Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4778: Tiêu diệt hết (2)

Hắn bằng vào một môn thần thông này, nhiều lần từ trên tay cường địch đào tẩu, Uông Như Yên vậy mà có thể tìm được chân thân của hắn.

Thanh Giao Trát bắn nhanh đến, chém Thiên Sát Thượng Nhân thành hai nửa, thi thể hóa thành một cánh tay.

Không gian cách trăm dặm, Thiên Sát Thượng Nhân hiện ra, tay phải không cánh mà bay, sắc mặt tái nhợt.

Hắn vừa hiện thân, một tiếng đàn trào dâng vang lên, xen lẫn tiếng biển gầm, trên mặt biển nhấc lên một đám bọt sóng, bọt sóng nhanh chóng di động, hình thể không ngừng phóng to, rất nhanh đã tới trước mặt Thiên Sát Thượng Nhân.

Một cơn sóng lớn ngập trời cao hơn ngàn trượng xuất hiện ở trước mặt Thiên Sát Thượng Nhân, còn chưa đánh tới, hư không đã xé rách ra, tựa như không chịu nổi luồng lực lượng này.

Một tiếng rống quái dị vang lên, Thiên Sát Thượng Nhân cảm giác ở sâu trong thần hồn truyền đến một cơn đau đớn khó có thể chịu được, tựa như thần hồn sắp tán loạn.

Thiên Sát Thượng Nhân tránh cũng không thể tránh được, bấm pháp quyết, chín cây cờ phướn màu đen vòng quanh hắn bay lượn không chừng, trào ra lượng lớn khí đen, bảo vệ hắn, đồng thời khí đen ngoài thân ngưng tụ, một bộ chiến giáp màu đen bỗng dưng hiện lên, thế này còn chưa đủ, hắn lấy ra một tấm khiên màu đen, che ở trước người.

Sóng lớn ngập trời đánh lên tấm khiên màu đen, tấm khiên màu đen bay ngược đi, đánh lên trên người Thiên Sát Thượng Nhân.

Sau một tiếng hét thảm, Thiên Sát Thượng Nhân bay ngược đi, hai mắt trợn thật to.

“Lại là sóng âm công kích...”

Nói xong lời này, một cái Nguyên Anh cỡ nhỏ bay ra khỏi cơ thể.

“Vương phu nhân tha mạng, đều là lão già kia mê hoặc ta...”

Nguyên Anh cỡ nhỏ vội vàng mở miệng cầu xin tha thứ, hắn biết mình không chạy được, cũng không tính chạy nữa.

Một tấm bùa màu bạc từ trên trời giáng xuống, dán ở trên thân Nguyên Anh cỡ nhỏ, Nguyên Anh cỡ nhỏ nhất thời câm miệng, ánh mắt dại ra.

Hai đạo độn quang từ nơi xa bay tới, dừng lại, chính là Triệu Vân Tiêu cùng Tần Thiên Tuyết.

Hai tu sĩ Hợp Thể dẫn đội công kích phường thị Thiên Hải, bọn họ cũng không ham chiến, sau khi chịu một cái đau khổ, lập tức rút lui, biết được Thanh Liên đảo bị tập kích, Triệu Vân Tiêu và Tần Thiên Tuyết lập tức chạy tới trợ giúp.

Uông Như Yên cũng bay tới, bắt lấy Nguyên Anh Thiên Sát Thượng Nhân, sưu hồn đối với nó, nhíu mày.

Triệu Vân Tiêu lục soát lấy đi tài vật trên thi thể Thiên Sát Thượng Nhân, mở miệng hỏi: “Uông sư muội, bọn họ vì sao phải tập kích các ngươi?”

“Bọn họ cho rằng gia tộc chúng ta có Hóa Lôi Đại Trận hoặc bảo vật độ kiếp cấp cao, lúc này mới có ý đồ với chúng ta, vì thuận tiện làm việc, bọn họ không tiếc đi tiêu diệt dị tộc Hợp Thể, dẫn phát chủng tộc xung đột, cũng khó cho bọn họ rồi.”

Uông Như Yên nhíu mày nói, hóa ra các chủng tộc bọn Tuyết Bạng nhất tộc muốn đối phó Vương gia, là Thiên Thi Chân Quân cùng Thiên Sát Thượng Nhân giết nhiều vị Hợp Thể dị tộc.

“Bọn họ từ nơi nào đạt được tin tức, vì một cái tin tức chưa chứng thật, đã tập kích Vương gia các ngươi?”

Tần Thiên Tuyết nghi hoặc nói.

“Bọn họ không có lòng tin vượt qua đại thiên kiếp lần thứ năm, tính liều một phen, thất bại liền rời khỏi Huyền Linh đại lục, nhưng bọn họ thu được tin tức, biết phu quân không ở Thanh Liên đảo, lúc này mới dám tìm Vương gia chúng ta gây phiền toái, là ai lộ ra tin tức?”

Uông Như Yên giải thích, đối tượng hoài nghi đầu tiên của nàng là Lãnh Diễm phái, lần trước vì tranh đoạt truyền thừa của Cửu Kiếm Chân Quân, Lãnh Diễm phái chịu một cái đau khổ, cũng chính là ở sau đó, Thiên Thi Chân Quân thu được tin tức, Vương Trường Sinh không ở Thanh Liên đảo.

“Không nói những thứ này nữa, nghe nói có kẻ địch tập kích Thanh Liên đảo, chúng ta đánh đuổi kẻ địch, lập tức chạy tới trợ giúp, mau về Thanh Liên đảo nhìn xem đi!”

Triệu Vân Tiêu thúc giục.

Nếu Vương gia bị thương nặng, cũng là suy yếu thực lực của Trấn Hải cung, Trấn Hải cung cũng mất mặt theo.

Uông Như Yên gật gật đầu, thu hồi bảo vật, quay về Ngọc Hành đảo, ba người truyền tống về Thanh Liên đảo.

Một mảng hải vực xanh thẳm, một con chim cú khổng lồ toàn thân màu xanh ngã trên mặt biển, máu tươi nhuộm đỏ một mảng lớn nước biển.

Vương Nhất Đao vẻ mặt lạnh như băng, cầm trên tay một cái bình ngọc màu xanh.

Hắn và Vương Mạnh Bân liên thủ, Vương Thanh Thành khống chế trận pháp phối hợp, hai người bọn Ô Diễm căn bản không phải đối thủ, nhưng Ô Diễm chạy tương đối nhanh, Vương Mạnh Bân đi đuổi theo Ô Diễm rồi.

Mảng hải vực nào đó, một con cá voi toàn thân màu đỏ nổi ở trên mặt biển, mình đầy thương tích, trên đầu có một vết thương thật lớn, máu tươi nhuộm đỏ một mảng lớn nước biển.

Vương Mạnh Bân đứng ở trên lưng cá voi màu đỏ, trên tay nắm một cây mâu sét bảy màu, sắc mặt hơi tái nhợt.

Độn tốc của Ô Diễm quả thật nhanh, nhưng so ra kém lôi độn thuật.

May mà hắn trước đó không lâu thu một đạo thần lôi bảy màu, bằng không thật sự không dễ dàng tiêu diệt Ô Diễm như vậy.

Vương Mạnh Bân thu hồi thi thể cá voi màu đỏ, Lôi Bằng Sí trên lưng vỗ nhẹ một cái, hóa thành một mảng lôi quang màu bạc, biến mất không thấy nữa.

Thanh Liên đảo, phòng nghị sự.

Uông Như Yên ngồi ở trên chủ tọa, trên trăm vị tộc lão bọn Vương Mô Sơn chia ra ngồi ở hai bên, trên mặt bọn họ không có một chút nét sầu lo nào nữa.

Trước đó, bộ phận tộc lão còn lo lắng kẻ địch sẽ công phá Thanh Liên đảo, Uông Như Yên dùng thực lực nói cho bọn họ, địch nhân cũng không có cách nào tới Thanh Liên đảo, càng đừng nói công phá Thanh Liên đảo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận