Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4443: Càn Nguyệt chân quân, Hỏa Tước tiên tử

Lam gia nguyên khí tổn thương nặng, còn chưa khôi phục nguyên khí, Trần Nguyệt Dĩnh tổ chức lễ mừng Đại Thừa, Diệp gia phái tu sĩ Đại Thừa dẫn đội, dẫn phát chấn động, rất nhiều thế lực của Nhân tộc đều đi.

Lam gia thực lực thấp kém, cũng không có qua lại gì với Trấn Hải cung, tự nhiên không nhận được thư mời, Lam Phúc Không là muốn đi theo tu sĩ Vương gia, nói không chừng có thể tham gia lễ mừng Đại Thừa.

Lễ mừng Đại Thừa một lần này quy mô rất lớn, có rất nhiều tu sĩ cấp cao tham gia, đây chính là cơ hội rất tốt trao đổi đạo pháp cùng trao đổi tài nguyên tu tiên cùng tu sĩ cấp cao khác, cũng là thời cơ tốt nhất mở rộng mối quan hệ, Lam Phúc Không thật sự không muốn bỏ qua.

Đã chưa nhận được thư mời, vậy thì hưởng ké, chỉ cần có thể tham gia lễ mừng Đại Thừa của Trần Nguyệt Dĩnh, đó chính là một loại vinh hạnh, cũng là tiền vốn để ngày sau khoác lác.

Lam gia là thông gia của Vương gia, Lam Phúc Không ở Huyền Linh đại lục cũng coi như có chút danh tiếng, nếu là Vương gia nguyện ý dẫn tiến, Lam Phúc Không tin tưởng Trấn Hải cung sẽ không từ chối.

“Được rồi! Vậy các ngươi đi theo chúng ta!”

Uông Như Yên đáp ứng rất sảng khoái.

Lam Phúc Không ở trong lúc chủng tộc đại chiến, không thiếu hợp tác với con em Vương gia, tính toán nghiêm khắc, hắn còn từng giúp Vương Xuyên Minh, về công về tư, Uông Như Yên cũng không ngại dẫn hắn một đoạn đường.

“Đa tạ Uông tiền bối.”

Lam Phúc Không cảm động đến rơi nước mắt, lấy ra một cái nhẫn trữ vật màu xanh.

Uông Như Yên phất phất tay, nói: “Nhấc tay mà thôi, không cần khách khí. Ngươi ở chủng tộc đại chiến giúp tộc nhân của ta, chúng ta lại là thông gia, lần này coi như xong!”

Lam gia tổn thất cũng không nhỏ, thu thập được một chút thứ tốt không dễ dàng, Vương gia bây giờ giàu chảy mỡ.

“Đa tạ Uông tiền bối thông cảm, đây là ta tặng cho Vương đạo hữu, may có hắn giúp Lam gia chúng ta giải vây.”

Lam Phúc Không cười ha ha nói, khẽ vung cổ tay một cái, nhẫn trữ vật bay về phía Vương Thanh Thành.

Uông Như Yên có thể không thu, Lam Phúc Không không thể không cho.

Ích lợi là ràng buộc tốt nhất duy trì quan hệ, thông gia cũng tốt, minh hữu cũng thế, đều không có khả năng không gì phá nổi.

Lam gia khai phá địa bàn mới, có ma sát với thế lực khác, Tôn Nguyệt Kiều ra mặt điều giải, rất thuận lợi giải quyết được.

Ánh mắt Uông Như Yên lộ ra vài phần khen ngợi, Lam Phúc Không thật ra cũng biết làm người, nàng không thu thì tặng cho Vương Thanh Thành.

Uông Như Yên gật gật đầu, Vương Thanh Thành ngầm hiểu, cảm ơn một tiếng, nhận nhẫn trữ vật.

Lam Phúc Không dẫn theo tộc nhân bay đến trên lưng Thất Hà Tước, Thất Hà Tước nhẹ nhàng vỗ cánh, bay lên bầu trời.

Không đến nửa tháng, bọn họ đã chạy tới Phiêu Vân đảo, Hoàng Vân Nhi tự mình đi ra đón chào.

“Đây là Lam tiểu hữu, hắn đối với Trần sư thúc ngưỡng mộ đã lâu, muốn tham gia lễ mừng Đại Thừa của Trần sư thúc, Hoàng sư điệt, ngươi hỏi Lý sư thúc một phen, có thể để bọn Lam tiểu hữu tham gia hay không?”

Uông Như Yên vẻ mặt ôn hoà nói.

Hoàng Vân Nhi không dám chậm trễ, lấy ra pháp bàn đưa tin báo cáo.

“Chưởng môn sư bá nói không thành vấn đề, nhưng khách tới chơi rất nhiều, dựa theo quy củ, đều phải nghiêm tra.”

Hoàng Vân Nhi vẻ mặt nghiêm túc.

Vương gia là gia tộc tu tiên phụ thuộc thực lực mạnh nhất Trấn Hải cung, chút thể diện này vẫn phải có, đối với Trấn Hải cung mà nói, Lam Phúc Không mang tộc nhân tham gia lễ mừng Đại Thừa, cũng chỉ là chuyện thêm mấy cái bàn.

Theo lý mà nói, không có ai dám ở lễ mừng Đại Thừa của Trần Nguyệt Dĩnh gây chuyện, nhưng xuất phát từ cẩn thận, Trấn Hải cung vẫn tăng mạnh đề phòng.

Uông Như Yên gật gật đầu, tỏ vẻ lý giải.

Tấm gương nhỏ màu lam phun ra một quầng sáng màu lam, bao phủ trên người Uông Như Yên, không có gì khác thường, quầng sáng màu lam chậm rãi di động, từ trên người mỗi một vị tu sĩ lướt qua, đều không có vấn đề.

Hoàng Vân Nhi thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói: “Lam đạo hữu, các ngươi ở Nghênh Tiên đảo trước, khi lễ mừng Đại Thừa tổ chức, lại mời các ngươi đi vào. Uông sư thúc, Vương sư thúc bọn họ đang ở ngoại đảo, tụ hội với các vị khách khác.”

Trừ môn phái tu tiên cùng gia tộc tu tiên, còn có không ít tán tu cấp cao tới tham gia lễ mừng, bọn họ là không mời tự tới, Trấn Hải cung cũng không từ chối, an trí bọn họ ở một hòn đảo nhỏ phụ cận Phiêu Vân đảo, lễ mừng Đại Thừa chính thức tổ chức lại để bọn họ tiến vào Phiêu Vân đảo, đại biểu gia tộc tu tiên phụ thuộc bọn Vương gia, có thể trực tiếp vào ở Phiêu Vân đảo, bày tỏ thân cận.

Uông Như Yên gật gật đầu, đi theo Hoàng Vân Nhi tiến vào Phiêu Vân đảo.

Nghênh Tiên đảo, một tòa trang viên diện tích cực lớn, hơn bốn mươi vị tu sĩ Hợp Thể bọn Vương Trường Sinh, Triệu Vân Tiêu tụ tập ở trong một đình đá màu xanh, uống trà luận đạo, thuận tiện trao đổi đồ vật.

Diệp Ngọc Hoàn tự mình dẫn đội tham gia lễ mừng Đại Thừa của Trần Nguyệt Dĩnh, ảnh hưởng rất lớn, Huyền Thanh Tử cùng Thiên Hà Kiếm Tôn đều chạy tới, ngoài ra, thế lực Nhân tộc của Thanh Ly hải vực cũng phái không ít đại biểu tới đây.

Lý Thanh Hoan cùng Lý Thiên Hà đại biểu Lý gia tham gia lễ mừng, Hàn gia phái ba tu sĩ Hợp Thể dẫn đội tham gia, dẫn đội là Hợp Thể trung kỳ Hàn Nhất Lang.

Bạn cần đăng nhập để bình luận