Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1792: Linh bảo phá trận (2)

Hắn lại quên, mình lúc nhận lợi ích vui vẻ bao nhiêu.

Hoàng Sa chân nhân há mồm, một cây cờ phướn lấp lánh ánh vàng bay ra, sau khi mơ hồ một cái, hóa thành một cây cờ phướn màu vàng cao khoảng một trượng, mặt cờ bị một làn sương mù màu vàng che kín.

Hắn há mồm phun ra một ngụm tinh huyết, lóe lên nhập vào trong mặt cờ của cây cờ phướn màu vàng.

Mặt cờ của cây cờ phướn màu vàng chợt toát ra một mảng ánh vàng chói mắt, tiếng xé gió nổ vang, chợt nổi lên một trận cuồng phong thổi mái tóc Hoàng Sa chân nhân bay múa không thôi.

Một cơn cuồng phong màu vàng thổi quét ra, hóa thành một cơn lốc màu vàng cao hơn ngàn thước, lao về phía lôi vân màu đen trên bầu trời.

Hai tay Hoàng Sa chân nhân làm bộ dạng ôm, hai tay nâng lên cao cao, hư không phát ra tiếng vang “Ong ong” trầm đục, chợt toát ra các điểm sáng màu vàng, hóa thành những tảng đá lớn màu vàng, tảng đá lớn màu vàng tụ tập lại, hóa thành một ngọn núi màu vàng cao hơn trăm trượng, ném về phía bầu trời.

Nơi ngọn núi màu vàng đi qua, hư không truyền ra một tràng tiếng nổ trầm thấp.

Đỉnh đầu Kim Ngọc toát ra một mảng lớn ánh vàng, hóa thành một cái mâm ngọc màu vàng thật lớn, mâm ngọc màu vàng nhanh chóng xoay tròn, phát ra tiếng xé gió chói tai, hư không tựa như cũng bị mâm ngọc màu vàng cắt thành mảnh vỡ.

Ánh sáng vàng lóe lên, mâm ngọc màu vàng hóa thành một luồng hào quang màu vàng, bay thẳng lên trời.

Kim Ngọc hé môi, một luồng ánh sáng vàng bay ra, hóa ra là một cái bình ngọc màu vàng to bằng bàn tay, mặt ngoài bình ngọc có hình một con chim lửa màu vàng.

Bàn tay ngọc của nàng bấm quyết, đánh vào một pháp quyết, chim lửa màu vàng mặt ngoài bình ngọc màu vàng giống như sống lại, phát ra một tiếng chim hót lanh lảnh vang vọng, hình thể bình ngọc màu vàng tăng vọt, vô số ngọn lửa màu vàng tuôn trào ra, phạm vi trăm trượng là một mảng biển lửa màu vàng.

Ngọn lửa màu vàng quay cuồng một trận, hóa thành một con chim lửa màu vàng lớn hơn mười trượng, nhiệt độ phụ cận chợt tăng cao, bùn đất bốc lên một làn khói đen, tự cháy lên.

Một tiếng chim hót vang vọng, chim lửa màu vàng vung đôi cánh, bay về phía bầu trời, nơi đi qua, hư không nổi lên từng tầng gợn sóng như nước gợn, tựa như muốn xé rách ra.

Ầm ầm ầm!

Một tràng tiếng nổ long trời lở đất vang lên, ánh vàng kim, ánh vàng cùng ánh sáng bạc đan xen với nhau, bộc phát ra các làn sóng khí mạnh mẽ mắt thường có thể thấy được, ngoại thành trực tiếp bị sóng khí mạnh mẽ chấn động vỡ nát, đá vụn bắn tung tóe, bụi đất bay đầy trời.

Số ít tu sĩ Vương gia không kịp chạy trốn, bị sóng khí mạnh mẽ cuốn lên trời, nện mạnh xuống, đi đời nhà ma.

Khuôn mặt xinh đẹp của Tử Nguyệt tiên tử có chút tái nhợt. Uy lực của trận pháp là rất lớn, nhưng nếu là muốn dựa vào trận pháp tiêu diệt hai tu sĩ Nguyên Anh, đó là chuyện không có khả năng, dù sao còn có ba tu sĩ Nguyên Anh đang tấn công trận pháp.

Một mình nàng khống chế hai bộ trận pháp cấp bốn, ứng đối năm tu sĩ Nguyên Anh công kích, cảm thấy kiệt sức gấp bội.

Nàng cũng không trông cậy dựa vào trận pháp tiêu diệt hết kẻ địch, chỉ cần có thể làm bị thương nặng một kẻ địch, tìm cơ hội diệt đối phương, có thể tạo ra được hiệu quả giết gà dọa khỉ, nói không chừng người khác sẽ chạy trốn.

Trận bàn trên tay Tử Nguyệt tiên tử phát ra từng tràng tiếng hú dồn dập, linh quang lóe lên không ngừng.

Một tiếng trầm nặng vang lên, mặt ngoài trận bàn xuất hiện những vết nứt nhỏ bé.

“Lâm tiền bối, ta thả ra một con quỷ vật Nguyên Anh kỳ trợ ngài giúp một tay.”

Bên tai Tử Nguyệt tiên tử truyền đến tiếng Diệp Hải Đường, một luồng ánh sáng xanh lục từ chân trời nơi xa bay tới.

Tử Nguyệt tiên tử đầu tiên sửng sốt, cũng không để ý được tới truy hỏi. Nàng hít sâu một hơi, pháp lực điên cuồng ùa vào trong trận bàn màu bạc, trận bàn màu bạc nhất thời bộc phát ra ánh sáng bạc chói mắt, chợt toát ra từng đạo hồ quang màu bạc.

Ầm ầm ầm!

Lôi vân màu đen kịch liệt quay cuồng, hóa thành một con mãng xà sét màu bạc dài hơn trăm trượng, đánh về phía Hoàng Sa chân nhân cùng Kim Ngọc bên dưới.

Hoàng Sa chân nhân và Kim Ngọc bị dọa nhảy dựng, không dám sơ ý.

Hoàng Sa chân nhân há mồm phun ra một ngụm tinh huyết, nhập vào trong cờ phướn màu vàng, tiếng xé gió nổ vang, một con mãng xà gió màu vàng dài hơn ba mươi trượng bay ra, đi lên nghênh đón.

Bình ngọc màu vàng chợt toát ra một mảng lớn ngọn lửa màu vàng, hóa thành một con chim lửa màu vàng lớn hơn mười trượng, lao lên.

Mãng xà gió màu bạc, mãng xà gió màu vàng cùng chim lửa màu vàng va chạm, nhất thời bộc phát ra một làn sóng khí mắt thường có thể thấy được, ỷ vào ưu thế hình thể, lôi quang màu bạc bao phủ khu vực phạm vi mười mấy dặm, mặt đất kịch liệt chớp lên, giống như động đất.

“Đánh!”

Theo Vương Mạnh Phần ra lệnh một tiếng, hàng ngàn cột sáng từ trong miệng con rối thú bay ra, hướng thẳng đến lôi quang màu bạc mà đi, giống như bùn vào biển lớn.

“Bốp bốp” hai tiếng vang trầm đục, hai tấm trận bàn trên tay Tử Nguyệt tiên tử chia năm xẻ bảy, màn hào quang màu bạc che kín Thanh Liên đảo tan vỡ, ba người bọn Hoàng Long chân nhân đã công phá trận pháp.

Một khối ngọc tỷ màu vàng to như ngọn núi nhỏ đập về phía nội thành, một con giao long màu vàng hình thể thật lớn chạy không ngừng ở mặt ngoài con dấu màu vàng, linh khí bức người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận