Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6883: Tộc nhân xông vào Càn Khôn Tháp (2)

Vương Thanh Bạch gật gật đầu, bay vào Càn Khôn Tháp.

“Đây là Càn Khôn Tháp sao?”

Vương Trí Kỳ lẩm bẩm, vẻ mặt kích động.

Hắn trước mắt là Chân Tiên đại viên mãn, hắn tu luyện đến Chân Tiên trung kỳ kẹt ở bình cảnh, kẹt một lần chính là hơn mười vạn năm, bằng không đã sớm tiến vào Kim Tiên kỳ, Vương Trí Lâm cùng Vương Trí Băng đã tiến vào Kim Tiên kỳ.

Hắn vốn còn có chút mất mát, bây giờ xem ra, đây là hắn có phúc.

Vương Trí Lâm cùng Vương Trí Băng là Kim Tiên sơ kỳ, đánh không lại các thiên kiêu chí tôn kia, Vương Trí Kỳ còn có hi vọng.

Vương Trường Sinh gửi gắm kỳ vọng cao đối với hắn, cho nhiều món trung phẩm tiên khí, còn có tiên khôi lỗi, hơn nữa hắn đã tu luyện thành chân linh đỉnh cấp, thân thể cường đại, còn nắm giữ Càn Khôn Tam Chỉ một bí thuật này. Quan trọng nhất là, hắn còn nắm giữ Dung Khiếu Quyết.

Chỉ có tộc nhân trung tâm mới có thể nắm giữ Dung Khiếu Quyết, tộc nhân bình thường không có tư cách này.

Vương Trí Kỳ bay vào Càn Khôn Tháp, xuất hiện ở một tòa đại điện rộng rãi sáng ngời, trên vách đá bên tay trái có khắc một ít văn tự, bên trên viết là quy tắc xông vào Càn Khôn Tháp.

Trung ương đại điện có ba pho tượng, trên đường đến đây, Vương Trường Sinh từng nói với các tộc nhân bọn Vương Thanh Sơn tâm đắc mình xông vào Càn Khôn Tháp, cũng nói cho bọn họ một ít hạng mục công việc chú ý, tiện cho bọn họ vượt ải.

Một mảng linh quang lóa mắt sáng lên, bao phủ bóng người Vương Trí Kỳ, hắn xuất hiện ở một mảng hải vực màu lam rộng lớn vô cùng, gió biển thổi từng cơn, mặt biển bình tĩnh.

Ngoài thân Vương Trí Kỳ nở rộ hào quang màu đỏ, bấm pháp quyết, một vòng sáng màu đỏ càn quét ra, hư không bốc lên ngọn lửa, ánh lửa ngập trời, lượng lớn nước biển bốc hơi.

Mặt biển vốn bình tĩnh kịch liệt quay cuồng dâng trào, nhấc lên từng cơn sóng lớn, giống như những cây thương nước màu lam, lao thẳng đến Vương Trí Kỳ.

Vương Trí Kỳ vung hai nắm đấm, từng quyền ảnh màu đỏ bọc nham thạch nóng chảy lục tục bay ra, lần lượt đánh về phía sóng to đang lao tới.

...

Một mảng rừng rậm màu đen mênh mông vô bờ, gió âm thổi từng cơn, tiếng quỷ khóc soi tru không ngừng bên tai, có thể nhìn thấy một mảng lớn âm khí màu đen, thỉnh thoảng truyền ra một tràng tiếng nổ thật lớn, đất rung núi chuyển.

Một lát sau, âm khí tan đi, hiện ra bóng người Diệp Hải Đường, một phụ nhân váy lam dáng người yểu điệu ngã ở trên mặt đất.

Ngũ quỷ đứng ở phía sau Diệp Hải Đường, nàng trước mắt là Thái Ất Kim Tiên hậu kỳ, pháp tắc viên mãn.

Có ngũ quỷ, lại thêm đạo thuật Vạn Quỷ Phệ Thân, thực lực của nàng rất mạnh.

Một lần này xông vào Càn Khôn Tháp, Vương Trường Sinh gửi gắm kỳ vọng cao đối với nàng.

Hoàn cảnh chung quanh trở nên mơ hồ, Diệp Hải Đường xuất hiện ở trên không một dãy núi màu trắng liên miên uốn lượn, không trung bay xuống lượng lớn bông tuyết màu trắng, gió lạnh thổi từng cơn.

Diệp Hải Đường không bận tâm, sử dụng ngũ quỷ tìm kiếm kẻ địch.

...

Vương Thanh Bạch đứng ở trên không một mảng sa mạc màu vàng mênh mông vô bờ, cuồng phong gào thét lao qua, cát vàng đầy trời.

Một phụ nhân váy vàng ngũ quan diễm lệ đứng trên bầu trời, vẻ mặt lạnh như băng.

Thân hình của Vương Thanh Bạch nhoáng lên một cái, xuất hiện ở phía sau phụ nhân váy vàng, một bánh xe màu đỏ sậm thật lớn xuất hiện ở đỉnh đầu của hắn, nhanh chóng chuyển động.

Luân Hồi Chi Luân!

Luân Hồi Chi Luân nở rộ ra linh quang màu đỏ sậm chói mắt, một lực hút mạnh mẽ hút phụ nhân váy vàng vào Luân Hồi Chi Luân. Không qua bao lâu, một con heo nhỏ từ trong Luân Hồi Chi Luân bay ra, bị Vương Thanh Bạch một quyền đánh nát.

Hắn thi triển Luân Hồi pháp tắc, ném kẻ địch vào thế giới luân hồi, luân hồi chuyển thế kẻ địch thành con heo nhỏ, thoải mái tiêu diệt, đây là sự khủng bố của Luân Hồi pháp tắc.



Một mảng rừng rậm màu xanh rộng lớn vô cùng, Vương Thanh Sơn cùng một ma nhân dáng người khôi ngô đấu pháp.

Ma nhân nắm giữ Thôn Phệ pháp tắc, trên tay nắm một cây trường đao hào quang màu đen lưu chuyển không ngừng, khi vung lên, từng đạo đao quang màu đen sắc bén quét ra, bổ về phía Vương Thanh Sơn.

Vương Thanh Sơn bấm kiếm quyết, bảy thanh phi kiếm lóe ra tiên quang lao thẳng lên nghênh đón, trời sập đất nứt, hư không kết băng, đao quang màu đen dày đặc tán loạn hết.

Ma nhân biến sắc, vội vàng triệu ra trường đao màu đen trong tay, nghênh đón.

Trường đao màu đen cùng bảy thanh phi kiếm va chạm, giống như lấy trứng chọi đá, nháy mắt nứt gãy.

Bảy thanh phi kiếm tiên quang lưu chuyển không ngừng đến trước mặt ma nhân, ma nhân há mồm phun ra một vầng sáng màu đen, bao phủ bảy thanh phi kiếm, cuốn vào trong miệng, nuốt xuống.

“Thôn Phệ pháp tắc!”

Vương Thanh Sơn cười lạnh một tiếng, bấm kiếm quyết, thân thể ma nhân chia năm xẻ bảy, bảy thanh phi kiếm bắn ra.

Đổi làm kiếm tu Thái Ất Kim Tiên kỳ bình thường, có lẽ sẽ bị một thủ đoạn này của ma nhân đánh bại, Vương Thanh Sơn không phải là kiếm tu bình thường.

“Kẻ bên ngoài đã lợi hại như vậy, các thiên kiêu chí tôn kia chẳng phải là biến thái.”

Vương Thanh Sơn lẩm bẩm.

Căn cứ Vương Trường Sinh giới thiệu, cần đánh bại mười kẻ địch cùng cảnh giới mới có tư cách giao thủ với thiên kiêu chí tôn cùng cảnh giới.

Hắn cảm giác hoàn cảnh trước mắt chợt mơ hồ, mình xuất hiện ở trong một quần thể núi lửa mênh mông vô bờ, nhiệt độ cao dọa người.

Vương Thanh Sơn hừ lạnh một tiếng, bấm kiếm quyết, bảy thanh phi kiếm phân tán ra, một hóa mười, mười hóa trăm, trăm hóa vạn, phi kiếm dày đặc đánh về phía quần thể núi lửa, đầy trời bóng kiếm, thanh thế to lớn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận