Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1678: Hoả Vân tán nhân (1)

“Diệu Nhật chân nhân? Nói hẳn lên, Vương mỗ và Lý đạo hữu còn cùng nhau xâm nhập lòng địch. Tính một chút, chúng ta cũng sắp ba mươi năm không gặp nhau rồi.”

Vương Trường Sinh cười nói. Vương gia quật khởi chưa lâu sau, hắn kết bạn được với quá ít Nguyên Anh tu sĩ.

Thần binh đại hội lần này, mục đích chủ yếu của Vương Trường Sinh là kết bạn thêm nhiều đồng đạo. Đối với con đường ngày sau sẽ có hữu ích.

Nếu không phải gặp Vạn Cốt chân nhân, Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử căn bản không biết giờ Dậu đêm nay có hội trao đổi giữa Nguyên Anh tu sĩ. Tin tức bế tắc, sẽ mất đi rất nhiều cơ hội.

“Lý đạo hữu từng xâm nhập lòng địch tác chiến? Lão phu thật không biết. Nếu có quen biết, Vương đạo hữu chắc cũng muốn đi.”

Vương Trường Sinh cười gật gật đầu. Lại nói chuyện phiếm trong chốc lát, sau đó bọn họ cáo từ rời khỏi.

Chân trước bọn họ vừa đi, Phương Viên đã đi tới, thần sắc sợ hãi.

“Sư phụ, đệ tử biết sai rồi.”

Vạn Cốt chân nhân trừng mắt liếc nhìn Phương viên, không chút khách khí khiển trách: “Thần binh đại hội có không ít lão quái vật tham gia. Lần này vận khí của ngươi tốt, không phải mỗi một vị Nguyên Anh tu sĩ đều dễ nói chuyện như vậy. Về sau chú ý một chút, đừng có động một chút là lấy vi sư ra hù doạ người.”

Trong lòng Phương Viên căng thẳng, liên thanh đáp ứng.

“Được rồi, ngươi đi Thần binh các một chuyến. Mua những tài liệu này, sau đó mang về cho ta.”

Vạn Cốt chân nhân đưa cho Phương Viên một viên trữ vật châu màu xanh, dặn dò.

Phương Viên lên tiếng đáp ứng, xoay người rời khỏi.

Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử rải bước trên đường lớn, ánh mắt nhìn về phía một cửa hàng.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, bọn họ xuất hiện trước cửa một toà lầu các chín tầng màu vàng. Lượng lớn tu sĩ ra ra vào vào.

Kim Nguyệt các, chủ yếu bán ra các loại tài liệu. từ tài liệu luyện khí đến luyện đan, đều có. Chỉ cần có tiền, pháp bảo cũng có thể đặt chế.

Đại sảnh rộng mở sáng ngời, có không ít Trúc cơ tu sĩ đang lựa chọn thương phẩm.

Vương Trường Sinh hơi phóng khí tức ra ngoài, một người nam trung niên khuôn mặt khôn khéo rất nhanh đã đi tới, nhiệt tình chào hỏi: “Hoan nghênh hai vị tiền bối quang lâm bổn điếm, mời hai vị tiền bối lên lầu.”

Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử đi theo người nam trung niên lên đến tầng năm, vừa lúc nhìn thấy một ông lão áo bào xanh cao cao gầy gầy đi xuống từ lầu sáu.

Ông lão áo bào xanh thu liễm khí tức, trên quần áo của hắn có thêu một đồ án giao long màu vàng trông rất sống động.

Vương Trường Sinh và ông lão áo bào xanh hai mặt nhìn nhau. Hai người không hẹn mà cùng nhíu mày, cái gì cũng chưa nói.

Ông lão áo bào xanh họ Viên tên Cương, là một trong ba vị Nguyên Anh tu sĩ của Hoàng Long đảo,

Năm Vương gia vừa tới San Hô hải vực mưu sinh, ở trong một lần tranh đấu, một đoàn tộc nhân Vương gia chết trên tay Hoàng Long đảo. Thù này hai bên đều chưa quên.

Vương Trường Sinh thấy được Viên Cương, Viên Cương cũng thấy được Vương Trường Sinh.

Hai người có cùng nhận thức, lướt qua nhau.

Trong mắt đẹp của Tử Nguyệt tiên tử hiện lên chút dị sắc, không nói gì thêm.

Nói hẳn lên, nàng và Hoàng Long đảo cũng có thù. Nếu không phải do Hoàng Ngọc Hư, Điền Quýnh cũng sẽ không chết.

Đi vào Lục lâu, một thiếu phụ váy kim bộ dáng xuất chúng đi tới, nhiệt tình mời chào: “Vãn bối Kim Ngọc, không biết có thể giúp hai vị tiền bối việc gì không?”

Tử Nguyệt tiên tử lấy ra một tấm ngọc giản màu xanh, đưa cho Kim Ngọc, rồi nói: “Những tài liệu này điếm các ngươi có không?”

Kim Ngọc đảo thần thức qua một vòng, gật đầu nói: “Kim canh mộc ngàn năm và Tử lãng ngọc tạm thời hết hàng, những thứ khác đều có.”

“Được, ngươi hành động nhanh một chút.”

Nửa khắc đồng hồ sau, Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử đi ra khỏi Kim Nguyệt các, hai người đều không nói gì.

Bọn họ tìm một gian khách sạn, trú ở đó.

“Vương sư huynh, ngươi có hứng thú giết Viên Cương hay không?”

Tử Nguyệt tiên tử chân thật hỏi. Hoàng Long đảo và Nhật Nguyệt cung là kẻ địch chung của bọn hắn. Khó có cơ hội gặp được Viên Cương, đây là cơ hội trời ban.

Vương Trường Sinh trầm ngâm một lát rồi nói: “Đương nhiên có hứng thú, nhưng việc này cần bàn bạc kỹ hơn. Nóng vội không ăn được đậu hủ nóng, có cơ hội thì động thủ, không có thì đành thôi.”

Hắn thật sự muốn giết Viên Cương, ngay cả khi không diệt được Hoàng Long đảo, lấy một ít lợi tức cũng không tồi.

Đương nhiên, hắn sẽ không xằng bậy, có cơ hội sẽ động thủ. Nếu không có cơ hội, sẽ không cậy mạnh động thủ.

“Ta cũng có ý này. Nếu có cơ hội, dùng hắn thử công lực của mấy món pháp bảo ta mới luyện chế.”

Mắt đẹp của Tử Nguyệt tiên tử loé ra sát ý. Thực lực cá nhân của nàng không mạnh, cũng may nàng tinh thông một môn tài nghệ. Mấy năm năm, ngoại trừ tu luyện, nàng bỏ không ít tâm tư vào luyện chế pháp bảo.

Nói chuyện phiếm vài âu, hai người liền trở về phòng nghỉ ngơi.

Cổ tay Vương Thanh Sơn nhoáng lên một cái, Lân quy bay ra từ trong linh thú châu, dừng trước người Vương Trường Sinh.

Bàn tay hắn vừa lật, một khối khoáng thạch màu tím xuất hiện trên tay hắn.

Năm ngón tay hắn nắm lại, dùng sức bóp. Tinh thạch màu tím chợt thoát phá, một khối thiết màu đen lớn bằng quả trứng chim ở xuất hiện.

Khối thiết màu đen nhìn không có gì bắt mắt, toát ra thuỷ khí nhè nhẹ.

Khối thiết màu đen rất nhẹ, giống như giấy bạc vậy.

“Đây là Hải nguyệt kim!”

Trong mắt Vương Trường Sinh chợt loé ngạc nhiên, ánh mắt lộ ra vài phần vui mừng.

Hải nguyệt kim nằm ở vạn trượng dưới đáy biể, là tài liệu luyện khí của hai hệ kim và thuỷ. Tính chất rất nhẹ, nhưng sau khi rót pháp lực vào, sẽ nặng tựa vạn cân.

Lần trước Vương Trường Sinh đi Đông Hoang mang về một khối Hải nguyệt kim, cộng thêm khối này, Vương Trường Sinh có thể luyện chế một món pháp bảo công kích thuộc tính thuỷ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận