Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5325: Năm trăm năm (2)

Liễu Hồng Tuyết thở dài một hơi, nói: “Thông Thiên lão tổ thất bại rồi, ngã ở cửa ải tâm ma.”

“Nén bi thương thuận biến!”

Vương Anh Kiệt khẽ thở dài một hơi, cùng Liễu Hồng Tuyết rời khỏi.

Đổng Tuyết Ly tựa vào trong lòng Vương Thanh Phong, vẻ mặt đau thương.

“Ta nếu là không thay tên đổi họ, không làm khó cha, cha có thể vượt qua cửa ải tâm ma.”

Vẻ mặt Đổng Tuyết Ly đầy tự trách, đôi mắt đỏ bừng.

Nàng rất rõ, tâm ma của Đoàn Thông Thiên là vợ con, nhiều năm như vậy, mỗi khi nhắc tới vợ con đã chết, Đoàn Thông Thiên đều rất tự trách.

“Cái này không trách nàng, chỉ có thể nói cửa ải tâm ma quá cường đại, nhạc phụ đại nhân ngã ở cửa ải tâm ma, có lẽ ông ấy ở cửa ải tâm ma đã bồi tội với nhạc mẫu đại nhân.”

Vương Thanh Phong an ủi.

Vương Ngọc Diễm từ nơi xa bay tới, Đổng Tuyết Ly buông ra Vương Thanh Phong, cố gắng trấn định.

“Tuyết Ly lão tổ, Đoàn tiền bối từng phân phó, nói là nếu ông ấy ngã ở Đại Thừa kỳ, liền mang vật này giao cho ngài.”

Vương Ngọc Diễm lấy ra một cái hộp ngọc màu xanh tinh xảo đẹp đẽ, bên trên dán một tấm phù triện màu bạc.

Đổng Tuyết Ly tiếp nhận hộp ngọc, mở ra nhìn, bên trong có một viên Hồi Ảnh Thủy Tinh.

“Cha ta còn nói gì?”

Đổng Tuyết Ly mở miệng hỏi, giọng đau thương.

“Ông ấy nói ngài xem là hiểu.”

Vương Ngọc Diễm nói tình hình thực tế.

Đổng Tuyết Ly gật gật đầu, bảo Vương Ngọc Diễm đi xuống.

Nàng rót pháp lực vào Hồi Ảnh Thủy Tinh, một đạo hào quang màu xanh bay ra, hóa thành bộ dáng Đoàn Thông Thiên, chỉ là hư ảnh.

“Tuyết Ly, Thanh Phong, khi các con nhìn thấy Hồi Ảnh Thủy Tinh, ta khẳng định không còn nữa, không cần đau lòng, cái này không trách các con. Những năm qua ta vẫn luôn sống ở trong áy náy, may mà Tuyết Ly con sống hạnh phúc, bằng không ta càng không có mặt mũi đi xuống gặp mẹ con.”

“Tuyết Ly, ta không đối mặt được mẹ của con, Vực Ngoại Thiên Ma biến ảo thành các con, cha không phân biệt được, cũng không muốn phân biệt. Ta không biết nó sẽ biến thành ai trong ba người, với ta mà nói, thật ra là một loại giải thoát. Ta sẽ ở cửa ải tâm ma xin lỗi mẹ cùng đại ca con, chúng ta người một nhà ở cùng một chỗ, vĩnh viễn không xa rời nhau, cha không bao giờ đi luận bàn với người ta nữa, nếu thời gian có thể nghịch chuyển, cha thật sự sẽ không đi khắp nơi khiêu chiến người khác. Thanh Phong, con đứa nhỏ này là tính tình bướng bỉnh, đã nhận định là theo đến cùng, phương diện đối nhân xử thế phải học ca ca của con thật tốt, nếu có luân hồi, ta về sau sẽ báo đáp Vương gia các con thật tốt, chiếu cố tốt Tuyết Ly.”

“Tuyết Ly, tuyệt đối đừng tự trách, cha là tự tìm, không quan hệ với con, cha là giải thoát rồi.”

Nói xong lời này, hư ảnh Đoàn Thông Thiên tán loạn.

Đổng Tuyết Ly tựa vào trong lòng Vương Thanh Phong, khóc to lên.

Tu đạo nhiều năm, nàng cũng từng trải qua không ít sinh ly tử biệt, đã sớm chết lặng, nhưng Đoàn Thông Thiên thân tử đạo tiêu, nàng vẫn rất đau lòng.

Vương Thanh Phong thở dài một hơi, vỗ nhẹ bả vai Đổng Tuyết Ly một cái.

Đoàn Thông Thiên những năm qua luôn sống ở trong áy náy, một khi Vực Ngoại Thiên Ma huyễn hóa ra vợ con hắn, Đoàn Thông Thiên rất dễ dàng trầm luân vào, khó có thể rút ra được, chính bởi vì như thế, cửa ải tâm ma mới khó qua, từ xưa đến nay, có không ít tu sĩ ngã ở cửa ải tâm ma.

...

Thiên Khung giới, Vạn Lung đại lục.

Vạn Vân Sơn mạch, một hang động bí ẩn trong lòng đất, Vương Xuyên Minh, Vương Tông Vân, Lam Phúc Không... mười mấy tu sĩ Hợp Thể ngồi vây quanh cùng một chỗ, một tấm da thú màu xanh đặt ở trước mặt bọn họ, da thú màu xanh là một tấm bản đồ địa hình.

Bọn họ thất lạc với đại bộ đội, trốn đông trốn tây nhiều năm, trong lúc đó cũng lọt vào tu sĩ dị tộc đuổi giết, chết một ít tu sĩ Hợp Thể, cũng chém giết một ít dị tộc Hợp Thể kỳ.

Mười hai vị Hợp Thể, tám người là Nhân tộc, hai vị Hợp Thể đến từ Thanh Viên nhất tộc, hai người đến từ Dạ Xoa nhất tộc.

Vương Xuyên Minh, Vương Tông Vân, Lam Phúc Không, Lưu Diêu, Viên Hoành, Trịnh Thu Nguyệt, Ba Hách, Thiên Tuyết mỗ mỗ đều là Hợp Thể hậu kỳ, Vương Mạnh Sơn, Lâm Y Y, Viên Hoa, La Lỗi là Hợp Thể trung kỳ.

Lâm Y Y và Vương Mạnh Sơn kẹt ở bình cảnh, trước mắt vẫn là Hợp Thể trung kỳ.

“Căn cứ tình báo chúng ta nắm giữ, Kim Quỳ tộc không có tu sĩ Đại Thừa, có thể xuống tay đối với Kim Quỳ tộc, nói không chừng có bảo vật phá giới.”

Vương Xuyên Minh chỉ vào địa điểm nơi nào đó của bản đồ, nói.

Huyền Dương giới cũng có Kim Quỳ tộc, đại đệ tử Thân Đồ Tiêu của Huyền Cơ Thần Quân chính là xuất thân Kim Quỳ tộc, Thiên Khung giới cũng có Kim Quỳ tộc, nhưng Kim Quỳ tộc hai giới diện đều không phải đại tộc.

Bọn họ không liên hệ được tu sĩ Đại Thừa bọn Vương Thanh Sơn, ở lại Vạn Lung đại lục, cho dù không bị tu sĩ dị tộc giết, bọn họ cũng sẽ chết ở dưới đại thiên kiếp.

Phải nghĩ cách tự cứu, Vương Xuyên Minh tính cướp dị tộc, hy vọng có thể đạt được bảo vật phá giới, hắn cũng sẽ không ngồi chờ chết.

“Kim Quỳ tộc từng xuất hiện tu sĩ Đại Thừa, nội tình thâm hậu, không chừng đã có tu sĩ Đại Thừa, giữ kín không nói ra mà thôi.”

Lưu Diêu có chút lo lắng nói.

Nhỡ đâu Kim Quỳ tộc có tu sĩ Đại Thừa, bọn họ đánh tới cửa, chính là tự tìm đường chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận