Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6369: Tiến công chớp nhoáng

“Nam Cung tiền bối, chúng ta trực tiếp đánh qua? Không cần điều động Tiên Giáp quân cùng chân linh sao?”

Lưu Vân tiên tử hỏi.

Hô Lan bộ lạc diện tích không nhỏ, cho dù diệt trừ hỗn độn thú Thái Ất Kim Tiên kỳ, hỗn độn thú dưới Thái Ất Kim Tiên cũng không ít, không có khả năng đều dựa vào bọn họ đi tiêu diệt. Ngoài ra, thành lập thành trì, bày trận, thu thập tài nguyên tu tiên các việc vặt này đều cần người đến làm.

“Chúng ta đã điều động một đám Tiên Giáp quân cùng một mũi chân linh quân đoàn, chân linh đỉnh phong đã có nhiều tới hai mươi người, lại thêm các ngươi, vậy là đủ rồi.”

Nam Cung Vũ Vi giải thích.

Vì giữ bí mật, Nam Cung tiên tộc cố ý tổ chức hội đấu giá, Thiên Phượng tháp khởi động cấm chế, tiên khí đưa tin bình thường căn bản không thể liên hệ với bên ngoài, như vậy, có thể giữ bí mật ở trình độ lớn nhất.

Nam Cung gia phải lấy tốc độ nhanh nhất đánh hạ Hô Lan bộ lạc, tin tức để lộ, có thể phải đánh lâu dài.

“Chúng ta vận dụng Hoàng cấp tiên hạm, Tiên Giáp quân cùng một mũi chân linh quân đoàn, chỉ cần các vị đạo hữu phối hợp ta, đánh hạ Hô Lan bộ lạc không thành vấn đề.”

Nam Cung Nguyệt Tuyết nói.

“Nam Cung tiền bối đã làm sẵn bố trí chu mật, chúng ta phục tùng Nam Cung tiên tử chỉ huy, bây giờ xuất phát chưa?”

Lưu Vân tiên tử hỏi.

“Các vị mời theo ta, truyền tống đến điểm tụ tập trước, sau đó chúng ta cùng nhau xuất phát.”

Nam Cung Nguyệt Tuyết đi về phía thông đạo bằng đá bên trái, đám người Lưu Vân tiên tử vội vàng đuổi theo.

Không qua bao lâu, trong điện chỉ còn lại ba người Nam Cung Vũ Vi, Nam Cung Vân Diệu và Nam Cung Vân Nguyệt.

“Vũ Vi lão tổ, không phải nói Vân Hâm ca sẽ đến sao?”

Nam Cung Vân Diệu tò mò hỏi.

“Ta vốn là muốn để hắn dẫn đội, hắn lâm thời có việc không tới được, liền để Nguyệt Tuyết dẫn đội.”

Nam Cung Vũ Vi giải thích. Nàng nghĩ tới điều gì, nói: “Các ngươi trấn an tốt đệ tử thân tộc của đám Thái Ất Kim Tiên kia, đừng tiết lộ động hướng của các Thái Ất Kim Tiên này.”

“Vâng, Vũ Vi lão tổ.”

Nam Cung Vân Diệu cùng Nam Cung Vân Nguyệt đáp ứng.

---

Ngoài Thiên Phượng thành, hang động bí ẩn nào đó trong lòng đất, trên vách đá trải rộng phù văn màu vàng huyền ảo, tản mát ra dao động cấm chế mãnh liệt, có thể nhìn thấy một con rết màu vàng hình thể thật lớn, vỏ ngoài lập lòe sáng lên, dưới bụng là một hàng móng vuốt màu vàng.

Trung ương hang động có một tòa pháp trận màu bạc, trên pháp trận được khảm lượng lớn Tiên Nguyên Thạch.

Pháp trận khẽ chớp lên, vô số trận văn tỏa sáng, một đạo hào quang màu bạc lóa mắt phóng lên trời.

Hào quang màu bạc tan đi, hiện ra bóng dáng mười mấy vị Thái Ất Kim Tiên bọn Lưu Vân tiên tử.

Ánh mắt Lưu Vân tiên tử đặt ở trên con rết màu vàng, tò mò hỏi: “Nam Cung tiên tử, đây là tiên hạm?”

“Đúng vậy, từ lòng đất đi qua, có thể giữ bí mật ở trình độ lớn nhất.”

Nam Cung Nguyệt Tuyết hướng về con rết màu vàng đánh một đạo pháp quyết, bụng con rết màu vàng sáng lên một đạo hào quang màu vàng chói mắt, hiện ra một chỗ hổng lớn khoảng một trượng, đám người Lưu Vân tiên tử đi về phía chỗ hổng.

Nam Cung Nguyệt Tuyết phất tay áo, một cây cờ lệnh màu vàng bắn ra, nhập vào vách đá, phù văn màu vàng trên vách đá tán loạn.

Nàng đi vào bụng con rết màu vàng, chỗ hổng khép lại, con rết màu vàng sáng lên một đợt hào quang màu vàng lóa mắt, chui vào lòng đất.

---

Thiên Phượng thành, Thiên Phượng tháp.

Gian ghế lô nào đó, đám người Vương Thanh Sơn ngồi ở trên ghế, ánh mắt nhìn chằm chằm mặt gương.

Nam Cung Nhất Sơn lấy ra mười cái bình sứ màu xanh, nói: “Mười viên nhị phẩm đạo đan, giá khởi điểm năm mươi viên tinh hạch hỗn độn thú năm màu Chân Tiên kỳ, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn năm viên.”

“Năm mươi!”

“Năm mươi lăm!”

“Sáu mươi!”

...

Giá liên tiếp kéo lên, Vương Thanh Sơn cũng mở miệng đấu giá.

Trải qua nhiều lần đấu giá, mười viên nhị phẩm đạo đan đều lấy giá cao bán đi.

Vương Thanh Sơn đấu giá được hai viên nhị phẩm đạo đan, cạnh tranh quá kịch liệt, hắn có thể đấu giá được hai viên nhị phẩm đạo đan đã rất không tệ rồi.

Sau khi đấu giá đi mười viên nhị phẩm đạo đan, Nam Cung Nhất Sơn lấy ra mười cái hộp ngọc màu vàng, nói: “Mười viên Lưỡng Nghi Kim Phách Đan, có thể phụ trợ Kim Tiên đả thông tiên khiếu, trùng kích Thái Ất Kim Tiên, giá khởi điểm hai mươi viên tinh hạch hỗn độn thú bảy màu Kim Tiên kỳ, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn hai viên.”

“Hai mươi!”

“Hai mươi hai!”

“Hai mươi tư!”

...

Tiếng ra giá không ngừng bên tai, Kim Tiên bình thường căn bản không lấy ra được nhiều tinh hạch bảy màu như vậy.

Vương Thanh Sơn cũng tham dự đấu giá, bọn họ ở Vạn Tiên đại lục đạt được không ít tinh hạch, giàu chảy mỡ.

Trải qua mấy chục lần đấu giá, Vương Thanh Sơn tiêu sáu mươi tám viên tinh hạch bảy màu, đấu giá được một viên Lưỡng Nghi Kim Phách Đan, cạnh tranh quá kịch liệt rồi, Tào gia, Diệp gia, Thượng Quan gia các thế lực đều tham dự đấu giá.

“Không hổ là Nam Cung tiên tộc, ngay cả Lưỡng Nghi Kim Phách Đan cũng lấy ra bán đấu giá.”

Vương Thanh Bạch cảm thán nói.

“Nếu là hội đấu giá tổ chức sớm một chút, chúng ta đấu giá được một viên Lưỡng Nghi Kim Phách Đan, Thanh Phong có thể sẽ không chết.”

Vương Thanh Sơn cảm thán nói.

“Nếu gia tộc chúng ta có Thái Ất Kim Tiên, ngày sau đạt được Lưỡng Nghi Kim Phách Đan loại tiên đan này dễ dàng một chút.”

Vương Thanh Linh lộ vẻ mặt khát khao.

Bạn cần đăng nhập để bình luận