Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 7076: Giao dịch

“Tìm ta sao?”

Tiếng của Thanh Huyền vang lên.

Vừa dứt lời, Thanh Huyền từ ống tay áo Vương Trường Sinh bay ra.

“Thật là ngươi! Ngươi hoàn toàn khôi phục rồi?”

Càn Tiêu kinh ngạc nói.

Vẻ mặt Mông Khôn cùng Ngôn Nhất Nặc đầy chấn động, bọn họ chưa quên Thanh Huyền.

“Là ta, một lần này tới đây, là giao dịch với các ngươi.”

Thanh Huyền nói.

Vương Trường Sinh lấy Nhân Quả pháp tắc thành đạo, lại là đạo thể, lại thêm Thanh Huyền, có thể trực tiếp đàm phán với ba món đạo khí, không cần vượt ải.

Thực lực quá yếu, chỉ có thể vâng theo quy củ của cường giả làm việc, thực lực đủ mạnh, có thể tự mình lập quy củ.

“Giao dịch? Giao dịch cái gì?”

Càn Tiêu hỏi.

“Chúng ta cần tiên tài bậc năm, dùng để luyện chế bảo vật độ kiếp, đây là tinh hạch hỗn độn thú cấp bậc Đạo Tổ, còn là tinh khiết.”

Vương Trường Sinh lấy ra một viên tinh hạch chín màu, ném cho Càn Tiêu.

Thanh Huyền sẽ cắn nuốt tiên tài bậc năm, Hồng Mông linh bảo biến dị, mảnh vỡ đạo khí cùng tiên khí cấp cao sinh ra khí linh, nhưng ba món đạo khí không có hứng thú đối với mấy thứ này.

“Các ngươi lần trước không phải đã lấy đi một món Hồng Mông linh bảo biến dị Lưỡng Nghi Hóa Lôi Châu, bảo vật này chính là cực phẩm tiên khí, lại thêm thứ khác, cũng đủ các ngươi vượt qua lôi kiếp Đạo Tổ rồi chứ?”

Càn Tiêu nghi hoặc nói.

Vương Trường Sinh cũng không nói lời thừa, tay phải nở rộ ra một vòng sáng màu xanh.

“Nhân Quả bổn nguyên pháp tắc?”

Càn Tiêu, Mông Khôn cùng Ngôn Nhất Nặc trợn mắt há hốc mồm.

“Có thì lấy ra, chúng ta đề cao thực lực, mới có thể giúp các ngươi đối phó Thập Phương Tử Mẫu Tháp, các ngươi nhiều năm như vậy vẫn luôn bị nó đè ra đánh, không dễ chịu nhỉ?”

Thanh Huyền thúc giục, vẻ mặt có chút không vui.

Càn Tiêu, Mông Khôn và Ngôn Nhất Nặc liên thủ chỉ có thể cuốn lấy Thập Phương Tử Mẫu Tháp, vẫn như cũ đánh không lại Thập Phương Tử Mẫu Tháp, có thể thấy được Thập Phương Tử Mẫu Tháp thực lực mạnh mẽ, Thanh Huyền đánh thắng được một tòa tử tháp, đánh không lại mẫu tháp.

Càn Tiêu, Mông Khôn và Ngôn Nhất Nặc truyền âm trao đổi vài câu, Càn Tiêu nói với Thanh Huyền: “Chúng ta có thể giao dịch với ngươi, chẳng qua ta muốn luận bàn với ngươi một lần, ba chiêu làm hạn định, như thế nào?”

“Không cần phiền toái như vậy, ngươi tiếp ta một chiêu là được.”

Thanh Huyền nói.

“Một chiêu? Không thành vấn đề!”

Càn Tiêu đáp ứng.

Hắn bay đến nơi xa, đứng trên bầu trời.

Thanh Huyền nâng tay phải, hư không chợt hiện ra lượng lớn hào quang màu xanh, sau chớp mắt mơ hồ, hóa thành hất từng đạo hào quang màu xanh mảnh khảnh, giống như mưa sao sa, lao thẳng đến Càn Tiêu.

Hai tay Càn Tiêu vạch một phát ở trên hư không, một tấm khiên ánh sáng màu bạc thật lớn hiện ra, che ở trước người.

Hào quang màu xanh dày đặc lục tục đánh lên tấm khiên ánh sáng màu bạc, tấm khiên ánh sáng màu bạc khẽ chớp lên, xuất hiện từng vết nứt nhỏ, vết nứt nhanh chóng khép lại, chẳng qua hào quang màu xanh số lượng quá nhiều, tốc độ khép lại so ra kém tốc độ vết nứt xuất hiện, không qua bao lâu, tấm khiên ánh sáng màu bạc chia năm xẻ bảy.

Ngoài thân Càn Tiêu nở rộ hào quang màu bạc, biến mất khỏi chỗ cũ.

Ngay sau đó, hắn xuất hiện ở trên không Càn Khôn tháp.

“Thực lực của ngươi mạnh hơn ta, khó trách có thể đả thương một tòa tử tháp, khiến Thập Phương Tử Mẫu Tháp tu dưỡng lâu như vậy.”

Càn Tiêu kinh ngạc nói.

Trước đó, ba người bọn họ ý kiến không đồng nhất, Càn Tiêu cho rằng Thanh Huyền là chiếm tiện nghi đánh lén, giao thủ chính diện, không dễ dàng đả thương một tòa tử tháp như vậy.

Bây giờ xem ra, thực lực của Thanh Huyền rất mạnh, bằng không Thập Phương Tử Mẫu Tháp đã sớm khôi phục.

“Các ngươi không có cách nào đả thương một tòa tử tháp?”

Thanh Huyền nghi hoặc nói.

“Nếu là để chúng ta một mình chống lại một tòa tử tháp, chúng ta có thể tiêu diệt một tòa tử tháp, nhưng Thập Phương Tử Mẫu Tháp không cho chúng ta cơ hội nha! Mỗi lần giao thủ, chín tòa tử tháp đối phó chúng ta, mẫu tháp ở một bên tìm kiếm cơ hội đánh lén, làm chúng ta rất chật vật.”

Càn Tiêu nói.

“Ảnếu là đi đối phó Tổ Long Nguyên Phượng, ba người chúng ta liều mạng cũng có thể hủy diệt vài tòa tử tháp, ả trước sau không cho chúng ta cơ hội, mỗi lần giao thủ, ả đều ở bên cạnh nhìn chằm chằm, lúc này mới có thể đè đầu chúng ta.”

Ngôn Nhất Nặc nói.

“Không sai, mỗi khi chúng ta muốn hủy diệt một tòa tử tháp, mẫu tháp và tử tháp di hình hoán vị, khiến chúng ta trực tiếp chống lại mẫu tháp, chúng ta một mình một người đánh không lại mẫu tháp.”

Mông Khôn giải thích.

Thập Phương Tử Mẫu Tháp đối phó ba người bọn họ có thể chiếm thượng phong, muốn giết bọn họ cũng không dễ dàng, bọn họ có thể hủy diệt một tòa tử tháp, mẫu tháp không cho cơ hội.

“Hừ, lấy ra tiên tài bậc năm độ kiếp, lại thêm một vị Đạo Tổ thực lực cường đại, đối phó Thập Phương Tử Mẫu Tháp càng thêm thoải mái.”

Thanh Huyền nói.

Càn Tiêu lấy ra một cái vòng tay trữ vật màu bạc, ném cho Vương Trường Sinh, nói: “Trong này có một tòa tiên trận bậc năm, cờ trận chính dùng Lưỡng Nghi Câu Lôi Mộc ba trăm triệu năm luyện chế thành, ngăn cản lôi kiếp có hiệu quả không tệ, chúng ta từ đạo tràng Càn Khôn Đạo Tổ đạt được, còn có hai mươi món tiên tài bậc năm.”

“Cái gì? Mới hai mươi món tiên tài bậc năm? Các ngươi giữ lại nuôi con? Cùng lắm về sau lại cho các ngươi tinh hạch hỗn độn thú cấp bậc Đạo Tổ.”

Thanh Huyền lộ vẻ mặt không vui.

Bạn cần đăng nhập để bình luận