Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4528: Bế quan tiềm tu (2)

Vương Trường Sinh dặn dò vài câu, bảo bọn họ lui xuống.

“Mô Sơn, ngươi giao Dung Linh Đại Pháp cho Xuyên Minh, bảo hắn cẩn thận sử dụng, ở trong dị tộc xếp vào vài thám tử, tận khả năng nâng đỡ bọn họ đi lên địa vị cao, chiến sự vừa nổi lên, nói không chừng bọn họ có thể phát huy tác dụng trọng đại.”

Vương Trường Sinh phân phó.

Vương Mô Sơn đáp ứng, cung kính lui xuống.

Chủng tộc đại chiến kết thúc hơn một ngàn năm, hải ngoại bùng nổ chủng tộc xung đột, cũng may chiến sự đã kết thúc, Vương gia muốn nghỉ ngơi lấy lại sức, gia tăng lực lượng cao thủ.

“Tính toán thời gian, Tuyết Ly cùng Nguyệt Kiều cũng vượt qua đại thiên kiếp lần thứ ba rồi, bọn nó chỉ là Luyện Hư trung kỳ.”

Uông Như Yên nhớ tới cái gì, khẽ thở dài một hơi.

Vương Thanh Thành và Vương Thanh Phong tư chất không tệ, lại thêm đầu nhập lượng lớn tài nguyên tu tiên, bọn họ có thể ở trước khi đại thiên kiếp lần thứ năm buông xuống tu luyện đến Luyện Hư đại viên mãn, Tôn Nguyệt Kiều cùng Đổng Tuyết Ly thì không dễ dàng như vậy.

“Chúng ta đã kiếm được linh đan diệu dược cùng bảo vật độ kiếp, chuyện còn lại trông vào chính bọn nó.”

Vương Trường Sinh an ủi.

Hắn tổn thất tinh huyết nghiêm trọng, cần điều dưỡng một đoạn thời gian. Vương Trường Sinh tiến cấp Hợp Thể kỳ đã mấy ngàn năm, 《 Vạn Hải Tiên Kinh 》 không có bình cảnh, chỉ cần có đủ tài nguyên tu tiên, từng bước tu luyện, Vương Trường Sinh có thể thuận lợi tiến cấp, đây là ưu điểm lớn nhất của《 Vạn Hải Tiên Kinh 》.

Hắn tính bế quan tiềm tu một đoạn thời gian, tận khả năng tăng lên thực lực.

Uông Như Yên gật gật đầu: “Ta cũng tính bế quan tiềm tu một đoạn thời gian. Thanh Sơn đã tiến cấp Hợp Thể kỳ, trọng trách của chúng ta giảm bớt không nhỏ.”

Nói chuyện phiếm chốc lát, bọn họ đều đi vào một gian mật thất, bắt đầu vận công tu luyện.

...

Mảng hải vực xanh thẳm nào đó, mơ hồ truyền đến một đợt tiếng rồng gầm vang dội.

Mặt biển kịch liệt quay cuồng, nhấc lên từng cơn sóng lớn ngập trời, từng vòi rồng sóng nước phóng lên cao, giống như những cây mâu nước màu lam, cắm ở trên mặt biển.

Ầm ầm ầm, mặt biển nổ tung ra, một con giao long toàn thân màu xanh từ đáy biển bay ra, ngoài thân giao long màu xanh máu tươi đầm đìa, lượng lớn vảy rụng ra.

Hào quang màu xanh lóe lên, giao long màu xanh hóa thành bộ dáng Long Thanh Phong, hắn sắc mặt tái nhợt, vai phải có một vết thương khủng bố, sau lưng máu thịt mơ hồ, khí tức uể oải.

“Xem ra hải ngoại không thể nán lại nữa, chỉ có thể đi đất liền. Giết mẹ ta còn chưa đủ, ta cũng chạy trốn tới Huyền Linh đại lục rồi, còn không chịu buông tha ta, món nợ này ghi lại trước.”

Long Thanh Phong lẩm bẩm, mặt đầy sát khí.

Hắn hóa thành một cầu vồng màu xanh, bay về phía bầu trời, lóe lên vài cái liền biến mất ở phía chân trời.

...

Phiêu Vân đảo, tổng đàn Trấn Hải cung.

Góc tây nam hòn đảo, một thung lũng thật lớn ba mặt là núi, Trần Nguyệt Dĩnh cùng Tiêu Vấn Thiên đứng ở một mảnh đất trống, cách đó không xa có một tòa pháp trận lớn hơn ngàn trượng, một tờ Thiên Hư Ngọc Thư lơ lửng ở trên không pháp trận.

Trên pháp trận khắc vô số trận văn huyền ảo, một mảng chướng khí năm màu bao lấy Thiên Hư Ngọc Thư, cẩn thận quan sát, mặt ngoài Thiên Hư Ngọc Thư có một hư ảnh con cóc màu xanh.

Một lát sau, hư ảnh con cóc màu xanh tán loạn, vô số chữ phù từ trong Thiên Hư Ngọc Thư tuôn trào ra, lơ lửng ở trên không.

Trần Nguyệt Dĩnh lộ vẻ mặt vui mừng, vội vàng dùng Hồi Ảnh Kính ghi lại những chữ phù này.

Không qua bao lâu, chữ phù lục tục tán loạn, Thiên Hư Ngọc Thư từ giữa không trung rơi xuống.

Một tờ Thiên Hư Ngọc Thư này cần hấp thu đủ khói độc, mới có thể cởi bỏ cấm chế, Tiêu Vấn Thiên bố trí trận pháp, thoải mái phá giải cấm chế.

Hôi Thuần nhất tộc sở trường thần thông phong thuộc tính, khó trách bọn họ không giải được cấm chế, cũng may có trận xung đột này, nếu không Trần Nguyệt Dĩnh cũng sẽ không phái người tập kích Hôi Thuần nhất tộc.

Ai có thể ngờ Hôi Thuần nhất tộc có một tờ Thiên Hư Ngọc Thư chứ! Hôi Thuần nhất tộc đạt được Thiên Hư Ngọc Thư thời gian cũng không dài, còn chưa kịp cởi bỏ.

“Phù triện chi thuật!”

Trần Nguyệt Dĩnh xem xét nội dung, thất vọng.

Trang Thiên Hư Ngọc Thư này ghi lại phương pháp luyện chế nhiều loại phù triện bậc tám, đừng nói chế phù sư bậc tám, cho dù là chế phù sư bậc bảy, Huyền Linh đại lục cũng không có bao nihêu vị.

“Ghi lại là phù triện chi thuật?”

Tiêu Vấn Thiên nhíu mày nói.

Trần Nguyệt Dĩnh gật gật đầu: “Đều là phù triện bậc tám, nếu có thể luyện chế ra, uy lực không phải là nhỏ, nhưng theo ta được biết, Huyền Dương giới cũng chỉ Thiên Nguyệt tộc cùng Diệp gia có chế phù sư bậc tám.”

Đáng tiếc ghi lại không phải bí thuật khác, chỉ có thể lấy để trao đổi với Diệp gia, không tính là quá thiệt thòi.

“Xem ra chỉ có thể lấy để trao đổi với Diệp gia Đại Thừa, hẳn là có thể đổi một ít thứ tốt.”

Tiêu Vấn Thiên an ủi.

Nói chuyện phiếm vài câu, bọn họ ai về chỗ ở người ấy, bế quan tu luyện.

...

Xuân đi thu đến, bốn trăm năm thời gian trôi qua.

Thanh Liên đảo, Thanh Liên phong.

Cửa gian mật thất nào đó mở ra, Vương Trường Sinh đi ra, trên mặt mang theo nụ cười, khí tức của hắn mạnh lên không ít, rõ ràng đã tiến vào Hợp Thể trung kỳ.

Hắn ở trong đại chiến đạt được không ít tài nguyên tu tiên, nếu không cũng không có cách nào ở trong năm ngàn năm tiến vào Hợp Thể trung kỳ, cái này cũng may có 《 Vạn Hải Tiên Kinh 》 không có bất cứ bình cảnh nào, nếu hắn tiếp tục tu luyện 《 Tứ Hải Đoán Linh Công 》, chỉ sợ còn chưa thể tiến cấp Hợp Thể trung kỳ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận