Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5066: Theo đuôi (2)

Chỉ thấy hắn vung nhẹ một cái, bề mặt lá cờ phướn màu đỏ bừng sáng, trào ra một mảng lớn sương mù màu đỏ, bao phủ bóng người bọn họ.

Một trận gió khẽ thổi qua, sương mù màu đỏ tan đi, bọn họ cũng biến mất không thấy.

Sau thời gian một chén trà, hai nam một nữ xuất hiện ở bên trong rừng rậm, chính là ba người bọn Kim Hồng Chân Nhân.

Ông lão áo bào đỏ cùng thiếu phụ váy xanh song song mà đi, giữ một khoảng cách với Kim Hồng Chân Nhân, ba người vẻ mặt đầy đề phòng, không biết là phòng bị tu sĩ khác, hay là phòng bị đối phương.

“Sao còn chưa tới, ngươi sẽ không dẫn chúng ta đi vòng vòng chứ!”

Ông lão áo bào đỏ lộ vẻ mặt không vui.

“Một mình ta không đối phó được Hổ Phượng Điệp bậc bảy, không có tâm tư dẫn các ngươi đi vòng vòng, cách mục tiêu còn có một khoảng cách, hy vọng có thể mã đáo thành công.”

Kim Hồng Chân Nhân thành khẩn nói.

“Hy vọng như thế!”

Ông lão áo bào đỏ gật gật đầu, ba người tiếp tục tiến lên, biến mất ở trong rừng rậm.

Nửa ngày sau, hư không nơi nào đó sáng lên một đạo hào quang màu đỏ, sáu người bọn Vương Tông Khuyết hiện ra, vẻ mặt khác nhau.

“Bọn họ như là đang tìm cái gì, Hổ Phượng Điệp bậc bảy thực lực không kém, bọn họ dám đối phó Hổ Phượng Điệp, nói rõ thứ đó rất quan trọng.”

Vương Nhất Nhị phân tích.

Hổ Phượng Điệp là linh trùng xếp hạng mười lăm của Vạn Trùng bảng, nắm giữ thần thông không gian, ba tu sĩ Hợp Thể đã dám có ý đồ với Hổ Phượng Điệp, thứ Hổ Phượng Điệp thủ hộ khẳng định không tầm thường.

“Thanh Phong lão tổ còn chờ chúng ta hội hợp.”

Vương Thận Phong nhắc nhở.

“Trước đi theo nhìn xem, nếu là có tài nguyên tu tiên quý hiếm, tự nhiên phải cướp tới tay, nếu không phải, vậy bỏ đi, hội hợp muộn một chút với Thanh Phong lão tổ cũng không có việc gì.”

Vương Tông Khuyết không bận tâm.

Hắn cũng đã nói như vậy, năm người bọn Vương Như Mộng cũng chỉ có thể nghe lệnh.

Vương Tông Khuyết phất tay áo, một quả cầu kim loại lóe ra hào quang màu vàng bay ra, đánh vào một đạo pháp quyết, quả cầu kim loại sáng lên một mảng linh quang lóa mắt, hóa thành một con rết toàn thân màu vàng, đây là một con rối thú bậc bảy.

Hắn đánh vào một đạo pháp quyết, bụng con rối rết tách thành hai mảnh, hiện ra một cái cửa vào, hắn thu hồi con rối sói khổng lồ, sáu người lục tục đi vào trong cơ thể con rối rết.

Con rối rết chui vào lòng đất, độn địa bám theo.

Bảy ngày sau, ba người bọn Kim Hồng Chân Nhân xuất hiện ở bên ngoài một hẻm núi hẹp dài, hai bên hẻm núi là hai ngọn núi cao hiểm trở, bầu trời là màu đen, cho người ta một loại cảm giác áp lực.

“Phải xuyên qua nơi này, mới có thể tới mục tiêu, sào huyệt Hổ Phượng Điệp ngay trong hẻm núi, nếu chưa chết, ít nhất đã tiến vào bậc bảy thượng phẩm. ,

Kim Hồng Chân Nhân chỉ vào hẻm núi nói, sắc mặt ngưng trọng.

Nơi này có cấm chế đặc thù, hạn chế rất lớn đối với thần thức, ông lão áo bào đỏ không thể tra xét tình huống trong hẻm núi.

Ông lão áo bào đỏ vung tay phải, một chuỗi tiếng “ong ong” vang lên, mấy trăm con ong mật màu xanh từ vòng tay linh thú bay ra, tản ra, hướng về ngọn núi hai bên hẻm núi bay đi.

Chúng nó vừa xuất hiện ở trên không ngọn núi cao hai bên, thân thể chia năm xẻ bảy, rơi xuống đất, tinh hồn chạy ra đã bị tiêu diệt.

“Dùng con rối thú của Vương gia tra xét một phen.”

Ông lão áo bào đỏ phân phó.

Thiếu phụ váy xanh lên tiếng, giơ tay phải, một quả cầu kim loại lóe ra hào quang vàng óng bay ra, đánh vào một đạo pháp quyết, quả cầu kim loại sáng lên linh quang chói mắt, hóa thành một con vượn khổng lồ màu vàng, ánh mắt dại ra.

Mi tâm thiếu phụ váy xanh bay ra một đạo hào quang màu xanh, nhập vào trong cơ thể con vượn khổng lồ màu vàng, đôi mắt con vượn khổng lồ màu vàng bắt đầu chuyển động, hướng về trong hẻm núi bước đi.

Ba người bọn Kim Hồng Chân Nhân thì lui rất xa, ở nơi xa quan sát.

Con vượn khổng lồ màu vàng tốc độ không nhanh, không qua bao lâu, một cái hang lớn mấy trượng xuất hiện ở trước mặt con vượn khổng lồ màu vàng. Con vượn khổng lồ màu vàng mở ra cái mồm như chậu máu, phun ra một đạo hào quang vàng óng, thô to nhập vào trong hang.

Ầm ầm ầm, hư không nổi lên dao động, một con Hổ Phượng Điệp hình thể thật lớn bỗng dưng hiện lên, xuất hiện ở trên không đỉnh đầu con vượn khổng lồ màu vàng.

Xem khí tức của nó, rõ ràng là bậc bảy trung phẩm.

Con vượn khổng lồ màu vàng đang muốn công kích Hổ Phượng Điệp, một luồng lực lượng không gian mạnh mẽ giam cầm nó, căn bản không động đậy.

Hổ Phượng Điệp nhẹ nhàng vỗ cánh, hư không nổi lên một trận gợn sóng, hiện ra một lỗ thủng lớn vài trượng, cương phong nổi lên khắp nơi, một lực hút mạnh mẽ bỗng dưng hiện lên, con vượn khổng lồ màu vàng không chịu khống chế bay vào trong lỗ thủng, trực tiếp hóa thành một đống sắt vụn.

Hổ Phượng Điệp nhẹ nhàng vỗ cánh, bay trở về sào huyệt.

“Lâu như vậy, nó không có khả năng vẫn là trung phẩm nha!”

Ông lão áo bào đỏ nghi hoặc nói.

“Tương đối thôi, ta lúc lần đầu tiên phát hiện nó, đó là hơn hai vạn năm trước, con Hổ Phượng Điệp này hẳn là hậu duệ của con Hổ Phượng Điệp kia ta phát hiện đi! Cho dù vẫn là bậc bảy trung phẩm, cũng không thể khinh thường.”

Kim Hồng Chân Nhân phân tích.

Bạn cần đăng nhập để bình luận