Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5741: Kim Tiên tặng đan

“Tào gia chỉ cần một phần mười tiên dược tiên quả các ngươi đạt được, thành thật lấy ra một phần mười, bằng không bị điều tra ra, vậy phải dùng linh thú tra xét.”

Mộ Dung Chính Hiền mở miệng nói.

“Vâng, Mộ Dung tiền bối (Chính Hiền lão tổ).”

Đám người Lục Xuyên trăm miệng một lời đáp ứng, xếp hàng tiến vào tòa tháp khổng lồ màu vàng.

Tâm tình Vương Trường Sinh có chút thấp thỏm, nộp lên một loại tiên dược tiên quả nào, quyết định bởi chính hắn, dù sao số lượng đạt tới một phần mười là được, Tào gia cũng sẽ không truy hỏi cụ thể đạt được loại tiên quả tiên dược nào đó.

Sau thời gian một chén trà, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đi vào tòa tháp khổng lồ màu vàng, cửa tháp theo đó đóng lại.

Một đại điện vàng son lộng lẫy, bày một cái bàn ngọc màu xanh cùng hai cái ghế ngọc màu đỏ, Tào Viễn Tinh cùng Tào Nhu Hà ngồi trên ghế ngọc, Tào Ngọc Chân cùng Tào Ngọc Phượng đứng ở một bên.

Tào Nhu Hà cầm trên tay một tấm ngọc lóe ra hào quang màu bạc, trên mặt mang theo mỉm cười.

Vương Trường Sinh lấy ra một cái vòng tay trữ vật màu vàng, đưa cho Tào Viễn Tinh. Hắn đang muốn nói gì, Tào Viễn Tinh phất phất tay, ra hiệu hắn thu hồi vòng tay trữ vật.

“Ngươi từng cứu Ngọc Chân cùng Ngọc Phượng, không cần nộp tiên dược tiên quả, ta còn có thể thỏa mãn một yêu cầu của ngươi. Từng giúp người Tào gia chúng ta, chúng ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi.”

Tào Viễn Tinh mở miệng nói.

“Tào tiền bối, Tào phu nhân và Tào tiên tử đã từng bày tỏ lòng biết ơn.”

Vương Trường Sinh khách khí nói.

“Bọn họ là bọn họ, ta là trưởng bối của bọn họ, ngươi có yêu cầu gì thì đưa ra đi!”

Tào Viễn Tinh vẻ mặt ôn hòa nói.

Vương Trường Sinh lộ vẻ mặt trầm ngâm, đòi thứ giá trị quá cao, sẽ làm Tào Viễn Tinh cảm thấy Vương Trường Sinh công phu sư tử ngoạm, đòi thứ giá trị quá thấp, lại quá thiệt thòi.

“Nghe nói Tào gia có một loại tiên đan, tiên nhân sau khi ăn vào, có xác suất sinh con rất lớn, tư chất cũng sẽ không quá kém.”

Vương Trường Sinh mở miệng nói.

Đối với một thế lực mà nói, chiến lực đỉnh cao rất quan trọng, nhân tài cũng rất quan trọng.

Vương Thanh Sơn và Bạch Linh Nhi thành thân nhiều năm, còn chưa sinh được đứa con nào, chủ yếu là tu vi quá cao, chỉ có thể mượn dùng linh đan diệu dược, tăng cao tỷ lệ sinh con.

“Ngươi muốn Càn Khôn Ngọc Long Đan, được, cho dù là tu sĩ Kim Tiên ăn vào, sinh hoạt vợ chồng với song tu đạo lữ, cũng có tỷ lệ rất lớn sinh con, kém cỏi nhất cũng có thể sinh ra một kẻ thiên linh căn, tốt một chút sẽ sinh ra linh thể giả.” Tào Nhu Hà mở miệng nói.

“Tiên thể thì sao? Không phải nói có một chút tiên đan cấp cao sau khi dùng sinh hoạt vợ chồng, hậu nhân có tỷ lệ nhất định là tiên thể?” Uông Như Yên tò mò hỏi.

“Ngươi nói là đạo đan Cửu Chuyển Phi Long Đan, không phải tiên đan.”

Tào Nhu Hà sửa đúng nói.

“Đạo đan!”

Uông Như Yên bừng tỉnh đại ngộ.

“Đạo đan Cửu Chuyển Phi Long Đan các ngươi cũng đừng nghĩ nữa, không nói đến đạo đan luyện chế độ khó cao bao nhiêu, luyện chế Cửu Chuyển Phi Long Đan cần Cửu Chuyển Phi Long Thảo ngàn vạn năm, có Cửu Chuyển Phi Long Thảo ngàn vạn năm, ai sẽ lấy để luyện chế tiên đan đề cao tư chất của con cháu.”

Tào Viễn Tinh mở miệng nói, lật bàn tay phải, một cái hộp ngọc màu vàng tinh xảo đẹp đẽ xuất hiện trên tay, cổ tay vung lên, hộp ngọc màu vàng rời tay, rơi ở trước mặt Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh mở ra hộp ngọc, chỉ thấy bên trong có hai viên thuốc màu vàng óng nhạt, tỏa ra hào quang vàng óng mỏng manh.

“Đa tạ Tào tiền bối.” Vương Trường Sinh cảm ơn một tiếng, nhận lấy hai viên Càn Khôn Ngọc Long Đan.

Vương Thanh Sơn ăn vào Càn Khôn Ngọc Long Đan sinh hoạt vợ chồng với Bạch Linh Nhi, hẳn là có thể có được con cái.

“Chuyện ngươi từng cứu bọn họ, đừng đi nói khắp nơi, hiểu ý tứ của ta không?”

Tào Viễn Tinh nói.

Vương Trường Sinh nếu lấy danh tiếng ân nhân cứu mạng của Tào Ngọc Chân làm việc, Tào gia nếu xử phạt, thì tỏ ra vong ân phụ nghĩa, nếu không xử phạt, trời biết Vương Trường Sinh sẽ gây ra nhiễu loạn gì.

Tào Viễn Tinh thỏa mãn một yêu cầu của Vương Trường Sinh, cũng là gõ Vương Trường Sinh, để hắn đừng làm như vậy.

“Vãn bối hiểu.”

Vương Trường Sinh gật gật đầu, cho dù Tào Viễn Tinh không nói, hắn cũng sẽ không đi nói khắp nơi.

“Được rồi, các ngươi lui xuống đi! Nếu Đỗ đạo hữu của Cửu Tiên tông hỏi nội dung chúng ta nói chuyện, ngươi cứ nói không tiện lộ ra, bảo hắn có chuyện gì thì nói với ta.”

Tào Viễn Tinh phân phó, hắn là lo lắng Đỗ Thiên Hà ham Càn Khôn Ngọc Long Đan.

Vương Trường Sinh đầy mờ mịt, đáp ứng, cùng Uông Như Yên lui xuống.

“Viễn Tinh lão tổ, tặng cho bọn họ hai viên Càn Khôn Ngọc Long Đan, sẽ quá quý giá hay không?”

Tào Ngọc Phượng nhíu mày nói.

“Ngươi cùng Huyền Cơ Thần Quân trao đổi thuật bói toán, hắn không phải đã nói sao? Đệ tử của hắn bói toán cho Thái Hạo Chân Nhân, thiếu chút nữa bị thiên kiếp đánh chết, hơn nữa hắn quả thật từng cứu các ngươi, tặng cho bọn họ hai viên Càn Khôn Ngọc Long Đan cũng không có gì.”

Tào Viễn Tinh không bận tâm. Càn Khôn Ngọc Long Đan với hắn mà nói không phải vật gì quý hiếm, nhưng đối với tu sĩ Chân Tiên mà nói, quả thật là thứ rất quý giá.

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên đi ra khỏi tòa tháp khổng lồ màu vàng, tới bên cạnh Đỗ Thiên Hà, Kỳ Hoành Phong cũng có mặt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận