Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2973: Vương Thanh Thành, Vương Thanh Phong (2)

“Không sao, Trần sư thúc có rảnh không? Chúng ta có việc muốn báo cáo với Trần sư thúc.”

Vương Trường Sinh khách khí hỏi.

“Các ngươi đến thật không khéo, Trần sư thúc vừa bế quan tu luyện cách đây không lâu. Còn dặn dò xuống dưới nếu không có đại sự thì không cần quấy rầy hắn tu luyện.”

Trần Dương Minh chân thật trả lời. Hắn đột nhiên nghĩ đến điều gì, chuyển giọng điệu rồi nói tiếp: “Các ngươi trước cứ ở lại ở đây đi. Nếu Trần sư thúc xuất quan, ta sẽ thông báo với các ngươi.”

“Vậy làm phiền Trần sư huynh rồi.”

Vương Trường Sinh khách khí nói, đáp ứng xuống.

Bọn họ đi theo Trần Dương Minh bay vào trong biển mây. Có thể nhìn thấy rõ ràng một ngọn núi xanh biếc, tại một số đỉnh núi có thể nhìn thấy từng toà ngọc các. Các khe rãnh giữa các núi có cầu kiều bắc qua, sơn trang không ngừng phát ra tiếng động, tiếng hạc vang lên không dứt. Một cảnh tượng tựa phúc địa nhân gian.

Huyền Linh sơn có mười vạn mẫu linh điền, là một cứ điểm tương đối quan trọng của Trấn Hải cung. Nếu không cũng sẽ không phái Luyện hư tu sĩ toạ trấn.

Trần Dương Minh dẫn theo vợ chồng Vương Trường Sinh đến một sơn cốc cỡ lớn có ba mặt là núi. Trong cốc có một trang viên rộng vạn mẫu, gạch xanh ngói xanh. Bên trong trang viên xanh um tươi tốt, kỳ hoa dị thảo, quái thạch lởm chởm, cầu nhỏ nước chảy, lầu các cung vũ mỗi nơi mỗi vẻ.

Bên ngoài cốc, trên vách đá đối diện, một thác nước cao nghìn trượng màu bạc đổ xuống, làm dậy khởi vô số hơi nước.

“Vương sư đệ, Uông sư đệ, các ngươi cảm thấy nơi này thế nào? Nếu không thích ta có thể sắp xếp cho các ngươi một động phủ khác.”

Trần Dương Minh chỉ vào trang viên rồi nhiệt tình hỏi.

“Nơi này rất tốt, chúng ta ở nơi này được rồi!”

Vương Trường Sinh phát hiện nơi này thuỷ linh khí dư thừa, rất thích hợp để hắn tu luyện.

“Được, vậy ta phái một ít đệ tử đến đây, đóng bên ngoài cốc. Có việc các ngươi có thể dặn dò bọn họ làm. Cách nơi đây một ngàn dặm có một toà phường thị, gọi là Huyền Ngọc phường thị. Có thể phái môn đồ đệ tử đi mua một ít tài nguyên tu tiên. Đây là bản đồ địa hình nơi này.”

Trần Dương Minh vừa nói vừa lấy ra một tấm ngọc giảm màu xanh, đưa cho Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh lên tiếng cảm ơn rồi nhận lấy ngọc giản.

Tiễn bước Trần Dương Minh, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đi vào trang viên.

Hắn thả ra Mộc yêu, Thôn kim nghĩ. Lân quy sau khi cắn nuốt yêu đan của Kim lôi điêu bậc năm trung phẩm đã lâm vào ngủ say.

Hai con trai, phân biệt là Vương Thanh Thành và Vương Thanh Phong.

Thông thường mà nói, sáu tuổi mới có thể xem xét đứa nhỏ có linh căn hay không. Nhưng đó là nhằm vào cấp thấp tu sĩ mà thôi, Huyền Dương giới có rất nhiều biện pháp kiểm tra đo lường linh căn. Không đủ sáu tuổi vẫn có thể đo lường được.

Vương Thanh Thành là thiên linh căn thuộc tính Thổ, Vương Thanh Phong là Kim Hoả song linh căn.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên còn có thể sinh tiếp, nhưng tư chất của đứa nhỏ thì khó mà nói. Dùng Cửu Long đan thì tư chất của thai nhi sẽ tương đối tốt, nhưng nếu là bào thai lần thứ hai thì khó mà nói trước. Cũng có tu sĩ dùng xong Cửu Long đan, hoài thai lần thứ hai sinh ra linh thể giả, nhưng tỷ lệ rất thấp. Đây là vấn đề xác suất.

Rồng sinh rồng phượng sinh phượng. Nếu tư chất của cha mẹ tương đối tốt, tư chất của hậu nhân cũng sẽ không quá kém. Đây cũng là nguyên nhân các thế lực lớn sẽ chọn đệ tử có tư chất tốt làm đạo lữ song tu.

Một gã thiên linh căn và một gã song linh căn, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cũng có chút thất vọng, cũng có chút may mắn. Nếu bọn họ sinh ra linh thể giả, bọn họ không thể thoát ly Trấn Hải cung, độc lập ra ngoài.

Theo bọn họ biết, Trấn Hải cung có ít nhất hai linh thể giả, thiên linh căn có hơn hai mươi người. Đây cũng không phải là chuyện gì kỳ quái, chỉ riêng tính môn đồ của Trấn Hải cung đã có hơn mười vạn người. Còn chưa tính các thế lực phụ thuộc.

Nhân tộc khống chế lãnh thổ của rộng mấy chục tỷ dặm, Trấn Hải cung có hai vị linh thể giả và hơn hai mươi thiên linh căn cũng là chuyện thật bình thường.

Linh thể giả có tốc độ tu luyện khá nhanh, có thần thông độc đáo. Các thế lực lớn rất coi trọng linh thể giả, thậm chí có thể vì linh thể giả mà ra tay đánh lớn. Tu sĩ thiên linh căn là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của các thế lực lớn. Cứ mỗi hơn ngàn năm sẽ xuất hiện một thiên linh căn. Về phần linh thể giả, hơn vạn năm cũng khó xuất hiện một người.

“Cuối cùng cũng đến Huyền Linh sơn, có thể hảo hảo bồi bọn hắn lớn lên.”

Vương Trường Sinh nhìn Vương Thanh Thành trong lòng, vẻ mặt từ ái.

Hắn và Uông Như Yên đã hơn một ngàn tuổi, lại vẫn có thể sinh con. Nhìn thấy hai con trai, hắn không khỏi nhớ tới Vương Thanh Chí.

Vương Thanh Chí là một hũ nút cứng đầu, một lòng làm ruộng, không có hứng thú với tu luyện, sau này chết trên tay kẻ địch. Chuyện này cũng thành tâm ma của Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.

Lần này, hắn nhất định sẽ bảo vệ tốt hai con trai. Bọn họ là kết tinh của Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, cũng là tương lai của Vương gia.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên không có khả năng cứ mãi sinh tiếp. Vương gia nếu muốn phát triển trở thành một gia tộc tu tiên, còn phải dựa vào Vương Thanh Thành và Vương Thanh Phong sinh con đẻ cái. Làm gia tăng số lượng người của gia tộc.

“Phu quân, nếu có luân hồi, ngươi nói Thanh Chí có thể lại trở thành con của chúng ta không?”

Uông Như Yên nhìn Vương Thanh Phong trong lòng, nhẹ giọng hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận