Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2867: Đào tạo linh thú linh trùng (1)

Bàn tay Trần Tường vừa lật, chợt loé lên ánh sáng bạc. Trên tay hắn có thêm một tấm ngọc giản ngân quang lập loè, rồi nói: “Đây là công pháp tu luyện của Ngũ lôi tán nhân “Ngũ lôi chân kinh”, mang theo phương pháp luyện chế sát khí đại uy lực. Trọng thuỷ lôi châu chính là một trong số đó. Bộ công pháp này có thể tu luyện từ Luyện khí kỳ đến Hợp thể kỳ, giá quy định năm trăm vạn linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể dưới năm mươi vạn linh thạch.”

“Công pháp thuộc tính lôi, ”Ngũ lôi chân kinh” có thể tu luyện đến Hợp thể kỳ!”

Trong lòng Vương Trường Sinh vừa động. Hắn nghĩ tới Vương Mạnh Bân, nếu Vương Mạnh Bân may mắn phi thăng Huyền Dương giới giới, bộ công pháp này có thể cho hắn tu luyện.

Vương Mạnh Bân chưa rõ sinh tử. Vương Trường Sinh cũng không rõ hiện taiaj Vương Mạnh Bân thế nào. Hiện hắn dùng nhiều tiền mua một bộ công pháp thuộc tính lôi thật sự không nỡ. Nhưng bộ công pháp này có thêm phương pháp luyện chế vài loại đại sát khí, lại làm Vương Trường Sinh rất động tâm.

Hắn luôn mãi do dự, sau đó vẫn quyết định tranh mua bộ công pháp này.

Hội đấu giá tiến hành đến đây, đại đa số người tu tiên đã không còn linh thạch. Vương Trường Sinh dùng một ngàn vạn linh thạch thuận lợi đấu giá được bộ công pháp này. Nếu không phải có phương pháp luyện chế vài loại đại sát khị, bộ công pháp này cũng không thể bán ra giá một ngàn vạn linh thạch. Kể từ đó, trên người hắn chỉ còn lại hơn một ngàn chín trăm vạn linh thạch.

“Hội đấu giá đến đây chấm dứt. Hoan nghênh các vị đạo hữu lần sau lại đến tham gia.”

Trần Tường khách khí nói.

Nghe xong lời này, chúng tu sĩ lục tục rời khỏi, ai về nhà nấy.

Ra khỏi Vân Phượng lâu, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đi dạo trên đường.

Không ngoài dự kiến, có hai Hoá thần tu sĩ đi theo phía sau bọn họ. Tuy bảo trì một khoảng cách nhất định nhưng vẫn bị Vương Trường Sinh và Uông Như Yên phát hiện.

Bọn họ ở hội đấu giá vung tiền như rác, khó tránh khỏi sẽ khiến cho một ít tu sĩ thèm khát. Cũng may bọn họ dùng Thiên huyễn châu thay đổi dung mạo, cũng không lo sợ bị tu sĩ khác phát hiện thân phận thật.

Bọn họ đi dạo quanh một vòng, hoàn toàn không thèm để ý đến người theo đuôi phía sau.

Nửa ngày sau, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên về tới chỗ ở, không có tu sĩ nào đuổi theo được. Cho dù không đuổi đi được người theo dõi, bọn họ cũng không sợ. Khối chiêu bài Trấn Hải cung vẫn dùng rất tốt. Chỉ cần bọn họ không tự tiện rời khỏi Kim thiềm đảo, an toàn sẽ được đảm bảo.

“Lần này có được không ít thứ tốt. Phu quân có được Huyết long mễ, thực lực khẳng định sẽ tăng lên không ít.”

Uông Như Yên cười nói.

“Hy vọng Huyết long mễ có hiệu quả tốt như lời đồn! Phu nhân có được Kim khuyết bút, trình độ chế phù hẳn là có thể đề cao không ít.”

Vương Trường Sinh mặt đầy ý cười. Hội đấu giá lần này bọn họ quả thật có được không ít thứ tốt.

Uông Như Yên gật gật đầu, thở dài nói: “Bảo vật trấn tông của Ngũ Hành tông còn bị đem đi bán đấu giá. Xem ra, Ngũ Hành tông thật sự bị diệt rồi.”

“Đúng vậy! Nhưng hội đấu giá lại có thể xuất hiện công pháp rèn luyện thần thức, đáng tiếc đã bị Bức tộc lấy đi.”

Vương Trường Sinh có chút tiếc nuối nói. Nếu có thể tranh mua được bộ công pháp tu luyện thần thức đó, thần thức của bọn họ sẽ càng mạnh mẽ.

“Không có chuyện thập toàn thập mỹ, lần này chúng ta thu hoạch không nhỏ là tốt rồi.”

Uông Như Yên không cho là đúng. Nàng xem như thông suốt, làm người phải biết đủ.

Nói chuyện phiếm vài câu, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên phân biệt đi vào hai gian luyện công thất, mỗi người một việc.

Vương Trường Sinh lấy ra hạt thóc thật lớn màu máu, lột bỏ đi vỏ ngoài. Lộ ra một hạt gạo thật lớn màu máu, bên ngoài có một chút đường vân huyền ảo. Xem gióng như một con giao long nhỏ nhíu vậy. Tản mát ra huyết khí nồng đậm. Nhẹ ngửi một chút cũng cảm thấy tinh thần chấn động.

Tay áo Vương Trường Sinh run lên, bay ra một đạo kim quang. Rõ ràng là một tấm bia đá màu vàng cao một trượng. Trên tấm bia đá có phù văn chớp động, linh quang loé ra khong ngừng. Hiển nhiên là một món linh bảo.

Tấm bia đá màu vàng có khắc chín mức độ, dường như đại biểu cho cái gì đó.

Trắc lực bi, chuyên dùng để thể tu đo khí lực. Dùng Tam thải thần nê luyện chế thành, sức khôi phục tương đối mạnh.

Tay phải hắn sáng lên một trận lam quang chói mắt, nện tới Trắc lực bi.

Một tiếng trầm nặng vang lên, vạch thứ bảy sáng.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, tu hồi Trắc lực bi.

Hai tay hắn nâng Huyết long mễ lên, để tới bên miệng sau đó nhẹ nhàng cắn một miếng nhỏ. Hương vị cay đắng, không thể xem là mỹ vị.

Ăn mấy ngụm, hắn cảm giác một cỗ nóng cháy nâng lên từ bụng. Toàn thân nóng rát, cảm giác như toàn một máu tươi đang sôi trào, làn da cũng biến thành đỏ như máu.

Hắn cảm giác bản thân đang được đặt bên trong núi lửa vậy, trên người truyền đến một trận đau đớn khó có thể chịu được. Máu huyết trong cơ thể tựa như muốn phá mạch mà ra.

Vương Trường Sinh không dám chậm trễ, vội vàng khoanh chân ngồi xuống, vận công luyện hoá cỗ khí huyết khổng lồ này.

Gần nửa canh giờ sau, Vương Trường Sinh mở mắt, trong mắt tràn đầy vui mừng.

Hắn có thể cảm nhận rõ ràng được toàn thân tràn ngập lực lượng. Giống như có khí lực dùng mãi không hết.

Hắn chỉ ăn mấy ngụm, khí lực đã gia tăng không ít. Nếu dùng hết ba hạt Huyết long mễ này, khẳng định khí lực sẽ mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận