Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6512: Thiên Hà Kiếm Quân (1)

Bốn hạt châu màu sắc khác nhau bay vút đến, hiện ra xanh đỏ lam vàng óng, tựa như đối ứng mộc hỏa thủy kim, thiếu thổ.

Ngoài thân ba người nở rộ kiếm quang, một màn hào quang ba màu theo đó hiện lên, bảo vệ bọn họ, mặt ngoài màn hào quang ba màu có một chút hình phi kiếm.

Nắm đấm khổng lồ năm màu đánh lên màn hào quang ba màu, truyền ra một đợt tiếng vang trầm, màn hào quang ba màu khẽ chớp lên, vô số đạo kiếm quang sắc bén càn quét ra, chém nắm đấm khổng lồ năm màu vỡ nát.

Trần Lỗi lấy ra một bức tranh cuộn tròn lóe ra hào quang màu vàng, trên bức tranh là một chỗ sa mạc, bên cạnh có một hàng chữ —— Hoàng Sa Đồ.

Trung phẩm tiên khí này chuyên môn dùng để vây khốn bảo vật của kẻ địch, bốn hạt châu chỉ là trung phẩm tiên khí, vây khốn chúng nó không thành vấn đề.

“Mau!”

Trần Lỗi khẽ quát một tiếng, bấm pháp quyết, Hoàng Sa Đồ nhất thời nở rộ hào quang màu vàng, hình thể tăng vọt, phun ra một vầng sáng màu vàng, bao phủ về phía bốn hạt châu màu sắc khác nhau.

Hạt châu màu xanh xoay vù vù, nở rộ ra hào quang màu xanh chói mắt, va chạm với vầng sáng màu vàng, vầng sáng màu vàng xuất hiện dấu hiệu tán loạn.

Vô số hạt cát màu vàng từ Hoàng Sa Đồ bay ra, ngưng tụ thành một bàn tay to màu vàng, bắt lấy bốn hạt châu, cuốn về trong Hoàng Sa Đồ.

Trên mặt Trần Lỗi lộ ra vẻ mặt đắc ý, đang muốn nói cái gì, Hoàng Sa Đồ kịch liệt chớp lên, xuất hiện lượng lớn vết rách, chia năm xẻ bảy, từ đây báo hỏng.

Bốn hạt châu màu sắc khác nhau bay ra, nháy mắt đã đến trước mặt bọn họ.

Tay phải Trần Oánh nở rộ ra một vòng sáng màu trắng, hư không và mặt đất nhanh chóng kết băng, tầng băng nhanh chóng khuếch tán.

Băng pháp tắc đại thành, đóng băng bốn món trung phẩm tiên khí một lát không thành vấn đề.

Hạt châu màu đỏ xoay vù vù, nở rộ ra một mảng lớn vầng sáng màu đỏ, đón đỡ vòng sáng màu trắng.

Vòng sáng màu trắng giống như gặp khắc tinh, nháy mắt tán loạn.

“Không ổn, là trung phẩm tiên khí luyện vào Hồng Mông linh bảo.”

Trần Oánh kinh hô, hối hận xanh cả ruột rồi, ngoài sự kinh ngạc, là sợ hãi.

Vương Anh Kiệt thế mà có một bộ trung phẩm tiên khí luyện vào Hồng Mông linh bảo, tin tức này nếu truyền ra, không có Thái Ất Kim Tiên nào không động lòng.

Bốn hạt châu màu sắc khác nhau đánh lên màn hào quang ba màu, màn hào quang ba màu giống như tờ giấy, tan vỡ trong nháy mắt, bốn hạt châu xuyên thủng đầu bọn họ, bọn họ thân thể mềm nhũn, ngã xuống, ba cái Nguyên Anh vừa rời cơ thể, một tòa tháp khổng lồ lóe ra hắc quang từ trên trời giáng xuống, trên thân tháp có thể nhìn thấy lượng lớn quỷ ảnh, có thể nghe được một đợt tiếng quỷ khóc “Ô ô”.

Ba cái Nguyên Anh vẻ mặt hoảng hốt, còn chưa khôi phục tỉnh táo, tòa tháp khổng lồ màu đen buông xuống một vầng sáng màu đen, thu chúng nó vào trong tòa tháp khổng lồ màu đen.

Vương Anh Kiệt từ lòng đất chui ra, trên tay nắm một hạt châu màu vàng, chính là bằng vào hạt châu màu vàng này, ba người bọn Trần Oánh thi triển thuật hợp kích cũng không làm gì được hắn.

Hắn từ trên thi thể lục soát ra ba cái vòng tay trữ vật, thiêu hủy thi thể, thu hồi phi kiếm của bọn họ.

“Đi thôi! Chúng ta rời khỏi nơi này trước, về phường thị rồi nói sau.”

Diệp Hải Đường nói, bấm pháp quyết, tòa tháp khổng lồ màu đen nhanh chóng thu nhỏ lại, bay trở về ống tay áo của nàng.

Bọn họ dọc theo đường lúc tới đây quay về, rời khỏi nơi này.



Thiên Hà đảo, tổng đàn Thiên Hà kiếm phái.

Trên đảo núi non chập trùng, cao ngất trong mây, mây mù vờn quanh, không nhìn được chân dung, thác bay đá lạ, kỳ trân dị thú, tùy ý có thể thấy được.

Góc tây bắc hòn đảo, một ngọn núi cao chọc trời hùng vĩ, từ nơi xa nhìn lại, giống một thanh kiếm khổng lồ cắm trên mặt đất, đứng ngạo nghễ thế gian, chân núi dựng một tấm bia đá màu vàng cao hơn trăm trượng, bên trên viết ba chữ to màu bạc “Thiên Hà phong” rồng bay phượng múa, lập lòe sáng lên, cực kỳ bắt mắt.

Thiên Hà phong là một trong những cấm địa của Thiên Hà kiếm phái, cũng là chỗ ở của thái thượng trưởng lão Thiên Hà kiếm phái.

Đỉnh núi tọa lạc một tòa trang viên diện tích rộng lớn, đình đài lầu các, thủy tạ hành lang.

Một thanh niên áo bào lam diện mạo hiên ngang cùng một ông lão áo bào đỏ bụng phệ ngồi ở trong một tòa đình đá màu xanh, đang nói cái gì.

“Trần sư muội đi đâu rồi? Ta chuẩn bị đi Vạn Thú cung một chuyến, cháu gái ngoại của muội ấy tiến vào Thái Ất Kim Tiên, tổ chức lễ mừng, chỉ rõ muốn mời muội ấy tham gia.”

Thanh niên áo bào lam hỏi.

Thiên Hà Kiếm Quân, Thái Ất Kim Tiên hậu kỳ, thái thượng trưởng lão của Thiên Hà kiếm phái.

“Nàng ấy cùng Trần sư đệ, Dương sư đệ đi Tiên Linh Trủng, muộn một chút mới trở về.”

Ông lão áo bào đỏ giải thích.

Hứa Thước, Thái Ất Kim Tiên trung kỳ.

“Tiên Linh Trủng!”

Thiên Hà Kiếm Quân nhíu mày, tiếp tục hỏi: “Bọn họ chạy tới Tiên Linh Trủng làm gì? Nơi đó cấm chế thường xuyên biến hóa, khó lòng phòng bị, có nhiều vị Thái Ất Kim Tiên ngã xuống ở Tiên Linh Trủng.”

Thiên Hà kiếm phái truyền thừa lâu đời, trước mắt có ba vị Thái Ất Kim Tiên ngã xuống ở Tiên Linh Trủng.

“Bọn họ phát hiện một cây Huyết Anh Ngọc Hạnh Quả, ngay tại Tiên Linh Trủng, có chút phiền phức là, Vương gia cũng nắm giữ tình báo này, bọn họ liền dẫn đội tới Tiên Linh Trủng.”

Hứa Thước giải thích.

Bạn cần đăng nhập để bình luận