Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4610: Tứ Dực Long Dăng, Vu tộc

Thiên Trùng Đỉnh, phỏng chế phẩm của Vu tộc trấn tộc chi bảo Vạn Linh Đỉnh, trung phẩm thông thiên linh bảo.

Thiên Trùng Đỉnh phun ra một quầng sáng màu vàng kim, bao phủ Cửu Thải Trùng, cuốn vào trong Thiên Trùng Đỉnh không thấy nữa.

Hàn Nhất Tình giận tím mặt, thế mà dám hớt tay trên của nàng, căn bản không để nàng vào mắt.

Nàng vung tay phải, một đạo hào quang màu xanh bắn ra, nhập vào lòng đất biến mất.

Mặt đất kịch liệt chớp lên, lượng lớn dây leo màu xanh phá đất chui ra, bện thành một túi lưới màu xanh thật lớn, che kín Thiên Trùng Đỉnh.

Cẩn thận quan sát, mặt ngoài túi lưới màu xanh này trải rộng linh văn, tản mát ra một đợt mộc linh khí dao động tinh thuần.

Tứ Dực Long Dăng nhẹ nhàng vỗ cánh, vô số lưỡi đao gió màu xanh bắn ra, chém lên túi lưới màu xanh, truyền ra một tràng tiếng kim loại va chạm “keng keng”, giống như đánh lên tường đồng vách sắt.

Mặt ngoài túi lưới màu xanh mọc ra những cây gai nhọn màu xanh, giống như những cây trường mâu màu xanh, đâm về phía Tứ Dực Long Dăng, túi lưới màu xanh nhanh chóng khép lại, cuốn lấy Thiên Trùng Đỉnh.

Tứ Dực Long Dăng nhẹ nhàng vỗ chiếc cánh mỏng, biến mất khỏi tại chỗ. Nó tinh thông phong độn thuật, có thể chạy đi, Thiên Trùng Đỉnh thì khó rồi.

Một đạo độn quang màu vàng kim từ nơi xa bay tới, dừng ở giữa không trung, rõ ràng là một chiếc thuyền bay lóe ra hào quang màu vàng kim, mười mấy tu sĩ Vu tộc bọn Thương Ly đứng ở bên trên, ánh mắt âm trầm.

Vu tộc có năm tu sĩ Hợp Thể cùng mười hai tu sĩ Luyện Hư, thấp nhất cũng có tu vi Luyện Hư trung kỳ.

“Vu tộc!”

Hàn Nhất Tình nhíu mày, trong mắt tràn đầy nét kiêng kị.

Khó trách sẽ xuất hiện Tứ Dực Long Dăng bậc bảy. Vu tộc am hiểu khu trùng ngự thú, bồi dưỡng nhiều loại kỳ trùng, kỳ trùng mười hạng đầu của Vạn Trùng Bảng, Vu tộc đã bồi dưỡng ba loại.

Trừ kỳ trùng, Vu tộc càng lợi hại hơn là thuật nguyền rủa.

“Chậc chậc, Cửu Thải Trùng bậc bảy, xem ra cơ duyên của chúng ta đến rồi.”

Kim Nỉ cười khục khặc, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm Thiên Trùng Đỉnh.

“Hừ, là của ai còn không nhất định đâu! Các ngươi đều ra đi! Đừng nghĩ đục nước béo cò.”

Hàn Nhất Tình hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía mảng hư không nào đó.

Trả lời nàng là một mảng yên tĩnh, chưa có bất cứ tu sĩ nào hiện thân.

Một đợt tiếng xé gió vang lên, một cây côn khổng lồ hào quang màu vàng kim lập lòe từ trên trời giáng xuống, đập về phía mảng hư không này.

Linh quang lóe lên, ba người bọn Kim Hồng Chân Nhân hiện ra, ùn ùn tránh đi.

Cây côn khổng lồ màu vàng đập trên mặt đất, đập ra một cái hố khổng lồ, mặt đất nứt toác ra, vết nứt không ngừng mở rộng.

Kim Hồng Chân Nhân vốn định tọa xem sơn hổ đấu, ngư ông đắc lợi, nào ngờ bị Hàn Nhất Tình phát hiện.

“Cùng là Nhân tộc, các ngươi biết làm thế nào chứ!”

Hàn Nhất Tình ý vị sâu xa nói.

“Chúng ta thực lực thấp kém, sẽ không xen vào tranh đấu của Hàn phu nhân cùng mấy vị đạo hữu này.”

Kim Hồng Chân Nhân ngượng ngùng cười, muốn lui.

Một trận cuồng phong thổi qua, Tứ Dực Long Dăng bỗng dưng hiện lên, chặn đường đi của bọn họ.

Sau một tiếng rồng gầm đinh tai nhức óc vang lên, một hư ảnh chân long thật lớn xuất hiện ở đỉnh đầu, hư ảnh chân long phun ra một cơn lốc màu xanh, lao thẳng đến ba người bọn Kim Hồng Chân Nhân mà đi.

Vu tộc sao có khả năng để ba người bọn Kim Hồng Chân Nhân rời khỏi, ai biết Kim Hồng Chân Nhân có thể giết một cái hồi mã thương hay không, sớm giải quyết bọn họ tương đối tốt hơn, đỡ cho bọn họ ở một bên quấy rối, muốn đục nước béo cò? Cũng phải nghĩ một chút bản lãnh của mình.

“Ra tay, giết bọn hắn.”

Thương Ly lạnh lùng nói, thúc giục pháp tướng, công kích tu sĩ Nhân tộc.

Đám người Hàn Nhất Tình cũng không cam lòng yếu thế, ùn ùn làm phép nghênh địch.

...

Một mảng đầm lầy lầy lội, khắp nơi đều là nước bùn màu đen, có thể nhìn thấy lượng lớn hố nước, thỉnh thoảng toát ra từng bọt nước.

Trên không đầm lầy lơ lửng một luồng chướng khí màu đen, tụ lâu không tiêu tan.

Một tiếng sấm sét đinh tai nhức óc từ chỗ sâu trong đầm lầy truyền đến, một đạo lôi quang màu xanh thô to từ trên cao đánh xuống.

Không qua bao lâu, bên ngoài đầm lầy sáng lên một đạo lôi quang màu xanh, hiện ra bóng người Thanh Lôi Chân Quân. Cánh tay phải của hắn không cánh mà bay, sắc mặt tái nhợt, trong mắt tràn đầy nét sợ hãi.

Bọn họ đụng phải cấm chế cường đại, chỉ có thể đi đường vòng, nào ngờ đụng phải hai con Hổ Phượng Điệp bậc bảy trung phẩm, Hổ Phượng Điệp đứng hạng mười lăm của Vạn Trùng Bảng, có được một tia huyết mạch Thiên Phượng, nắm giữ không gian thần thông, tốc độ phi hành rất nhanh, thần thông quảng đại.

Trừ Thanh Lôi Chân Quân, tu sĩ khác của Kim Sa đảo đều đã bị hại.

Một tiếng hổ gầm rung chuyển trời đất vang lên, Thanh Lôi Chân Quân sắc mặt tái nhợt, ngoài thân nở rộ hào quang màu xanh, hóa thành một đạo lôi quang màu xanh, biến mất không thấy nữa.

...

Bên trong một thung lũng bốn phương thông suốt, trong thung lũng thảm thực vật thưa thớt, có một cửa mỏ lớn mấy trượng.

Bảy người bọn Vương Thanh Sơn từ trong hang mỏ đi ra, trên mặt bọn họ treo nét vui mừng nồng đậm.

Bọn họ tốn bảy ngày thời gian, mang hang mỏ tra xét rõ ràng một lần, khai thác được không ít quặng Thanh Cương Thần Ngọc. Dựa theo Vương Thanh Phong nhắm chừng, Thanh Cương Thần Ngọc tinh luyện ra, đủ Vương gia luyện chế ba bộ thông thiên linh bảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận