Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6858: Thế hệ mới (1)

“Các ngươi có thể đi dạo nơi khác một chút, đừng ở lại Thanh Liên thành hoặc Hỗn Độn đại lục mãi, nghĩ cách hóa giải bình cảnh.”

Vương Trường Sinh đề nghị.

“Chúng ta tính bế quan tu luyện pháp tắc trước, xem xem có thể tu luyện pháp tắc đến viên mãn hay không, thật sự không được, lại đi nơi khác du lịch.”

Vương Thôn Thiên nói.

Đám người Vương Lân bày tỏ rất đồng ý, kẹt ở bình cảnh, du lịch cũng chưa chắc có thể hóa giải bình cảnh, đám người Vương Thanh Sơn chính là một ví dụ.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, dặn dò vài câu, bảo bọn họ trở về bế quan tu luyện pháp tắc.

Lúc này, Vương Thanh Phong, Vương Thanh Linh, Vương Thanh Bạch cùng Diệp Hải Đường tới đây.

“Cha, người xuất quan rồi.”

Vương Thanh Phong vui mừng vô cùng.

Vương Trường Sinh vui mừng gật gật đầu, Vương Thanh Phong sau khi tiến vào Thái Ất Kim Tiên, tiềm tu hơn một trăm vạn năm, cũng tham gia pháp hội buổi lễ long trọng, thuận lợi tu luyện đến Thái Ất Kim Tiên hậu kỳ.

Vương Thanh Linh và Vương Thanh Phong đều từng chết một lần, bọn họ đi sau mà vượt trước, Vương Thanh Sơn, Diệp Hải Đường, Vương Mạnh Bân, Vương Nhất Đao các tộc nhân đều bị bọn họ bỏ lại phía sau, Vương Trường Sinh cũng không ngờ sẽ như vậy.

Vương Trường Sinh lấy ra một tấm da thú màu xanh, đây là bản đồ tuyến đường của hắn năm đó ở Càn Khôn khư.

Hắn chỉ vào nơi nào đó nói: “Càn Khôn khư sắp mở ra, ta tính cho mấy đứa đi vào Càn Khôn khư lấy bảo. Nơi này có một món đồ, ta cũng không biết là cái gì, mấy đứa nhất định phải lấy được. Thanh Sơn, Thanh Bách còn đang bế quan, Mạnh Bân, Nhất Đao, Anh Kiệt còn chưa trở về, chỉ có thể do mấy đứa đi, bọn Vân Long cũng sẽ theo mấy đứa cùng nhau đi vào, “

“Đây là khu trung tâm, cần Càn Khôn Lệnh mới có thể tiến vào.”

Diệp Hải Đường nói.

“Gia tộc chúng ta những năm qua thu thập được nhiều tấm Càn Khôn Lệnh, đây không phải vấn đề, tóm lại, mấy đứa nhất định phải lấy được vật này.”

Vương Trường Sinh dặn dò.

“Càn Khôn khư sắp mở ra rồi sao? Không khác biệt lắm với ta đoán.”

Tiếng của Uông Như Yên vang lên.

Uông Như Yên từ trong lầu các đi ra, trên mặt mang theo nụ cười.

Nàng uống non nửa vò Thất Tinh Túy, đả thông năm trăm bảy mười lăm tiên khiếu.

“Cửu thẩm, ngài cũng xuất quan rồi.”

Vương Thanh Linh mỉm cười.

Uông Như Yên lấy ra ba lá bùa lóe ra hào quang màu đen, giao cho Vương Thanh Phong, Vương Thanh Linh cùng Diệp Hải Đường, nói: “Đây là tiên phù bậc bốn Huyền Hồn Phù ta luyện chế, đối phó Vực Ngoại Thiên Ma có hiệu quả rất không tệ, mấy đứa cầm lấy.”

“Cửu thẩm, cháu đã tu luyện Thần Hồn pháp tắc đến viên mãn, Vực Ngoại Thiên Ma Thái Ất Kim Tiên kỳ không phải đối thủ của cháu, không dùng tới.”

Vương Thanh Linh uyển chuyển từ chối.

“Cháu thu lại trước đi! Tốt nhất là không dùng tới.”

Uông Như Yên nói.

Nghe xong lời này, Vương Thanh Linh không từ chối nữa, thu lấy.

“Thanh Phong, Thần Cơ Thuật của con nghiên cứu như thế nào?”

Vương Trường Sinh hỏi.

“Đã có cải tiến rất lớn, so với trước kia càng thêm thành thục hơn rồi.”

Vẻ mặt Vương Thanh Phong đầy tự hào.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên tiến vào Đại La Kim Tiên, địa vị của Vương Thanh Phong cũng nước lên thì thuyền lên, hắn có thể kết giao được tiên khí sư xuất thân thế lực lớn, bao gồm tiên khí sư của Vạn Bảo môn.

Vương Thanh Phong trao đổi luyện khí thuật với tiên khí sư của Vạn Bảo môn, tiến bộ rất lớn.

“Vậy thì tốt, mấy đứa trở về chuẩn bị đi! Một đoạn thời gian nữa theo ta tới Càn Khôn khư, món đồ kia phải lấy được tới tay.”

Vương Trường Sinh nói, ánh mắt kiên định.

Hắn tính tự mình dẫn đội, Uông Như Yên lưu thủ Thanh Liên thành.

Bốn người bọn Vương Thanh Phong đáp ứng, rời khỏi Thanh Liên phong.

“Sát Cáp Nhĩ bộ lạc hẳn là cũng sẽ phái người tiến vào Càn Khôn khư, phu quân tự mình dẫn đội mà nói, có thể ngăn cản hỗn độn thú đi vào, bọn Thanh Linh chủ yếu phòng bị Vực Ngoại Thiên Ma cùng cấm chế là được.”

Uông Như Yên mỉm cười nói.

“Tiên nhân so với hỗn độn thú và cấm chế càng phiền toái hơn, một lần này mở ra Càn Khôn khư, còn không biết sẽ có những thế lực nào phái người tiến vào.”

Vương Trường Sinh nói.

“Thanh Linh và Thanh Bạch pháp tắc viên mãn, Hải Đường nắm giữ đạo thuật, Thanh Phong nắm giữ Thần Cơ Thuật, hẳn là không có vấn đề quá lớn, cần phải chú ý là những cấm chế kia.”

Uông Như Yên nói.

“Chỉ hy vọng như thế đi!”

Vương Trường Sinh gật gật đầu. Hắn lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết, hỏi: “Nhất Hân, trong tộc có tộc nhân tương đối xuất sắc không? Sinh ra lớn lên ở tiên giới, tốt nhất là dưới Chân Tiên.”

Bọn người Vương Vân Long, Vương Tinh Hải, Vương Âm Âm, Vương Định Dương là từ hạ giới phi thăng, số lượng Thái Ất Kim Tiên của Vương gia đã vượt qua năm mươi vị, phần lớn là từ hạ giới phi thăng, cần thiết bồi dưỡng một ít tộc nhân sinh ra lớn lên ở tiên giới.

Mặc kệ là gia tộc tu tiên hay tông môn tu tiên, đều sẽ có phe phái, nếu cao tầng Vương gia phần lớn đến từ hạ giới, thời gian dài sẽ có vấn đề.

“Có ba người tương đối xuất sắc, Trí Lâm, Trí Băng, Trí Kỳ, trong đó Trí Kỳ là Hỏa Nham Chi Thể, Trí Lâm là luyện đan sư, Trí Băng là trận pháp sư, Trí Kỳ là luyện khí sư, bọn họ trước mắt là Hợp Thể kỳ.”

Vương Nhất Hân nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận