Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5918: Nghênh chiến chí tôn (2)

Một trận cuồng phong thổi qua, ma nhân đột nhiên xuất hiện ở phía sau Vương Trường Sinh, nắm tay phải chợt hiện ra một luồng ma quang màu đen, tản mát ra một luồng thần hồn dao động. Vương Trường Sinh không hề sợ hãi, đang muốn làm phép ngăn cản, bề mặt thân thể ma nhân nở rộ hắc quang, không khí phụ cận dừng lưu động.

Hắn cảm giác thân thể không thể động đậy, hít thở cũng trở nên khó khăn, Phong pháp tắc.

Chính Lập Vô Ảnh không ngăn được Thần Hồn pháp tắc!

Ngoài thân Vương Trường Sinh nở rộ hào quang màu lam, hai nắm đấm đánh lên hư không, hư không tan vỡ, lực lượng giam cầm biến mất.

Nắm tay phải của hắn đón đỡ nắm tay của ma nhân, hai nắm đâm va chạm, truyền ra một tiếng vang trầm, sóng khí mạnh mẽ đánh rách hư không.

Ma nhân bay ngược đi, hừ một tiếng, rất nhanh đứng vững thân thể.

Vương Trường Sinh có chút kinh ngạc, hắn biết rõ uy lực một đòn này của mình, xem ra thân thể của ma nhân này không kém chân linh đứng đầu bao nhiêu, bằng không đã bị giết.

Ma nhân há mồm phát ra một tiếng rống quái dị chói tai, một làn sóng âm màu đen thổi quét ra, lao thẳng đến Vương Trường Sinh. Vương Trường Sinh nghe được thanh âm này, cảm giác thân thể mềm nhũn, không dùng được sức.

Sóng âm màu đen rất nhanh đã tới trước mặt hắn, hắn đánh ra một quyền, thoải mái đánh tan sóng âm màu đen.

Trên bầu trời truyền đến một tiếng sấm sét đinh tai nhức óc, từng tia sét màu đen thô to cắt qua bầu trời, bổ về phía Vương Trường Sinh.

Ma nhân nắm giữ Thần Hồn pháp tắc, Lực pháp tắc, Âm pháp tắc, Phong pháp tắc cùng Lôi pháp tắc, khó trách có thể đứng hạng ba. Vương Trường Sinh vung hai nắm đấm, từng nắm đấm khổng lồ màu lam bay ra, đón đỡ tia sét màu đen bổ xuống.

Một chuỗi tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, tia sét màu đen đều bị nắm đấm khổng lồ màu lam đánh tan.

Nắm tay phải Vương Trường Sinh nở rộ hào quang màu lam, đánh ra một quyền, một nắm đấm khổng lồ màu lam lóe lên lao ra, nháy mắt xuất hiện ở trước mặt ma nhân. Mặt ngoài thân thể ma nhân nở rộ lôi quang màu đen, biến mất khỏi tại chỗ.

Vương Trường Sinh công kích thất bại, ma nhân nắm giữ Phong pháp tắc cùng Lôi pháp tắc, không dễ đối phó.

Một tràng tiếng sấm sét đinh tai nhức óc vang lên, từng tia sét màu đen thô to đánh xuống, hướng thẳng đến Vương Trường Sinh, đồng thời từng cơn lốc màu đen thổi quét ra, lao thẳng đến Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh vung hai nắm đấm, lượng lớn quyền ảnh bay ra, đánh tan tia sét màu đen cùng cơn lốc màu đen lao tới, sóng khí cuồn cuộn.

Mặt ngoài thân thể ma nhân chợt hiện ra vô số ma văn màu đen, trong miệng nói: “Chết!”

Đầu Vương Trường Sinh vang ong ong, thanh âm này luôn quanh quẩn bên tai hắn.

Một cột sét màu đen thô to từ trên trời giáng xuống, bổ lên trên người hắn, lôi quang màu đen chói mắt bao phủ bóng người Vương Trường Sinh.

Không qua bao lâu, lượng lớn nước biển màu lam chợt xuất hiện, nước biển quay cuồng dâng trào, hóa thành một cơn sóng lớn ngập trời, bổ về phía ma nhân.

Ma nhân đánh ra một quyền, một nắm đấm khổng lồ màu đen chợt lóe lên, va chạm với sóng lớn ngập trời.

Tiếng nổ ầm ầm vang lên, nắm đấm khổng lồ màu đen tán loạn, sóng lớn ngập trời cũng theo đó tán loạn. Một nắm đấm khổng lồ màu lam từ trong đó bay ra, lao thẳng đến ma nhân. Mặt ngoài thân thể ma nhân trào ra vô số hồ quang màu đen, biến mất khỏi chỗ cũ.

Ngay sau đó, hắn xuất hiện ở hư không ngoài mấy vạn dặm, nhìn về phía lôi quang màu đen.

Một trận cuồng phong thổi qua, Vương Trường Sinh hiện ra, trên lưng có một đôi cánh lông vũ hào quang màu xanh lập lòe, chính là Thanh Loan Độn Tiên Phù. Ngoài thân Vương Trường Sinh trào ra một quầng sáng màu trắng, nơi đi qua, hư không kết băng.

Băng pháp tắc!

Ma nhân đang muốn tránh đi, một cái lồng giam màu lam thật lớn hiện ra, giam cầm hắn ở bên trong, lồng giam thần niệm.

Mi tâm ma nhân sáng lên một đạo hắc quang chói mắt, một lưỡi đao hào quang màu đen thật lớn bắn ra, chém lên lồng giam màu lam. Lồng giam màu lam theo thanh âm mà tan vỡ, quầng sáng màu trắng thổi quét đến, va chạm vào thân thể ma nhân, thân thể ma nhân nhanh chóng kết băng.

Rất nhanh, ngoài thân hắn trào ra vô số hồ quang màu đen, tầng băng tan đi, hắn há mồm phun ra mười tám thanh phi đao lóe ra hắc quang, chém về phía Vương Trường Sinh, đồng thời ngoài thân ma khí cuồn cuộn, ngưng tụ thành một bộ chiến giáp màu đen, hắn nhanh chóng xoay người lại, hai nắm đấm đánh về phía Vương Trường Sinh.

Hai nắm đấm của Vương Trường Sinh chợt hiện ra năm loại linh quang trắng vàng óng vàng lam đen, tản mát ra năm loại pháp tắc dao động khác nhau, Dung Khiếu Quyết.

Hai nắm đấm của hắn cùng hai nắm đấm của ma nhân va chạm, một tiếng nổ vang lên, ma nhân bay ngược đi, thân thể nhanh chóng kết băng, hóa thành một bức tượng băng thật lớn, tượng băng chia năm xẻ bảy, ma nhân biến thành một đống thịt nát.

Mười tám thanh phi đao màu đen lục tục đánh lên trên thân Vương Trường Sinh, truyền ra một chuỗi tiếng kim loại giao kích “keng keng”.

Cùng là pháp tắc tiểu thành, Vương Trường Sinh nắm giữ Dung Khiếu Quyết, ma nhân chính diện đối kháng với hắn, một đòn đã thua, có thể thấy được uy lực của Dung Khiếu Quyết.

“Pháp tắc dung hợp? Sao có khả năng?”

Một thanh âm nam tử kinh ngạc vang lên.

Vừa dứt lời, một mảng hào quang màu bạc sáng lên, khí linh hiện ra, vẻ mặt hắn đầy chấn động. Hắn đánh giá cao thấp Vương Trường Sinh, vẻ mặt tràn đầy sự không thể tưởng tượng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận