Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2249: Thiên Lan giới

“Sau khi rời khỏi Đông Hoang, chúng ta chuẩn bị đi Nam Hải, chúng ta có thể giúp ngươi đối phó Nhật Nguyệt cung, nhưng chúng ta cần ngươi giúp chúng ta giết thêm hai vị tu sĩ Nguyên Anh.”

Tống Ngọc Trinh tựa cười mà không cười nói.

Tư Đồ Mị nhíu lông mày lá liễu, nghi hoặc nói: “Ai?”

“Thanh Liên tiên lữ! Thân gia trước đây của ngươi.”

Thanh niên áo bào đen tựa cười mà không cười nói, trên mặt lộ ra biểu cảm nghiền ngẫm.

Tư Đồ Mị dùng một loại vẻ mặt nhìn kẻ ngu để nhìn thanh niên áo bào đen. Nàng rất rõ, Vương Trường Sinh là hậu nhân Trấn Hải tông, còn có Trấn Hải Viên cấp bốn trong tay, còn có con rối thú cấp bốn, bọn họ dụ ra để giết Bạch Linh Nhi có thể nói là may mắn, muốn tiêu diệt Thanh Liên tiên lữ, độ khó đặc biệt cao, hơn nữa phần thắng không lớn.

Hai vị phó tông chủ Trấn Hải tông bằng vào bí thuật liên thủ cứng rắn chống lại tông chủ, Tư Đồ Mị là kẻ làm chủ phía sau màn, nàng rất rõ uy lực bí thuật liên thủ của Thanh Liên tiên lữ.

Cho dù có thể giết chết Thanh Liên tiên lữ, nàng cũng sẽ chết, linh bảo trên người nàng đều hủy diệt rồi, thật sự đánh, nàng sẽ chịu thiệt.

“Sao? Làm thân gia mấy trăm năm, ngươi không nỡ?”

Tống Ngọc Trinh giọng điệu lạnh lùng, mặt như sương lạnh.

“Không phải không dám, nếu các ngươi muốn chịu chết, ta không ngăn cản các ngươi, đừng kéo ta theo, ta còn muốn sống thêm vài năm.”

Tư Đồ Mị giọng điệu lạnh nhạt.

“Ngươi đây là ý tứ gì? Đừng nói bọn họ là Nguyên Anh trung kỳ, cho dù là Nguyên Anh hậu kỳ, dẫn thêm vài vị tu sĩ Nguyên Anh, mấy món linh bảo trong tay, ta cũng không tin giết không chết bọn họ.”

Tống Ngọc Trinh cười lạnh nói, vẻ mặt khinh thường, tự nhiên là cố ý làm.

Tư Đồ Mị đáp ứng hợp tác với bọn họ, nhưng cũng không lộ ra tình huống nàng biết, Tống Ngọc Trinh cũng không tiện hỏi quá nhiều, để tránh lộ ra sơ hở.

“Thêm vài vị tu sĩ Nguyên Anh? Mấy món linh bảo? Các ngươi không phải người Thiên Ma tông, Thiên Ma tông hào phóng như vậy? Các ngươi là tu sĩ dị giới? Thiên Hồ giới? Hay là Thiên Lan giới? Hoặc là Băng Hải giới?”

Trong mắt Tư Đồ Mị tràn đầy nghi hoặc, nàng cùng đám người Tống Ngọc Trinh tiếp xúc lâu như vậy, phát hiện bọn họ tu vi khá cao, hoặc là tinh thông trận pháp, hoặc là tinh thông dục trùng thuật, hoặc tinh thông ảo thuật, thấp nhất cũng Nguyên Anh trung kỳ, Thiên Ma tông không có thực lực mạnh như vậy.

Nàng có một giả thiết lớn mật, đám người Tống Ngọc Trinh không phải người Đông Ly giới. Lý do rất đơn giản, linh trùng linh thú đối phương chăn nuôi, tên trận pháp, một ít bí thuật, nàng nghe cũng chưa từng nghe nói.

Khiến nàng cảm thấy kỳ quái nhất là, đối phương dụ ra để giết Bạch Linh Nhi. Bọn họ muốn giết Bạch Linh Nhi, không có khả năng không tìm hiểu rõ, Bạch Linh Nhi là hậu nhân của tu sĩ Hóa Thần, giết Bạch Linh Nhi, trực tiếp dẫn tới nhân yêu hai tộc Đông Hoang đại chiến. Đại chiến thì thôi, bọn họ còn không chạy, muốn ở lại quan sát, nhìn từ các loại dấu hiệu, đối phương căn bản không phải tu sĩ Thiên Ma tông, hình như là cố ý dẫn lên Đông Ly giới đại loạn.

Nhật Nguyệt cung truyền thừa đã lâu, có giấu lượng lớn điển tịch, Tư Đồ Mị lúc trước vì đột phá Hóa Thần, từng tìm đọc điển tịch phương diện này, biết mấy giới diện gần với Đông Ly giới.

Nghe xong lời này, Tống Ngọc Trinh và thanh niên áo bào đen vẻ mặt như thường. Bọn họ đã sớm dự đoán được không giấu nổi Tư Đồ Mị, dù sao tuổi Tư Đồ Mị so với bọn họ còn lớn hơn, tuổi bọn họ so với Tư Đồ Mị còn nhỏ hơn, người già thành tinh, muốn giấu diếm được Tư Đồ Mị là không có khả năng, bảo bọn họ thừa nhận cũng là không có khả năng.

“Các ngươi không nói, ta cũng đoán ra, các ngươi nói thật với ta, ta có thể nói cho các ngươi một bí mật lớn kinh thiên, nói không chừng có thể đảo loạn Nam Hải tu tiên giới.”

Giọng điệu Tư Đồ Mị tràn ngập dụ hoặc.

“Ngươi đừng quên thân phận của mình, bớt giở trò với chúng ta, chỉ cần một cái ý niệm, chúng ta có thể giết ngươi.”

Tống Ngọc Trinh sắc mặt lạnh lùng, lật tay lấy ra một cái vòng linh quang lấp lánh, mặt ngoài cái vòng có khắc một hình quái trùng.

“Ta ghét nhất bị người ta uy hiếp, các ngươi nếu lại giở cái trò đó, vậy động thủ đi! Cho dù các ngươi không giết ta, ta cũng không còn bao nhiêu năm để sống, ta bây giờ là qua một ngày bớt một ngày, ta không sợ chết.”

Tư Đồ Mị cười dữ tợn nói, vẻ mặt đầy đắc ý.

“Ta hơn một ngàn tuổi rồi, biết tình huống các nơi của Đông Ly giới, bí ẩn của một ít đại phái. Tin tức các ngươi tìm hiểu được chỉ là đôi câu vài lời, có ta giúp các ngươi, các ngươi làm việc sẽ tiện hơn rất nhiều.”

Tư Đồ Mị tựa cười mà không cười nói, giọng điệu tràn ngập dụ hoặc.

Thanh niên áo bào đen nhíu mày, trầm ngâm hồi lâu, nói: “Ngươi một người sắp chết, sẽ tốt bụng như vậy giúp chúng ta?”

“Hừ, nếu là diệt Nhật Nguyệt cung, ta còn có cơ hội trùng kích Hóa Thần kỳ, ta là giúp các ngươi, cũng là giúp chính mình.”

Thanh niên áo bào đen hơi do dự, nói: “Coi như ngươi đoán đúng rồi, chúng ta đến từ Thiên Lan giới. Tình huống cụ thể về Thiên Lan giới, chúng ta sẽ không nói cho ngươi. Tu sĩ Hóa Thần hạ cấm chế đặc thù ở trên người chúng ta, sưu hồn sẽ xúc động cấm chế, ngươi cho dù mật báo, cũng không có quá nhiều tác dụng. Ta có thể lộ ra một chút, Thiên Lan giới chúng ta hơn xa Đông Ly giới các ngươi, chúng ta đến Đông Ly giới hơn ba trăm năm rồi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận