Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1766: Vương Thiên Văn thăng chức

Trong lòng Vương Minh Nhân căng thẳng, hỏi: “Vì sao?”

“Ta sợ chết.”

Từ Tử Hoa cười tự giễu, ăn một miếng đồ ăn, mặt lộ vẻ hồi ức, tựa như nhớ tới chuyện gì không tốt.

Vương Minh Nhân cùng Tây Môn Phượng nhìn nhau, bọn họ từng có rất nhiều phán đoán, chỉ là không nghĩ tới lý do này.

“Toái đan hóa anh, hoặc là sống, hoặc là chết, không có con đường thứ ba, Trúc Cơ trùng kích Kết Đan kỳ, thua thì thua. Kết Đan trùng kích Nguyên Anh kỳ, thua sẽ chết, như mãng xà hóa giao long, thất bại sẽ chết, không có con đường thứ ba.”

Vương Minh Nhân trầm mặc không nói, hắn cũng biết một điểm này, hắn sợ hãi Trần Tương Nhi trở thành tâm ma của hắn, còn có Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên. Lúc Vương Trường Sinh mời hắn hỗ trợ trùng kích Kết Đan kỳ, Vương Minh Nhân là từ chối, Vương Trường Sinh đã tha thứ hắn, nhưng hắn cũng không biết có thể trở thành tâm ma của hắn hay không.

Hắn vì tiền đồ của mình, đã làm rất nhiều chuyện đuối lý, vì tranh công thiếu chút nữa hại chết Vương Thanh Sơn, vì tấn thăng thành Thái Nhất ngũ kiệt, cùng Tây Môn Phượng xâm nhập sau lưng địch tập kích, thiếu chút nữa đã chết, cuối cùng vẫn là Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cản phía sau, để bọn họ chạy trốn.

“Cái khác vi sư không biết, Trần sư điệt tuyệt đối sẽ trở thành tâm ma của ngươi, nói lời trong lòng, ngươi nợ cô ấy nhiều lắm. Ta cũng nợ một người nhiều lắm, ta biết ta không vượt được tâm ma, lúc này mới buông lỏng tu luyện, bằng không vi sư đã sớm tu luyện đến Kết Đan tầng chín.”

Từ Tử Hoa thở dài nói, ánh mắt lộ ra vài phần áy náy.

Một chữ tình, làm khó bao nhiêu người tu tiên.

Vương Minh Nhân trầm mặc không nói, hắn tìm Tây Môn Phượng giải hòa, cũng là muốn bù lại Trần Tương Nhi, do đó suy yếu uy lực của tâm ma.

Trần Tương Nhi không cho hắn cơ hội, Vương Minh Nhân cũng không có cách nào.

“Chính là vì như thế, có một số người tu tiên không yêu, một lòng hướng đạo, ví dụ như cháu trai của ngươi Vương Thanh Sơn, hắn cũng sẽ gặp tâm ma, nhưng hẳn là không làm khó được hắn.”

Vương Minh Nhân trầm mặc không nói, hắn tự mình hiểu lấy, từ trước tới nay, hắn quá mức chú trọng kết giao quan hệ, hắn có lòng hướng đạo, nhưng đạo của hắn thiên hướng kết giao quan hệ, cái này có liên quan với hoàn cảnh hắn sinh trưởng.

Từ Tử Hoa sợ chết, mới buông lỏng tu luyện.

“Sư phụ, ngài cảm thấy con nên trùng kích Nguyên Anh kỳ hay không?”

Vương Minh Nhân trầm mặc hồi lâu, nghiêm túc hỏi.

Từ Tử Hoa uống hết rượu ngon trong chén, trầm ngâm một lát, nói: “Nói thật, vi sư không đề nghị ngươi trùng kích Nguyên Anh kỳ, linh vật không phải vạn năng, tu sĩ đạo tâm kiên định, cho dù không có linh vật tương tự Tam Nguyên Định Linh Hương, cũng có tỷ lệ rất lớn tiến vào Nguyên Anh kỳ. Tu sĩ đạo tâm không kiên định, cho hắn nhiều linh vật nữa, tỷ lệ thất bại rất cao, nói đến cùng, linh vật chỉ là tạo ra tác dụng phụ trợ, rèn sắt còn cần bản thân cứng rắn.”

Nếu là có linh vật thì có thể tiến vào Nguyên Anh kỳ, các thế lực truyền thừa mấy vạn năm kia, đã sớm đắp ra hơn trăm vị Nguyên Anh.

Thái Nhất tiên môn có thể có hôm nay, có quan hệ rất lớn với tổ sư gia Tứ Quý Kiếm Tôn.

Người tu tiên có thể Kết Anh, cơ duyên, đạo tâm, nghị lực đều là lựa chọn tốt nhất. Kết Đan kỳ có thể dùng lượng lớn tài nguyên tu tiên đắp ra, Nguyên Anh kỳ không thể được.

Vương Minh Nhân chau mày, trong lòng hắn cũng không tự tin, lúc này mới thỉnh giáo Từ Tử Hoa.

Từ một cử động này của hắn có thể nhìn ra, đạo tâm của hắn cũng không kiên định. Tu sĩ đạo tâm kiên định, muốn trùng kích Nguyên Anh kỳ thì trùng kích, muốn Kết Anh hay không còn phải thỉnh giáo người khác?

“Con biết rồi, cảm ơn sư phụ chỉ điểm bến mê.”

Vương Minh Nhân cúi người hành lễ, vẻ mặt cung kính.

Từ Tử Hoa hơi do dự, lấy ra một cái hộp ngọc màu xanh có khắc hoa văn tinh xảo đẹp đẽ, đặt tới trên mặt bàn, thở dài nói: “Trong này là một trái Linh Anh Quả cùng nửa cây Tam Nguyên Định Linh Hương, vi sư bảo tồn hơn hai trăm năm, ta là không dùng tới rồi, tặng cho ngươi đi! Hy vọng ngươi có thể Kết Anh thành công.”

Ở trong mấy đệ tử, Vương Minh Nhân giống Từ Tử Hoa lúc trẻ tuổi nhất, Từ Tử Hoa cũng thích nhất Vương Minh Nhân, hắn đã tận được trách nhiệm của sư phụ.

“Linh Anh Quả!”

Vương Minh Nhân hít sâu một hơi, vẻ mặt có chút kích động. Tây Môn Phượng trợn mắt há hốc mồm, nàng biết Từ Tử Hoa tốt với Vương Minh Nhân, không ngờ Từ Tử Hoa sẽ mang Linh Anh Quả mình cất giữ nhiều năm cho Vương Minh Nhân, nhìn chung toàn bộ Thái Nhất tiên môn, tìm không thấy vị sư phụ thứ hai giống Từ Tử Hoa.

“Vi sư nói, Kết Anh không phải linh vật nhiều thì có thể tiến vào Nguyên Anh kỳ, ngươi tự giải quyết cho tốt đi!”

Từ Tử Hoa đứng dậy, rời khỏi.

“Đệ tử cung tiễn sư phụ, đại ân sư phụ, đệ tử trọn đời ghi khắc.”

Vương Minh Nhân quỳ xuống hướng phía Từ Tử Hoa, dập đầu ba cái thật mạnh.

Điểm cống hiến trên tay hắn còn có thể đổi một phần linh vật Kết Anh, cũng chính là bốn phần linh vật Kết Anh, chỉ sợ Thái Nhất ngũ kiệt cũng không có bốn phần linh vật Kết Anh trùng kích Nguyên Anh kỳ nhỉ!

“Phu quân, nếu không chúng ta lại đi tìm Trần sư tỷ một lần? Ít nhiều bù lại một chút.”

Tây Môn Phượng mở miệng khuyên nhủ. Vương Minh Nhân thua thiệt Trần Tương Nhi nhiều lắm, Trần Tương Nhi rất dễ dàng trở thành tâm ma của hắn.

Vương Minh Nhân lắc lắc đầu, nói: “Chuyện cô ấy nhận định, tuyệt đối sẽ không sửa đổi, ta hiểu biết cách làm người của cô ấy. Có bốn phần linh vật Kết Anh, ta nếu là còn không thể tiến vào Nguyên Anh kỳ, chỉ có thể nói vận mệnh ta đã như vậy.”

“Phu nhân, ta sẽ an tâm tu luyện, Trường Kiệt còn vất vả nàng chiếu cố nhiều hơn.”

Tây Môn Phượng gật gật đầu, nói: “Chàng yên tâm bế quan đi! Ta sẽ chiếu cố tốt Trường Kiệt.”

Vương Mạnh Phần định kỳ phái người quay về Đông Hoang, báo cáo với Tây Môn Phượng tình huống Vương Trường Kiệt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận