Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4830: Nghênh chiến Huyết Ảnh tộc (2)

Năm đạo lôi quang màu bạc thô to phóng lên cao, đánh trúng ngọn núi khổng lồ màu máu, tốc độ rơi xuống của ngọn núi khổng lồ màu máu bị kiềm hãm, một cái lẵng hoa lóe ra hào quang màu xanh bay ra, phát ra một quầng sáng màu xanh bao phủ năm ngọn núi khổng lồ màu máu, ngọn núi khổng lồ màu máu lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được thu nhỏ lại, bị quầng sáng màu xanh cuốn vào lẵng hoa màu xanh không thấy nữa.

Hơn trăm tia sét màu bạc cắt qua bầu trời, lưu lại ở trên không trung một vệt trắng thật dài, bổ về phía đám người Huyết Hoành.

Biển máu kịch liệt quay cuồng, hóa thành một màn hào quang màu máu dày đặc bao phủ đám người Huyết Hoành, hơn trăm tia sét màu bạc xé rách màn hào quang màu máu, một cái ô nhỏ lóe ra hào quang màu máu lơ lửng ở đỉnh đầu bọn họ, buông xuống một mảng lớn quầng sáng màu máu, bao phủ đám người Huyết Hoành, chặn tia sét màu bạc hạ xuống.

Một con giao long toàn thân màu xanh, từ Thanh Liên đảo bay ra, cẩn thận quan sát, ngoài thân giao long màu xanh trải rộng linh văn huyền ảo, ánh mắt dại ra, rõ ràng là con rối thú bậc năm.

Hai tiếng thú rống vang dội cất lên, hai con vượn khổng lồ toàn thân trắng như tuyết từ Thanh Liên đảo bay ra, chính là Tuyết Viên bậc năm. Mặt biển kịch liệt quay cuồng, một con vượn khổng lồ toàn thân màu lam nổi lên mặt biển, chính là Trấn Hải Viên.

Trải qua nhiều năm phát triển, nội tình Vương gia hạ giới càng ngày càng mạnh, không phải lúc Vương Trường Sinh hạ giới.

Vương Mạnh Bân cũng chưa ngay lập tức lao ra khỏi Thanh Liên đảo, hắn cũng chưa khinh địch, khó bảo đảm kẻ địch không có thủ đoạn khác.

“Linh thú bậc năm! Hừ, chúng ta cũng có.”

Một ông lão áo bào màu máu dáng người béo lùn hừ lạnh một tiếng, vỗ túi linh thú, một con mãng xà khổng lồ ba đầu toàn thân đỏ như máu bay ra.

Bốn vị tu sĩ Hóa Thần đều thả ra một con linh thú bậc năm. Vương gia nội tình thâm hậu, Huyết Ảnh tộc khống chế hơn ba mươi hạ vị giới diện, nội tình càng thêm thâm hậu.

Trấn Hải Viên phát ra một tiếng thú rống vang vọng thiên địa, đám người Huyết Hoành nghe được thanh âm này, hoảng sợ phát hiện bọn họ không thể điều động pháp lực.

Mặt biển kịch liệt quay cuồng, một vòi rồng sóng nước đường kính trăm trượng phóng lên trời, giống như một cây trường thương màu lam nhập vào biển máu, nghiền nát nó.

Vòi rồng sóng nước đánh lên màn hào quang màu máu, truyền ra một tiếng vang trầm.

Cùng lúc đó, bầu trời truyền đến từng đợt tiếng sấm sét, hơn ngàn tia sét màu bạc thô to cắt qua bầu trời, bổ lên màn hào quang màu máu.

Đám người Huyết Hoành phân tán ra, đứng trên bầu trời Thanh Liên đảo.

Trên trời bay xuống lượng lớn bông tuyết màu trắng, sau nháy mắt mơ hồ hóa thành những cây kiếm băng màu trắng chém về phía đám người Huyết Hoành. Linh quang đủ mọi màu sắc từ Thanh Liên đảo bay ra thẳng đến Huyết Hoành đám người mà đến.

Một tòa quảng trường đá diện tích cực lớn, mười hai vị tu sĩ Hóa Thần bọn Vương Mạnh Bân đứng ở bên trên, bảy người trong đó đều đeo hộp kiếm, cầm đầu là một thanh niên áo lam thân hình cao lớn.

Vương Phẩm Kiếm, Hóa Thần trung kỳ. Hắn là hậu nhân của Vương Thanh Tuấn, cũng là một kiếm tu.

“Ra khỏi vỏ!”

Theo Vương Phẩm Kiếm quát to một tiếng, trong hộp kiếm bay ra bảy thanh phi kiếm hào quang màu lam lưu chuyển không ngừng, tản mát ra hàn khí lành lạnh. Hộp kiếm của sáu vị tu sĩ Hóa Thần khác đều bay ra mấy thanh phi kiếm.

Mấy chục thanh phi kiếm lóe ra linh quang bắn ra ở nửa đường ngưng tụ lại với nhau, hóa thành một thanh kiếm khổng lồ chọc trời dài hơn trăm trượng, nơi đi qua, không gian lưu lại một vệt trắng thật dài. Trấn Hải Viên cùng hai con Tuyết Viên ùn ùn làm phép công kích đám người Huyết Hoành. Trên tay chúng nó đều nắm một cây côn khổng lồ linh quang lập lòe, còn có con rối bậc năm giúp đỡ.

Đơn đả độc đấu ,đám người Huyết Hoành không sợ bọn Vương Phẩm Kiếm, nhưng Trấn Hải Viên thi triển Trấn Linh Hống quấy nhiễu bọn họ. Bọn họ có một thân thần thông lại không thể thi triển.

Tạm thời không thể điều động pháp lực, bọn họ chính là thịt cá trên thớt, tùy ý kẻ địch xâm lược.

Một đợt tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, nhiều tên Huyết Ảnh tộc bị giết, hoặc bị tia sét màu bạc dày đặc đánh giết, hoặc bị con rối thú bậc năm xé nát, hoặc bị thanh kiếm khổng lồ chọc trời chém thành hai nửa.

Bốn con linh thú bậc năm Huyết Ảnh tộc thả ra rất nhanh bị Trấn Hải Viên cùng hai con Tuyết Viên giết chết. Lấy thân thể cường đại của chúng nó cứng rắn chống đỡ thông thiên linh bảo cũng không phải vấn đề. Huyết Hoành kinh hãi biến sắc, bọn họ bắt giữ một tu sĩ Hóa Thần của Vương gia, sưu hồn đối với kẻ đó, nắm giữ không ít tình báo, hộ tộc linh thú của Vương gia là Tuyết Viên bậc năm, sao lại toát ra một con Trấn Hải Viên bậc năm? Chỉ có một khả năng, tu sĩ Hóa Thần bọn họ bắt giữ địa vị không cao, không thể tiếp xúc đến một ít cơ mật trung tâm.

Cái này cũng rất bình thường. Cho dù là tu sĩ Hóa Thần của Huyết Ảnh tộc, cũng không có khả năng biết toàn bộ cơ mật trung tâm của Huyết Ảnh tộc.

Ba mươi tu sĩ Hóa Thần, chỉ có Huyết Hoành biết Huyền Thiên Huyết Đằng tồn tại, tu sĩ Hóa Thần khác không biết.

“Vương gia rất khó giải quyết, rút lui trước, triệu tập đại bộ đội lại đánh đến.”

Huyết Hoành truyền âm cho đồng tộc. Bọn họ vẫn đã xem nhẹ Vương gia, xem ra cần xuất động năm mươi tu sĩ Hóa Thần mới có thể đánh hạ Thanh Liên đảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận