Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5429: Người sợ nổi tiếng heo sợ béo (1)

Tào Ngọc Chân gật gật đầu, nói: “Đúng vậy, chúng ta cùng Thiên Sát Ma Quân không có giao tình gì, không ngờ hắn tới đây, người tới là khách, hắn đã đến đây, vậy thì mời hắn vào đi!”

“Ta nghe nói Thiên Sát Ma Quân là một trong mười đại thánh tổ của ma giới, pháp thể song tu, nghe nói hắn là thủ hạ của Huyền Phù Thánh Tổ.”

Vẻ mặt Nghê Thiên Long đầy tò mò.

“Thủ hạ của Huyền Phù Thánh Tổ? Một trong mười đại thánh tổ?”

Vương Trường Sinh thầm giật mình, thủ hạ đã mạnh như vậy, Huyền Phù Thánh Tổ chẳng phải là càng mạnh hơn.

“Hắn quả thật là thủ hạ của Huyền Phù Thánh Tổ, nhưng năm đó hắn chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh, thực lực thấp kém. Huyền Phù Thánh Tổ đã nhiều năm chưa lộ diện, đồn đại hắn đã chết, cũng có lời đồn hắn đã phi thăng tiên giới.”

Tào Ngọc Chân chậm rãi nói.

“Huyền Phù Thánh Tổ không dễ chết như vậy, hắn một mình một người có thể tiêu diệt một đại tộc, thực lực mạnh mẽ.”

Diệp Tuyền Cơ mở miệng nói, sắc mặt ngưng trọng.

Lời này vừa nói ra, đại bộ phận tu sĩ Đại Thừa ở đây đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, bọn họ hiển nhiên cũng không biết việc này.

Không qua bao lâu, Tào Thiên Hổ dẫn theo một đại hán áo đen dáng người khôi ngô đi vào. Đại hán áo đen có khuôn mặt vuông vắn, trên người tản mát ra một luồng sát khí kinh người.

Thiên Sát Ma Quân, Đại Thừa trung kỳ.

“Xem ra các vị đạo hữu rất có hứng thú đối với cung chủ của chúng ta!”

Thiên Sát Ma Quân cười ha ha nói. Huyền Phù Thánh Tổ sáng lập Huyền Phù cung, người dưới trướng gọi Huyền Phù Thánh Tổ là cung chủ.

“Phương đạo hữu thật có bản lãnh, còn chưa tới nơi, đã có thể nghe được nội dung chúng ta nói chuyện với nhau, là do con Tứ Nhĩ Ma Viên* kia nhỉ?”

* vượn ma bốn tai

Tào Ngọc Chân nói ý vị sâu xa.

Thiên Sát Ma Quân chăn nuôi một con Tứ Nhĩ Ma Viên bậc tám, thính lực linh mẫn, có thể cách rất xa nghe lén người khác nói chuyện.

“Tại hạ rất ít để Tứ Nhĩ Ma Viên xuất hiện trước mặt người khác, Tào phu nhân thế mà biết việc này.” Thiên Sát Ma Quân có chút kinh ngạc.

“Thiếp thân từng đi Ma giới, từng có tiếp xúc với Kim Chi phu nhân, từng nghe nàng nhắc tới Phương đạo hữu.” Tào Ngọc Chân giải thích.

“Hừ, xem ra Tào phu nhân cùng tiện nhân kia quan hệ không tệ nha!”

Thiên Sát Ma Quân khẽ hừ một tiếng, mặt lộ vẻ không vui, nghe lời nói của hắn, hiển nhiên có thù oán với Kim Chi phu nhân.

Hắn đảo ánh mắt, dừng ở trên người Diệp Tuyền Cơ, trầm giọng nói: “Nghe nói Diệp tiên tử có bí phù cung chủ luyện chế, có thể đổi cho Phương mỗ hay không? Giá cả có thể thương lượng.”

“Đổi? Ngươi lấy cái gì đổi?”

Diệp Tuyền Cơ giọng điệu lạnh nhạt.

Thiên Sát Ma Quân lấy ra một cái ngọc giản màu đen, đưa cho Diệp Tuyền Cơ.

Diệp Tuyền Cơ tiếp nhận ngọc giản, thần thức đảo qua, lắc lắc đầu, trả lại ngọc giản cho Thiên Sát Ma Quân.

“Diệp tiên tử, ngươi đưa ra giá, Huyền Thiên tàn bảo, linh dược, yêu đan, tài liệu luyện khí đều có thể, thêm người bạn thêm con đường.”

Thiên Sát Ma Quân ý vị sâu xa nói, hắn một lần này đến Tào gia, chủ yếu là vì bí phù Huyền Phù Thánh Tổ luyện chế.

Diệp Tuyền Cơ lấy ra một cái ngọc giản màu vàng, ném cho Thiên Sát Ma Quân.

Thần thức Thiên Sát Ma Quân đảo qua, sắc mặt trầm xuống, nhíu mày nói: “Diệp tiên tử, khẩu vị của ngươi quá lớn rồi nhỉ? Chân Linh Chi Hạch cùng chân linh tinh huyết đều là thứ rất quý giá, càng đừng nói Cửu Chuyển Chân Linh Quả, Càn Khôn Ngọc Liên cùng Tố Linh Thần Nhũ.”

“Trao đổi vốn chính là chuyện ngươi tình ta nguyện, chẳng lẽ ngươi muốn bí phù, ta liền phải trao đổi với ngươi? Nói đùa, thứ bình thường, Diệp gia chúng ta không lấy ra được?”

Diệp Tuyền Cơ lộ vẻ mặt châm chọc.

Thiên Sát Ma Quân lộ ra vẻ mặt không vui, đang muốn phát hỏa, Tào Ngọc Chân mở miệng nhắc nhở: “Phương đạo hữu, nơi này không phải Ma giới.”

Nghe xong lời này, Thiên Sát Ma Quân cố đè xuống lửa giận trong lòng, nói: “Diệp tiên tử, có thể để ta xem bí phù một chút không? Ta cũng phải xem là bí phù gì, mới có thể phán đoán giá trị.”

“Ngươi có thể lấy ra thứ ta muốn rồi nói tiếp, nếu không không bàn nữa.”

Diệp Tuyền Cơ đưa ra điều kiện.

Thiên Sát Ma Quân nhíu mày, không nói cái gì nữa.

“Phương đạo hữu, ngươi lẻ loi một mình đến Thanh Mộc giới, không sợ lọt vào ám toán sao?”

Bất Túy Chân Nhân ý vị sâu xa nói, ma tu cùng linh tu trước giờ là đối lập.

“Ám toán? Ai muốn ra tay, vậy thì thử xem.”

Thiên Sát Ma Quân khinh miệt cười, chẳng hề để ý nói.

Hắn đảo ánh mắt, dừng ở trên người Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên, nói: “Hai vị này chính là Thanh Liên tiên lữ à? Có thể giết Đông Sơn, quả thật có bản lãnh.”

“Phương đạo hữu quá khen rồi, chúng ta là liên thủ với Diệp tiên tử, may mắn giết được Đông Sơn.”

Vương Trường Sinh khiêm tốn nói, hắn không biết Thiên Sát Ma Quân sao lại khen ngợi bọn họ, bọn họ lại không có giao tình gì.

Vô sự hiến ân cần, không gian cũng là trộm.

“May mắn? Hừ, có bản lãnh thực chính là bản lãnh thực, nào có nhiều may mắn như vậy. Ta nghe nói Lôi Hạnh Ngọc Tiên Quả rơi vào trên tay ngươi, ta có thể lấy đồ vật đổi với ngươi.”

Thiên Sát Ma Quân vừa nói, vừa đưa cho Vương Trường Sinh một cái ngọc giản màu đen.

“Lôi Hạnh Ngọc Tiên Quả!”

Ánh mắt các Đại Thừa đều đặt ở trên người Vương Trường Sinh, vẻ mặt khác nhau.

Bọn họ có người là lần đầu tiên nghe nói việc này, có người đã sớm nghe nói, nhưng chuyện nghe nói chưa chắc là thật.

Bạn cần đăng nhập để bình luận