Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5551: Tần Vô Song (2)

Tiên giới có không ít linh đan diệu dược kéo dài tuổi thọ, nhưng tiên đan tiên quả mới có tác dụng với tiên nhân, linh đan linh quả bình thường vô dụng.

Tiên đan chia làm bậc một đến bậc năm, đối ứng Chân Tiên, Kim Tiên, Thái Ất Kim Tiên, Đại La Kim Tiên cùng Đạo Tổ năm đại cảnh giới.

Tiên nhân sử dụng Tiên Nguyên Thạch giao dịch, tu sĩ dưới Chân Tiên sử dụng linh thạch giao dịch.

“Tiêu đạo hữu, ngươi từng nghe nói Quảng Nguyệt Thượng Nhân hay không?”

Kim Thiên Long mở miệng hỏi.

Tiêu Phong nghĩ một chút, lắc đầu nói: “Không có, Bắc Hải tiên vực rất lớn, Chân Tiên cả đời cũng khó đi khắp Bắc Hải tiên vực. Ngươi có thể tìm hiểu tin tức từ Thất Nguyệt lâu, tin tức của bọn họ tương đối chuẩn xác, nếu có đủ nhiều Tiên Nguyên Thạch, ngươi có thể đi phường thị Vạn Bảo môn, Nam Cung tiên tộc các thế lực lớn mở, ngồi tiên vực truyền tống trận, đi tiên vực khác hỏi thăm tin tức người này. Tu sĩ Đông Huyền châu giới quần phi thăng tiên giới, không hoàn toàn đáp ở Bắc Hải tiên vực, có thể đáp ở tiên vực khác.”

Vương Trường Sinh từng hỏi thăm Tiêu Phong Huyền Linh Thiên Tôn, Tiêu Phong chưa từng nghe nói Huyền Linh Thiên Tôn, hoặc Huyền Linh Thiên Tôn thân tử đạo tiêu, hoặc Huyền Linh Thiên Tôn phi thăng ở tiên vực khác, hoặc là ở nơi khác của Bắc Hải tiên vực.

Bắc Hải tiên vực quá lớn, muốn tìm được một tu sĩ phi thăng rất không dễ dàng.

“Tiên vực truyền tống trận! Có thể truyền tống đi tiên vực khác?”

Vương Trường Sinh có chút kinh ngạc.

“Đương nhiên có thể, nhưng Tiên Nguyên Thạch cần dùng là một con số thiên văn, Chân Tiên bình thường căn bản không đủ sức. Các ngươi đừng nghĩ quá nhiều, trước làm quen tình huống Thiên Thần hải vực, cho dù không gia nhập Cửu Tiên tông chúng ta cũng không có việc gì, nhưng các ngươi đừng làm việc cho Hạo Nguyệt minh, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí.”

Tiêu Phong nói xong lời cuối cùng, mặt đầy sát khí.

Hạo Nguyệt minh và Cửu Tiên tông là thế lực đối địch, truyền thừa hơn một ngàn vạn năm, có hơn mười vị tu sĩ Kim Tiên tọa trấn, cao thủ nhiều như mây.

Cửu Tiên tông là thế lực mới quật khởi, một ít thế lực lâu đời cũng không muốn Cửu Tiên tông phát triển lên, Hạo Nguyệt minh chính là một trong số đó.

Vương Trường Sinh và Kim Thiên Long đáp ứng, bọn họ không nghĩ nhiều như vậy, bọn họ hiểu biết quá ít đối với Bắc Hải tiên vực.

Tiêu Phong là một kẻ lắm lời, bảy ngày qua giới thiệu với bọn họ tình huống Bắc Hải tiên vực và Thiên Thần hải vực, bọn họ được lợi không ít.

“Đúng rồi, Tiêu đạo hữu, trong phường thị...”

Kim Thiên Long còn chưa nói xong, một tiếng sấm sét vang tận mây xanh từ phía chân trời truyền đến.

Trong lòng Kim Thiên Long cả kinh, hướng về phía chân trời xa xa nhìn lại, một mảng lôi quang màu vàng chói mắt sáng lên trên bầu trời, cực kỳ bắt mắt. Một đạo hào quang màu vàng từ trong lôi quang màu vàng bay ra, tốc độ rất nhanh. Hào quang màu vàng bay ra vạn dặm, một đạo hào quang màu đỏ bắn nhanh đến, đuổi kịp hào quang màu vàng, truyền ra một tiếng nam tử kêu thảm thiết thê lương. Độn quang thu liễm, hiện ra một ông lão áo bào vàng dáng người mập mạp, ngoài thân hắn máu tươi đầm đìa, ngực cắm một cây trường mâu hào quang màu đỏ lưu chuyển không ngừng.

Trong lòng Vương Trường Sinh và Kim Thiên Long cả kinh, Tiêu Phong không phải nói nơi này rất an toàn sao? Xem ra Thiên Thần hải vực cũng không yên ổn.

Trường mâu màu đỏ trào ra một mảng lớn ngọn lửa màu đỏ, bao phủ thân thể ông lão áo bào vàng, một cái Nguyên Anh nhỏ bé bay ra khỏi cơ thể. Một cái túi lưới lóe ra hào quang màu đỏ từ trên trời giáng xuống, bao phủ Nguyên Anh nhỏ bé.

“Đừng khẩn trương, nơi này cách phường thị cũng không xa.”

Tiêu Phong ngoài miệng nói như vậy, lấy ra một cái ô nhỏ lóe ra hào quang màu xanh, giơ trên đỉnh đầu, buông xuống một mảng lớn hào quang màu xanh, bao phủ ba người bọn họ.

Một đạo hào quang vàng óng xuất hiện ở phía chân trời xa xa, lóe lên một cái liền xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Độn quang thu liễm, hiện ra một con sư tử khổng lồ toàn thân màu vàng, trên lưng mọc một đôi cánh thịt màu bạc thật lớn, ngoài thân tràn ngập vô số hồ quang màu vàng, một nữ tử váy đỏ dáng người yểu điệu đứng ở trên lưng sư tử khổng lồ màu vàng, vẻ mặt lạnh nhạt.

Nữ tử váy đỏ ngũ quan như vẽ, da như mỡ đông, đeo đai lưng bạch ngọc, trên tay đeo một cái vòng tay linh thú màu đỏ, một đôi bảo ngoa* màu đỏ linh quang lóe lên không ngừng.

* ngoa: giày, ủng

“Ta nói là ai chứ! Thì ra là Tần sư tỷ, một đoạn thời gian không gặp, Tần sư tỷ tiến vào Chân Tiên hậu kỳ rồi, chúc mừng chúc mừng.”

Tiêu Phong thở phào nhẹ nhõm một hơi, thu hồi cái ô nhỏ màu xanh, cười hì hì nói.

“Thì ra là Tiêu sư đệ.”

Nữ tử váy đỏ gật gật đầu, bấm pháp quyết, túi lưới màu đỏ bay về phía nàng, nàng lấy ra một tấm phù triện màu đỏ, dán ở trên thân Nguyên Anh nhỏ bé, đựng vào trong một cái hộp ngọc màu đỏ.

Lúc này, ông lão áo bào vàng cũng bị đốt thành tro bụi, chỉ còn lại có một cái vòng tay trữ vật màu vàng cùng một cái áo choàng màu vàng tàn phá.

“Ta còn có việc trong người, đi trước một bước.

Nữ tử váy đỏ thu hồi vòng tay trữ vật màu vàng, áo choàng màu vàng và trường mâu màu đỏ, sư tử khổng lồ màu vàng dưới thân phát ra một tiếng sư tử rống vang dội, nhẹ nhàng vỗ cánh, hướng về đường lúc tới bay đi, rất nhanh không thấy nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận