Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6162: Kẻ thù gặp nhau đặc biệt đỏ mắt (2)

Động phủ tọa hóa của Thanh Nguyên Thượng Nhân có đạo thuật, Thái Ất Tiên Quả, thượng phẩm tiên khí, thời gian tiên khí, cơ duyên của hắn rất lớn, đáng tiếc chết ở trên tay tu sĩ Vu tộc.

“Ta cũng cảm thấy, món thượng phẩm tiên khí Già Thiên Phiên kia là một món tiên khí phụ trợ, hiệu quả ẩn nấp rất không tệ.” Uông Như Yên nói.

“Có Tuế Nguyệt Hồ, gia tộc chúng ta bồi dưỡng tiên dược liền thoải mái hơn nhiều rồi, ha ha.”

Vương Trường Sinh hưng phấn nói, tiên đan phẩm giai càng cao, yêu cầu đối với số tuổi của tiên dược càng cao, Vương gia lập tộc thời gian không dài, muốn tiên dược mấy trăm vạn năm, hoặc là trả giá cao mua, hoặc là đi cấm địa hoặc bí cảnh tìm kiếm.

Có Tuế Nguyệt Hồ này, tộc nhân Vương gia bồi dưỡng tiên dược thoải mái hơn rất nhiều.

“Tiên dược nhiều rồi, Hồng Tuyết cùng Thanh Bách có thể buông tay ra chân luyện chế tiên đan, tỷ lệ tộc nhân tu luyện thành chân linh cũng sẽ đề cao, tạo ra một đại quân chân linh.”

Uông Như Yên lộ vẻ mặt khát khao.

Vô luận là Cửu Chuyển Lưu Ly Đan hay Thất Tinh Kim Lãng Đan, trừ tinh hạch hỗn độn thú tinh khiết, cũng cần tiên dược nhiều năm tuổi. Có Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh, tinh hạch tinh khiết không phải vấn đề, bây giờ có Tuế Nguyệt Hồ, tiên dược nhiều năm tuổi cũng không phải vấn đề nữa.

Vương Trường Sinh hưng phấn gật gật đầu, thu hồi đồ vật trên mặt đất, cùng Uông Như Yên đi ra ngoài.

Bọn họ ở trên đảo tra xét một lần, sau khi xác nhận không bỏ sót, lúc này mới rời khỏi nơi này.

---

Một mảng hải vực xanh thẳm, trên bầu trời truyền đến một tiếng nổ đinh tai nhức óc, một mảng ánh lửa màu đỏ thật lớn phóng lên trời, một con hỗn độn thú bảy màu ngoại hình giống dơi từ nơi xa bay tới, ngoài thân máu tươi đầm đìa, mơ hồ có thể thấy được xương trắng.

Một tiếng xé gió vang to, một nắm đấm khổng lồ che trời lóe ra hào quang vàng óng bắn đến, nện ở trên đầu hỗn độn thú bảy màu, truyền ra một tiếng vang trầm, hỗn độn thú bảy màu nhanh chóng rơi về phía mặt đất, nặng nề nện ở trên một hòn đảo hoang, đập ra một cái hố khổng lồ.

Một mảng ánh lửa màu vàng sáng lên, hiện ra bóng người Mộ Dung Nhất Long, nắm tay phải tỏa ra một đợt hào quang vàng óng, đánh về phía hỗn độn thú bảy màu. Chỉ nghe một tiếng kêu rên, sau đó đầu của hỗn độn thú bảy màu chia năm xẻ bảy, máu chảy không dừng.

Chân linh đỉnh phong cộng thêm pháp tắc đại thành cùng tu vi Kim Tiên hậu kỳ, hỗn độn thú bảy màu cũng không đỡ được. Mộ Dung Nhất Lỗi cùng Đỗ Yên chạy tới, bọn họ lộ vẻ mặt vui mừng.

“Phu quân thần uy, một lần này trở lại Thiên Thần hải vực, hẳn là không có ai là đối thủ của ngươi.” Đỗ Yên cười nói.

Vẻ mặt Mộ Dung Nhất Long đầy đắc ý, nói: “Mau chóng chạy về đi! Chỉ cần Thiên Thần hải vực không có Thái Ất Kim Tiên, vậy chính là thiên hạ của Mộ Dung gia chúng ta rồi.” Hắn thu hồi thi thể hỗn độn thú bảy màu, ba người rời khỏi nơi này.

---

Một mảng hải vực xanh thẳm rộng lớn vô cùng.

Lúc này đang hoàng hôn, ánh nắng chiều sót lại chiếu nghiêng lên mặt biển, ánh sóng dập dờn.

Một đạo độn quang màu xanh từ nơi xa bay tới, lóe lên một cái rồi dừng lại, hiện ra một con thuyền bay lóe ra hào quang màu xanh, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đứng bên trên, bọn họ thay phiên khống chế phi hành tiên khí bay đi, thay phiên tu luyện Đạp Thiên Bộ, đã nắm giữ đạo thuật Đạp Thiên Bộ.

Vật bổn nguyên là cải tạo thân thể tiên nhân, thay đổi có tính vĩnh cửu, cũng chính là nói, chỉ cần luyện hóa một vật bổn nguyên, vậy có thể tu luyện nhiều môn đạo thuật, có khác biệt rất lớn với bí thuật bình thường.

“Ngồi hải vực truyền tống trận chạy đi, có thể tiết kiệm không ít thời gian.”

Vương Trường Sinh cười nói, theo ánh mắt hắn nhìn, có thể nhìn thấy một hòn đảo thật lớn, trên đảo có một tòa thành trì thật lớn, trên bảng hiệu viết bốn chữ to màu vàng “Tử Vân phường thị”.

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên tiến vào Tử Vân phường thị, trên đường dòng người như thủy triều, ồn ào náo nhiệt, cửa hàng san sát. Điếm tiểu nhị của một ít cửa hàng đứng ở trước cửa ra sức hò hét, mời chào khách.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đi một chút nhìn ngắm một chút, tính mua một ít tài nguyên tu tiên, sau đó lại rời khỏi, mua tài nguyên tu tiên cũng không mất bao nhiêu thời gian. Sau nửa canh giờ, bọn họ xuất hiện ở cửa một tòa lầu các cao mười tám tầng, trên bảng hiệu viết ba chữ to “Tuyết Nguyệt các”, bọn họ từng hỏi thăm, Tuyết Nguyệt các chuyên môn bán ra tài liệu chế phù.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đi vào, sau thời gian một chén trà, bọn họ đi ra, trên mặt mang theo nụ cười.

Lúc đi qua một chỗ ngã rẽ, con ngươi Vương Trường Sinh co rụt lại, hắn nhìn thấy một đại hán áo vàng dáng người khôi ngô cùng một đại hán áo trắng cao lớn vạm vỡ đứng ở cửa một tòa lầu các, hai người này không phải ai khác, chính là hai tên chân linh đỉnh phong pháp tắc đại thành.

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên vội vàng đi về phía một con đường khác, tránh đi hai người này. Sau non nửa canh giờ, bọn họ xuất hiện ở trong một tòa tiểu viện ngói xanh yên tĩnh.

“Tìm một chỗ giải quyết bọn hắn đi! Bằng không sớm hay muộn sẽ thành mầm tai vạ.”

Vương Trường Sinh nói.

“Ta dẫn bọn hắn ra khỏi phường thị, tìm nơi hẻo lánh giải quyết bọn hắn.”

Uông Như Yên đề nghị, nắm giữ Đạp Thiên Bộ, hai tu sĩ Kim Tiên kia rất khó đuổi kịp nàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận