Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 7087: Tiên Hỗn đại chiến kết thúc (2)

Cậu bé áo đen đang muốn ngăn cản Vương Trường Sinh, Thanh Huyền đã đến trước mặt hắn, đạp một cước về phía cậu bé áo đen.

Cậu bé áo đen vội vàng tránh đi, sợi dây nhân quả cũng bị Vương Trường Sinh chặt đứt.

Như vậy, cậu bé áo đen này cùng hai cậu bé áo đen khác liền mất đi liên hệ, bọn họ không nhớ rõ huynh đệ này nữa, nhưng mà Đằng Tiểu cùng sáu tòa tử tháp khác còn nhớ.

“Ngươi tới cuốn lấy bọn chúng một lát, ta nuốt hắn.”

Thanh Huyền truyền âm cho Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh vung hai nắm đấm, từng nắm đấm khổng lồ màu xanh bay ra, đánh về phía hai cậu bé áo đen.

Bọn họ ùn ùn tránh đi, nắm đấm khổng lồ màu xanh nện ở trên mặt đất, đập ra từng cái hố khổng lồ, trời sập đất nứt.

Vương Trường Sinh lóe lên mà tới, xuất hiện ở trước mặt một cậu bé áo đen, tung một cú đấm về phía cậu bé áo đen, cậu bé áo đen tránh cũng không thể tránh được, tùy tay phát ra một tấm khiên ánh sáng màu đen, che ở trước người.

Nắm tay Vương Trường Sinh đánh lên tấm khiên ánh sáng màu đen, tấm khiên ánh sáng màu đen chia năm xẻ bảy. Nắm tay của hắn nện ở trên thân cậu bé áo đen, cậu bé áo đen bay ngược ra ngoài, khí tức ủ rủ xuống.

Thân hình của hắn nhoáng lên một cái, xuất hiện ở trước mặt cậu bé áo đen, đúng lúc này, ngoài thân cậu bé áo đen nở rộ hào quang màu đen, biến mất khỏi chỗ cũ, thay thế vào đó là Đằng Tiểu.

Vẻ mặt Đằng Tiểu đầy phẫn nộ, tay phải nở rộ ra một đạo hào quang màu đen, lấy tay hóa đao, chém về phía Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh hơi nghiêng người, hào quang màu đen lướt qua cánh tay phải của hắn, tay phải hắn bị chém cụt, chẳng qua rất nhanh, một cánh tay mới mọc ra.

Mọc lại chi cụt!

Mỗi lần mọc lại, đều phải tiêu hao không ít nguyên khí, số lần nhiều, tốc độ khôi phục sẽ không nhanh như vậy.

Thân hình Vương Trường Sinh rút lui, xuất hiện ở xa mười vạn dặm.

Đằng Tiểu sắc mặt lạnh lùng, nhìn về phía Thanh Huyền, vừa lúc nhìn thấy Thanh Huyền nuốt một cậu bé áo đen.

“Ngươi muốn chết!”

Đằng Tiểu giận tím mặt, tay phải nở rộ ra hào quang màu đen chói mắt, vô số đạo màu đen ánh sáng mảnh khảnh quét ra, bịt kín đường lui của Thanh Huyền.

Linh quang lóe lên, Càn Tiêu, Mông Khôn cùng Ngôn Nhất Nặc hiện ra, bọn họ liên thủ phóng ra một màn hào quang ba màu dày đặc, chặn tia sáng màu đen đánh tới.

Thanh Huyền liếm liếm môi, ợ no một cái.

Hắn nuốt lấy một tòa tử tháp, cần thời gian tiêu hóa.

Nhiều con hỗn độn thú cấp bậc Đạo Tổ kỳ chạy tới, Thần cũng ở trong đó.

Nó lo lắng an nguy của mẫu tháp, dẫn theo Đạo Tổ khác tới đây chi viện.

Đám người Tổ Long, Tinh Thần Đạo Tổ cũng chạy tới, bọn họ phát hiện thiếu một tòa tử tháp, ngạc nhiên lẫn vui mừng đan xen.

“Đằng đại nhân, Thanh Liên tiên lữ đều lấy chí tôn pháp tắc thành đạo, còn tu luyện thành đạo thể.”

Thần mở miệng nói, trong mắt tràn đầy nét kiêng kị.

Sắc mặt Đằng Tiểu trở nên rất khó coi, nếu không phải Thanh Liên tiên lữ cùng Thanh Huyền, hỗn độn thú một lần này có thể tiêu diệt Tổ Long Nguyên Phượng Thủy Kỳ Lân cùng Hung Hống Tử.

“Tiên Hỗn đại chiến một lần này đến nơi đây đi! Ngươi nếu muốn đánh tiếp, chúng ta phụng bồi.”

Càn Tiêu mở miệng nói.

Thanh Huyền đã nuốt một tòa tử tháp, cái này ý nghĩa Thanh Huyền có thể nuốt tòa tử tháp thứ hai thậm chí càng nhiều hơn nữa.

Sắc mặt Đằng Tiểu lúc sáng lúc tối, một tòa tử tháp bị Thanh Huyền nuốt, một tòa tử tháp bị Vương Trường Sinh đánh trọng thương, vài tòa tử tháp bị thương nhẹ, đánh tiếp, nàng không chiếm được tiện nghi lớn.

“Hừ, một lần này tính các ngươi lợi hại, chúng ta đi.”

Đằng Tiểu hừ lạnh một tiếng, dẫn theo tử tháp cùng hỗn độn thú cấp bậc Đạo Tổ rời khỏi.

Đám người Vương Trường Sinh cũng không ngăn trở, mẫu tháp thực lực quá mạnh rồi, nếu một chọi một, Vương Trường Sinh không phải đối thủ của mẫu tháp, cho dù hắn tu luyện thành đạo thể, cũng không cách nào cứng rắn đối kháng mẫu tháp công kích.

“Ta cần thời gian tiêu hóa, nuốt một tòa tử tháp, thực lực của ta sẽ càng mạnh hơn.”

Thanh Huyền nói.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, đánh tiếp, phần thắng của bọn họ không lớn, nếu Thanh Huyền một lần nữa bị thương hoặc là ba món đạo khí bị thương nặng, vậy thì phiền toái.

“Long đạo hữu, các ngươi không có việc gì chứ?”

Vương Trường Sinh mở miệng hỏi.

“Chúng ta không có việc gì, đáng tiếc Lân đạo hữu, Phượng đạo hữu, Vu đạo hữu cùng Tiền đạo hữu, bọn họ đều thân tử đạo tiêu rồi.”

Tổ Long thở dài nói.

Sau một trận chiến này, Hoan Lạc Đạo Tổ, Ngọc Vu Đạo Tổ, Lân Đình cùng Nguyên Phượng ngã xuống, hỗn độn thú ngã xuống tám vị Đạo Tổ, trong đó hai con mười màu, sáu con chín màu, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên tổng cộng chém giết sáu vị Đạo Tổ. Uông Như Yên cùng Tinh Thần Đạo Tổ dẫn đầu tới chi viện, Uông Như Yên một mình giết hai con hỗn độn thú chín màu cấp bậc Đạo Tổ, Thần Hồn bổn nguyên pháp tắc vẫn là rất mạnh.

Tiên Hỗn đại chiến một lần này ngã xuống mười hai vị Đạo Tổ, Tổ Long, Thiên Vu Đạo Tổ cùng Hung Hống Tử bị thương nặng, Nguyên Phượng bị giết, đạo khí Cửu Hoàng Xích cũng bị hủy diệt, nói tóm lại, hỗn độn thú tổn thất càng lớn hơn nữa.

“Hỗn độn thú tổn thất không nhỏ, tổn thất tám vị Đạo Tổ cùng một tòa tử tháp, một tòa tử tháp bị thương nặng, vài tòa tử tháp bị thương nhẹ, đây là chiến tích lớn nhất từ trước tới nay chúng ta đạt được.”

Thủy Kỳ Lân kích động nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận