Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2962: Truyền thừa của Huyền Phong thượng nhân nước Hắc ly (2)

“Trước khác nay khác, ta cam đoan sẽ không tái phạm. Nếu tiếp tục trì hoãn, đồ vật đều bị tiểu bối Hoá thần cầm đi. Nói không chừng Kim tiên tử cũng sẽ tiến vào.

Thanh Vũ nhíu mày nói. Nơi này chỗ nào cũng có cấm chế, hắn đương nhiên không dám tuỳ tiện thi triển lôi độn thuật.

“Nếu có được bảo vật, ta được quyền ưu tiên lựa chọn.”

Mị Diễm cò kè mặc cả.

“Được, tuỳ ngươi.”

Thanh Vũ thực sảng khoái đáp ứng xuống. Nếu Mị Diễm hợp tác cùng hắn, bọn họ phá cấm cũng dễ dàng hơn một chút.

“Vậy không cần kéo dài, thúc giục pháp tướng diệt yêu này đi! Ta biết ngươi muốn hàng phục nó. Hàng phục một con cốt thi Luyện hư kỳ không dễ dàng, ta cũng không rảnh tốn công phu với nó.”

Mị Diễm nói xong lời này, bấm pháp quyết thúc giục. Hư không trên đỉnh đầu tạo nên một trận gợn sóng, hư ảnh cá heo thật lớn màu đỏ xuất hiện. Nhiệt độ phụ cận chợt tăng cao.

Hư ảnh cá heo màu đỏ phát ra tiếng kêu quái dị, mở ra mồm máu to phun ra một đạo hoả diễm màu vàng ròng. Bên trong hoả diễm có phù văn chớp động, dừng trên người khô lâu màu vàng.

Một tiếng nổ vang lên, khô lâu màu vàng phát ra tiếng quỷ khóc thống khổ đến cực điểm. Thân thể cao lớn bốc lên từng đợt khói nhẹ.

Đỉnh đầu Thanh Vũ truyền đến tiếng gầm rú thật lớn, hư ảnh lôi hạc xuất hiện trên đỉnh đầu hắn.

Hai cánh lôi hạc nhẹ nhàng vỗ, vô số hồ quang tuôn ra rồi lần lượt dừng trên người khô lâu màu vàng. Khô lâu màu vàng phát ra tiếng quỷ khóc thống khổ đến cực điểm.

Tiếng nổ oành đùng đùng qua đi, hoả diễm màu vàng ròng và lôi quang màu bạc bao phủ khô lâu, khí lực cuồn cuộn.

Một lát sau, lôi quang và ánh lửa tán đi. Khô lâu màu vàng biến mất không thấy, hai khối xương cốt linh quang ảm đạm rơi xuống đất.

Bọn họ thúc giục pháp tướng, công kích màn hình màu vàng.

Bên trong một tiếng nổ, cửa đá chợt vỡ nát. Một thạch thất lớn hơn trăm trượng xuất hiện trước mặt bọn họ.

Phía góc trái thạch thất có một thạch cái màu xanh, bên trên bày bốn món bảo vật gồm đao, thương, thuẫn, kỳ. Mỗi một món đều là thông thiên linh bảo hạ phẩm.

“Thông thiên linh bảo hạ phẩm!”

Thanh Vũ và Mị Diễm có chút thất vọng, nhưng vẫn phân chia bốn món thông thiên linh bảo.

“Xem ra thông đạo này lưu trữ bảo vật. Không biết có thông thiên linh bảo thượng phẩm hay không.”

Trên mặt Mị Diễm lộ ra chút suy nghĩ, Huyền Phong thượng nhân là tu sĩ Hợp thể kỳ, hẳn là sẽ có thông thiên linh bảo thượng phẩm. Chỉ là không biết có được cất giấu trong này hay không.

“Có thông thiên linh bảo thượng phẩm hay không thì phá đi cấm chế mới biết.”

Thanh Vũ không cho là đúng.

Mị Diễm gật gật đầu, cùng Thanh Vũ ra khỏi thạch thất. Trải qua một góc cua, một thông đạo rộng mở sáng ngời xuất hiện trước mặt bọn họ. Thông đạo rộng mở sáng ngời, không có vật gì khác. Tiến thêm trăm bước lại một có góc cua.

Mị Diễm thả ra một tiểu hầu màu xanh, để nó đi về hướng thông đạo.

Tiểu hầu màu xanh đi khắp toàn bộ thông đạo, cũng không có gì dị thường. Lúc này bọn họ mới theo đến.

Xuyên qua góc cua, lại một thông đạo khác xuất hiện trước mặt bọn họ. Cuối thông đạo có một phiến cửa đá màu xanh cao một trượng. Trên cửa đá có một đồ án hình cự ưng màu xanh.

Tiểu hầu màu xanh đi nhanh về phía trước, xem khắp thông đạo một lần cũng không phát hiện điều gì dị thường. Mị Diễm và Thanh Vũ lúc này mới theo sau đến.

“Không biết phía sau cửa đá này có bảo vật gì. Hy vọng là thông thiên linh bảo thường phẩm.”

Ánh mắt Mị Diễm như lửa nóng, giơ tay phải lên. Một viên hoả cầu thật lớn bay ra, nện lên cửa đá màu xanh.

Tiếng nổ oành đùng đùng vang lên, cuồn cuộn lửa cháy màu xanh bao phủ cửa đá.

Rất nhanh, bên trong lửa cháy sáng lên một trận bạch quang chói mắt, hoả diễm chợt tán loạn. Cự ưng màu xanh trên cửa đá biến thành cự ưng màu trắng.

Đất đá trên tường chợt hiện lên một phù văn màu trắng huyền ảo, mạnh mẽ xuất hiện ra mảng lớn hàn khí màu trắng.

“Không tốt, xúc động cấm chế rồi.”

Thanh Vũ biến sắc kinh hô.

Bọn họ cảm thấy hoa mắt rồi chợt xuất hiện bên trong một mảng băng thiên tuyết địa.

Trời cao không ngừng hạ xuống lượng lớn bông tuyết màu trắng, gió lạnh gào thét qua.

Vô số bông tuyết màu trắng đón gió bay múa. Sau một cái mơ hồ thì hoá thành từng thanh băng truỳ màu trắng, đánh về phía bọn họ.

Mị Diễm và Thanh Vũ chau mày, hai người liếc mắt nhìn nhau, cho nhau gật đầu rồi không nói hai lời. Mười ngón tay không ngừng bấm quyết, đỉnh đầu hai người tạo nên một trận gợn sóng. Lần lượt xuất hiện hư ảnh lôi hạc và hư ảnh cá heo.

Bọn họ thúc giục pháp tướng công kích trận pháp, tính cậy mạnh phá trận.

Trong lúc nhất thời, âm thanh nổ đùng vang lên không ngừng, lôi quang và ánh lửa giao sí, khí lưu cuồn cuộn như nước.



Bên trong một toà đại điện sáng ngời, đám người Kim Thược đang điên cuồng công kích một quang môn màu xanh. Hư ảnh kim điêu thật lớn xuất hiện trên trời cao.

Trong mắt Kim Thược chợt loé tàn khốc, bấm pháp quyết thúc giục. Sắc mặt nhanh chóng tái nhợt xuống dưới, hư ảnh kim điêu kim quang đại phóng, hai móng chộp tới màn quang môn màu xanh.

Lợi trảo của hư ảnh kim điêu đánh lên trên màn hình màu xanh, màn hình màu xanh nhất thời lom xuống. Chớp nháy vài cái rồi thoát phá.

Kim Thược lộ ra thần sắc vui mừng, tay phải run lên, một mảng sáng mờ màu vàng thổi quét ra, quấn lấy ba người Giang Thanh Phong. Rồi hoá thành một đạo độn quang kim sắc, nhập vào bên trong thông đạo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận