.

Hắn không ngờ, cơ duyên của Đặng Thiên Dương không nhỏ, thế mà từng đi Thanh Ly hải vực, từ một chỗ động phủ cổ tu sĩ đạt được mấy tấm ngọc phù, trong đó Huyền Quy Thiên Giáp Phù tương đối đặc thù, sau khi luyện hóa, có thể tự động hộ chủ.

Nếu không phải như thế, Đặng Thiên Dương một cái đối mặt đã bị giết, nào còn có cơ hội qua mấy chiêu với Vương Trường Sinh.

Diệu dụng của ngọc phù tương đối nhiều, đáng tiếc uy năng đã hao hết.

Trên người Đặng Thiên Dương không ít thứ tốt, trừ một khối Kim Hâm Thần Tinh có thể cô đọng pháp tướng, còn có ba khối cực phẩm linh thạch cùng hai khối Ngọc Hồn Tinh. Vương Trường Sinh muốn tiếp tục tu luyện Thái Hư Đoán Thần Quyết, cần bố trí Cửu Chuyển Đoán Linh Trận, kim la bàn lấy Dưỡng Hồn Mộc ba vạn năm làm mắt trận, mỗi lần khởi động trận pháp đều cần tiêu hao Ngọc Hồn Tinh.

Kim Hâm Thần Tinh có thể tăng mạnh phòng ngự của pháp tướng, thích hợp tu sĩ cấp cao ngũ hành công pháp hoặc là kim hệ công pháp cô đọng pháp tướng.

Đặng Thiên Dương thi triển đồng thuật là Càn Dương Huyễn Mục, đây là một môn đồng thuật hậu thiên tu luyện thành, nếu là kẻ địch chưa chuẩn bị, rất dễ dàng rơi vào trong ảo cảnh. Một môn đồng thuật này tu luyện tương đối phiền toái, cần dùng Càn Dương Thảo năm ngàn năm trở lên cùng nhiều loại tài liệu phối trí Càn Dương Ngọc Dịch phụ trợ tu luyện, muốn tu luyện thành một đồng thuật này, cần phối chế ra lượng lớn Càn Dương Ngọc Dịch, luyện đan sư bậc sáu mới có thể phối trí ra.

Một môn đồng thuật này cũng chỉ đối phó tu sĩ tu vi thấp hơn mình hữu dụng, tu sĩ tu vi cao hơn mình, ảnh hưởng rất nhỏ, mặc kệ nói như thế nào, đều là một môn ảo thuật hữu dụng, thời khắc mấu chốt có thể phát huy vượt mức.

Đặng gia trước mắt chỉ Đặng Thiên Dương một vị tu sĩ Luyện Hư, thế này so với Thanh Vân môn yếu hơn nhiều.

Có chút phiền phức là, có con cháu Đặng gia bái vào Lãnh Diễm phái.

Đặng Thiên Kỳ gián tiếp hại chết Vương Lương Phác, Vương Trường Sinh nhớ rõ việc này, không còn tu sĩ Luyện Hư, hộ tộc đại trận Đặng gia cản hắn không được bao lâu thời gian.

Vương Mạnh Bân ở hạ giới bị Đặng gia làm khó dễ, Vương Thanh Phong bị Đặng Thiên Kỳ làm khó dễ, thù mới hận cũ, Vương Trường Sinh tính cùng nhau giải quyết.

Ngũ quan hắn chợt mơ hồ, thay đổi dung mạo, rời khỏi nơi đây.

...

Huyền Vân sơn, Đặng gia.

Phòng nghị sự, bọn Đặng Đức Tân hơn hai mươi vị tộc lão đang thương thảo đối sách, nhiều vị tộc nhân bản mạng hồn đăng dập tắt, phiền toái không nhỏ.

Đặng gia đã mở ra cấm chế của hộ tộc đại trận, canh phòng nghiêm ngặt kẻ địch mạnh tập kích, hơn nữa phái ra lượng lớn nhân thủ, thông báo phân đà Lãnh Diễm phái, chỉ là không biết tu sĩ Luyện Hư phân đà Lãnh Diễm phái có muốn tới đây hay không.

Con em Đặng gia bái vào Lãnh Diễm phái, nhưng tu vi quá thấp, không có sức ảnh hưởng gì.

“Việc này hẳn là Lục gia làm, Lục gia thiếu tộc trưởng chết ở trên tay Thanh Hồng, hẳn là lão tộc trưởng Lục gia làm.”

“Sự kiện đó cũng trôi qua hơn ngàn năm rồi, Lục gia bây giờ mới trả thù? Không có khả năng lắm, hẳn là Tuyết Dương môn làm. Lúc trước vì tranh đoạt mạch khoáng linh thạch kia, lão tổ tông tự mình ra mặt, đả thương môn chủ của bọn họ, ai ngờ bọn họ gặp vận cứt chó, trong năm trăm năm toát ra bốn vị Luyện Hư. Bằng vào thần thông của lão tổ tông, trừ phi lọt vào nhiều vị tu sĩ Luyện Hư vây công, nếu không khẳng định có thể dẫn theo một ít tộc nhân giết ra ngoài vòng vây, Nhị thúc công bọn họ không có khả năng chết hết.”

“Cũng có khả năng là dư nghiệt Ninh gia làm, Ninh lão quỷ năm đó lúc đào tẩu, chính là Hóa Thần đại viên mãn, nhiều năm trôi qua như vậy, nói không chừng hắn đã tiến vào Luyện Hư kỳ.”

...

Tu sĩ Đặng gia mỗi người phát biểu ý kiến của mình, các tộc lão này đều chưa hoài nghi Vương gia.

Vương gia và Đặng gia không có mối thù máu, cũng không có ích lợi xung đột, bọn họ căn bản không ngờ là Vương gia.

Đặng Đức Tân nhíu mày, hắn bây giờ chỉ hy vọng Đặng Thiên Dương còn sống, nếu là Đặng Thiên Dương thân tử đạo tiêu, Đặng gia liền phiền toái.

Thế lực đối địch sẽ nuốt trọn Đặng gia, Đặng gia mấy năm nay gây thù hằn không ít, đây là chuyện không có cách nào, tài nguyên tu tiên chỉ có từng đó, không tranh lấy đâu ra tài nguyên tu tiên? Trên trời cũng sẽ không có cái bánh rơi xuống, cho dù bánh rơi xuống, cũng không có khả năng nện ở trên người Đặng gia.

Đúng lúc này, một luồng ánh sáng xanh bay vào, ánh sáng xanh rõ ràng là một thanh niên áo dài màu xanh gầy như cây trúc.

“Thập thất đệ, không phải bảo ngươi đi hướng Thanh Vân môn cầu viện sao? Ngươi sao nhanh như vậy đã trở lại?”

Đặng Đức Tân nhíu mày nói.

“Bởi vì lão phu trở về báo thù, Đặng gia các ngươi diệt cả tộc Ninh gia chúng ta, hôm nay lão phu liền diệt toàn tộc Đặng gia các ngươi.”

Một giọng nam tử lạnh như băng chợt vang lên, ánh sáng vàng kim lóe lên, một ông lão áo bào vàng dáng người mập mạp chợt xuất hiện ở phía sau thanh niên áo dài màu xanh, chính là Vương Trường Sinh cải trang.

Bạn cần đăng nhập để bình luận