Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6584: Càn Dương cung (2)

Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, Càn Dương cung không có Đại La Kim Tiên, số lượng Thái Ất Kim Tiên không ít, còn có một môn thuật hợp kích, cho dù là bây giờ, Càn Dương cung ở Càn Dương hải vực vẫn như cũ có quyền phát ngôn rất cao.

Càn Dương đảo là tổng đàn Càn Dương cung, trên đảo núi non hiểm trở, cổ thụ che trời, thác nước hồ lớn.

Càn Dương phong, cấm địa của Càn Dương cung, nơi đại trưởng lão Càn Dương cung ở lại.

Một gian mật thất, trên vách đá khắc lượng lớn phù văn màu đỏ, tản mát ra một đợt cấm chế dao động mãnh liệt.

Một thiếu phụ váy đỏ ngũ quan như vẽ ngồi khoanh chân ở trên một cái giường ngọc màu đỏ. Thiếu phụ váy đỏ đôi mắt khép hờ, toàn thân bị một vầng sáng màu đỏ bao phủ, trong phòng tràn ngập lượng lớn đốm sáng màu đỏ, những đốm sáng này ùn ùn ùa vào miệng mũi của nàng.

Một lát sau, những đốm sáng màu đỏ này đều chui vào trong cơ thể của nàng.

Một lá bùa truyền âm bay vào, dừng ở trước người thiếu phụ váy đỏ.

Vầng sáng màu đỏ ngoài thân thiếu phụ váy đỏ tán đi, mở đôi mắt ra, nhíu mày.

Dưới tình huống bình thường, đồng môn sẽ không quấy rầy nàng tiềm tu.

Thiếu phụ váy đỏ nắm lấy bùa truyền âm, dùng sức bóp, bùa truyền âm tự bốc cháy, một thanh âm nam tử cung kính vang lên: “Sư phụ, Thái Ất Kim Tiên của Thanh Liên Vương gia tới đây rồi.”

“Thanh Liên Vương gia!”

Thiếu phụ váy đỏ kinh ngạc nói.

Nàng tự nhiên từng nghe nói Côn Luân Đạo Tổ triệu kiến Thanh Liên tiên lữ, nhưng Càn Dương cung và Thanh Liên Vương gia không có qua lại gì nha! Thái Ất Kim Tiên của Vương gia sao có thể đến?

Nàng lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu đỏ, đánh vào một đạo pháp quyết, hỏi: “Trần Nguyệt, Thái Ất Kim Tiên của Vương gia ở nơi nào? Có bao nhiêu người? Tu vi gì, biết mục đích của bọn họ hay không?”

“Có hai người, Thanh Liên Kiếm Tôn cùng Huyễn Kiếm tiên tử, bọn họ đều là Thái Ất Kim Tiên sơ kỳ, đang ở Nghênh Khách sảnh, Tôn sư thúc cùng Lưu sư thúc đang chiêu đãi bọn họ, còn không rõ ý đồ đến của bọn họ.”

Một thanh âm nữ tử cung kính vang lên.

“Chúng ta không có xung đột chính diện với Vương gia chứ?”

Thiếu phụ váy đỏ tiếp tục hỏi.

“Không có nha! Càn Dương hải vực cùng Thiên Thần hải vực cách mấy chục hải vực, chúng ta căn bản không có bất cứ xung đột gì, hơn nữa Địa thành chúng ta nắm giữ lệ thuộc Lôi Minh tộc, căn bản không có bất cứ tiếp xúc gì với Thanh Liên Vương gia.”

Trần Nguyệt báo cáo chi tiết.

“Ta biết rồi, ta lập tức đi qua.”

Thiếu phụ váy đỏ thu hồi pháp bàn màu đỏ, đi ra ngoài.

Nghênh Khách sảnh, Vương Thanh Sơn và Bạch Linh Nhi ngồi trên ghế ngọc màu đỏ, một ông lão áo bào vàng dáng người trung đẳng cùng một thiếu phụ váy tím dáng người đầy đặn ngồi ở trên chủ tọa, đang nói chuyện phiếm với bọn họ.

Tiên lễ hậu binh!

Vương Thanh Sơn cũng không biết Viên Thiên Sơn tránh ở Càn Dương cung hay Càn Dương phường thị, bọn họ phân công nhau hành động.

Vương Thanh Sơn cùng Bạch Linh Nhi đến Càn Dương cung, ba người bọn Vương Thanh Linh thay đổi dung mạo đến Càn Dương phường thị, âm thầm tìm kiếm Viên Thiên Sơn.

“Nghe đại danh Thanh Liên Vương gia đã lâu, hôm nay Vương đạo hữu cùng Vương phu nhân tới chơi, thiếp thân chưa tiếp đón từ xa.”

Một thanh âm nữ tử dễ nghe vang lên.

Vừa dứt lời, một thiếu phụ váy đỏ ngũ quan như vẽ đi vào, khí tức mênh mông như biển.

“Triệu phu nhân nói đùa rồi, chúng ta không đảm đương nổi Trần phu nhân khen như thế.”

Vương Thanh Sơn khách khí nói.

Thiếu phụ váy đỏ là Càn Dương cung đại trưởng lão Càn Dương tiên tử Triệu Như Yến, Thái Ất Kim Tiên hậu kỳ, thành danh nhiều năm.

“Đúng vậy! Cửu thúc nhiều lần nhắc về Triệu phu nhân với chúng ta, khen ngợi Triệu phu nhân đạo pháp cao thâm, Triệu phu nhân nói như vậy, thật đúng là tổn thọ chúng ta.”

Bạch Linh Nhi nói.

Ông lão áo bào vàng đứng dậy, nhường ra vị trí, Triệu Như Yến đi đến chủ tọa ngồi xuống.

“Không biết hai vị đạo hữu đến Càn Dương cung chúng ta, có gì muốn làm sao?”

Triệu Như Yến mở miệng hỏi, vẻ mặt đầy hoang mang.

“Là có chuyện như vậy, nghe nói Càn Dương cung các ngươi và nhiều thế lực cùng nhau khống chế một mạch khoáng Hỗn Nguyên Thạch loại nhỏ, chúng ta muốn mua từ các ngươi một ít Hỗn Nguyên Thạch.”

Vương Thanh Sơn nói.

“Mua Hỗn Nguyên Thạch!”

Triệu Như Yến hơi sửng sốt.

Thái Hạo Tiên Quân tinh thông thuật luyện khí, trình độ luyện khí của tiên khí sư Vương gia đều không thấp, bán ra ngoài Hỗn Độn giáp trụ cùng Diệt Tiên Tiễn, Triệu Như Yến cũng có nghe nói.

Càn Dương cung có thể luyện chế ra trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ, xác xuất thành công quá thấp.

Hỗn Nguyên Thạch là vật tư chiến lược quan trọng, Thanh Liên Vương gia phái Thái Ất Kim Tiên tới bàn bạc, trái lại cũng hợp tình hợp lý.

“Triệu phu nhân hẳn là biết gia tộc chúng ta bán ra ngoài Hỗn Độn giáp trụ, nhu cầu của chúng ta đối với Hỗn Nguyên Thạch rất lớn. Một lần này tới đây, là muốn nói chuyện hợp tác với Triệu phu nhân, chúng ta có thể bán cho các ngươi một ít trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ.”

Bạch Linh Nhi nói.

Hòa khí phát tài, có thể không ra tay, thì không ra tay.

Bọn họ không có cách nào xác định Viên Thiên Sơn tránh ở Càn Dương cung, cũng không biết quan hệ của Viên Thiên Sơn cùng Càn Dương cung.

“Trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ! Bao nhiêu Hỗn Nguyên Thạch đổi một bộ trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ?”

Triệu Như Yến động lòng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận