Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2953: Cực kỳ nguy hiểm (1)

Cự thú màu lam hoá thành một đạo độn quang màu lam, truy sát phía sau.

Mặt đất chợt vỡ tạc ra, hơn trăm đạo thanh quang bắn ra rồi nháy mắt tụ tập cùng một chỗ. Hoá thành một đoạ màn hình màu xanh dày đặc, che kín cự thú màu lam.

Bốn người Vương Trường Sinh hiện thân, trên tay mỗi người bọn họ đều cầm một mặt trận bàn có thanh quang không ngừng loé ra.

“Giao đạo hũu, Vũ đạo hữu, Viên đạo hữu. Chúng ta khống chế trận pháp vây khốn yêu này một lát, Giao phu nhân, các ngươi hành động nhanh một chút.”

Phong Diêu dặn dò, khống chế phù binh bậc năm đi đến phía sơn động.

“Phu nhân cẩn thận.”

Vương Trường Sinh chau mày dặn dò.

Hắn luôn cảm thấy có chút không thích hợp. Quá trình quá thuận lợi, yêu thú bậc sáu cho dù không thể hoá thành hình người, nhưng nó đã khổ tu nhiều năm, cũng sẽ không ngốc như vậy!

Nhưng sự thật xảy ra trước mắt, yêu thú bậc sáu quả thật đang bị bọn họ dùng trận pháp vây khốn.

Uông Như Yên gật gật đầu, đi theo phù binh bậc năm về hướng sơn động.

Vương Trường Sinh điên cuồng rót pháp lực vào trận bàn. Trận bàn màu xanh dậy khỏi từng cơn lốc mênh mông màu xanh, công kích thẳng đến cự thú màu lam.

Hai mắt cự thú màu lam không ngừng bắn ra từng đạo lam quang. Cơn lốc màu xanh bịi lam quang đánh trúng, nhất thời vỡ nát.

Song đồng thử ghé vào trên vai Vương Trường Sinh, hai mắt biến thành màu vàng kim.

Vương Trường Sinh có thể nhìn thấy rõ tình huống bên trong động quật. Phù binh bậc năm lấy ra một mặt pháp bàn kim quang lập loè, đánh vào mấy đạo pháp quyết. Pháp bàn màu vàng sáng lên vô số phù văn rồi phun ra một đạo kim quang thô to, đánh lên trên màn hình màu vàng.

Uông Như Yên mở miệng phun ra một đạo sóng âm mờ mờ màu lam, đánh lên trên màn hình màu vàng.

Cấm chế đã tồn tại mấy vạn năm, theo lý mà nói uy lực của cấm chế đã suy yếu nhiều. Ngay cả như thế, bọn họ đã công kích nửa khắc đồng hồ, màn hình màu lam vẫn như cũ không hao tổn gì.

“Các ngươi nhanh lên, chúng ta không kiên trì được quá lâu.”

Vũ Hâm thúc giục, giọng điệu tràn đầy lo lắng.

“Vũ đạo hữu, lui ra phía sau để ta thử một lần!”

Uông Như Yên hơi do dự rồi lấy ra một viên Minh nguyệt châu. Hai ngón tay nàng bắn ra, Minh nguyệt châu chợt vỡ tạc. Mảng lớn nước Minh nguyệt cũng theo đó mà ra, dừng lên trên màn hình màu vàng. Màn hình màu vàng nháy mắt bị băng tầng màu đen bao trùm.

Nàng lại phun ra một đạo sóng âm màu lam, màn hình nháy mắt vỡ nát. Một sơn động đơn sơ lớn vài trăm trượng xuất hiện trước mặt bọn họ, một cỗ linh khí nồng đậm cũng theo đó mà ra. Gốc cây màu xanh cao lớn xuất hiện trước mặt bọn họ.

Toàn bộ thân cây không ngừng loé ra thanh quang, hiển lộ ra mười quả hình trứng màu xanh, bên trên trải rộng đường vân đạm kim sắc. Nhìn kỹ sẽ giống như một con loan điểu màu xanh đang giương cánh.

“Thanh Loan thần quả!”

Thần sắc Uông Như Yên kích động, ánh mắt như lửa nóng.

Thanh Loan thần quả là một trong mười đại linh quả ở Huyền Linh giới. Nếu trực tiếp lấy tay tiếp xúc, thần quả nháy mắt sẽ hoà tan. Phải đeo bao tay được luyện chế từ tàm ti của Thanh ngọc tằm vương, mới có thể hái được Thanh Loan thần quả.

Linh phù bậc năm lấy ra một đôi bao tay màu xanh, bay đến trước Thanh Loan thần quả rồi thật cẩn thận hái xuống Thanh Loan thần quả. Nó thật nhẹ nhàng chạm vào thần quả, cẩn thận ngắt cuống.

Hắn cẩn thận hái hơn mười Thanh Loan thần quả, bỏ vào bên trong mười cái hộp ngọc.

“Về sau chưa chắc có thể đi vào Huyền Phong động thiên, mang luôn cây Thanh Loan đi đi! Sinh trưởng hơn vạn năm rồi, là một tài liệu luyện khí không tồi.”

Phù binh bậc năm nói xong lời này, lấy ra một thanh trường đao ngân quang lập loè, bổ về hướng cây Thanh Loan.

Một tiếng nổ vang lên, cây Thanh Loan bị đốn ngã. Bay ra một tấm phù triện với thanh quang loé ra không ngừng . Bên trên phù triện trải rộng phù văn huyền ảo, linh khí kinh người.

“Không tốt, là Tử mẫu khoá linh phù. Thứ này dừng để nhốt con yêu thú bậc sáu nọ.”

Uông Như Yên tựa như nghĩ đến điều gì, kinh hô.

Tử mẫu khoá linh phù là một loại bí phù, bình thường dùng để nhốt linh thú. Ép buộc linh thú chỉ có thể sinh hoạt trong một phạm vi nhất định. Tử phù ở trong cơ thể linh thú, mẫu phù thường ở trong động phủ hoặc trên người người tu tiên.

Có một ít tu sĩ cấp cao không muốn bị quấy rầy sau khi toạ hoá, sẽ lợi dụng Tử mẫu khoá linh phù nhốt yêu thú lại, bảo vệ động phủ toạ hoả của mình, tránh bị thế nhân quấy rầy. Ngoài ra, có một ít linh duợc, linh quả tương đối trân quý, thời gian sinh trưởng tương đối dài, nếu mạnh mẽ di thực sẽ chết héo. Tu sĩ cấp cao thường sẽ bố trí trận pháp bảo hộ. Điều kiện tốt hơn một chút sẽ dùng Tử mẫu khoá linh thù nhốt một yêu thú cấp cao ở đó, để yêu thú này bảo vệ linh dược sinh trưởng thuận lợi, không đến mức bị người ngoài hái đi.

Khó trách Uông Như Yên nhẹ nhàng dẫn yêu thú bậc sáu vào bên trong trận pháp. Không phải yêu thú bậc sáu ngu xuẩn, mà là nó cố ý làm vậy. Có thể tu luyện đến bậc sáu, cho dù không thể biến hoá thì linh trí cũng không thể quá thấp.

Tử mẫu khoá linh phù vừa bị huỷ, cự thú màu lam đã phát ra tiếng gầm giận dữ. Một tấm phù triện thanh quang lập loè bay ra từ trong cơ thể nó. Phù triện màu xanh nhỏ đi không ít.

“Phừng” một tiếng, tử phù tự cháy, thiêu thành tro tàn.

Rống!

Cự thú màu lam phát ra tiếng hô đinh tai nhức óc, hư không vặn vẹo chấn động.

Bạn cần đăng nhập để bình luận