Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3360: Đàm thỏa

Huyền Dương giới, Thanh Liên đảo.

Thanh Liên phong, một tòa trang viên diện tích vạn mẫu, đình đài lầu các, lâm viên thuỷ tạ, kỳ thạch quái nham.

Tôn Thiên Hổ ngồi ở trong một tòa lầu các màu xanh, hắn nhìn về phía xa xa.

Theo ánh mắt hắn nhìn lại, có thể nhìn thấy một con rùa khổng lồ toàn thân màu lam, chính là Lân Quy.

Thể tích của Lân Quy càng lúc càng lớn, hồ nước nó cư trú không ngừng mở rộng.

Lân Quy rất hiểu nhân tính, có thể tự mình ra biển săn giết yêu thú, nhưng nó sẽ không chạy xa, chỉ hoạt động ở địa bàn Vương gia, nếu là không bắt giết được yêu thú, Vương gia định kỳ phái người nuôi nấng Lân Quy.

Sức ăn của nó rất lớn, một lần nhiều nhất ăn bảy con yêu thú bậc năm, cũng may nó rất lâu mới ăn một lần.

Tôn Thiên Hổ tự nhiên nhìn ra được, Lân tôn của Vương gia huyết mạch bất phàm, có tỷ lệ rất lớn tiến vào bậc sáu.

Một lá bùa truyền âm bay vào, dừng ở trước mặt Tôn Thiên Hổ, Tôn Thiên Hổ sắc mặt ngưng trọng, bóp nát bùa truyền âm, tiếng của Vương Thanh Thành chợt vang lên: “Tôn tiền bối, cha ta mời ngài qua Đông Ly điện.”

Tôn Thiên Hổ hít sâu một hơi, rốt cuộc có thể gặp được Công Tôn Ưởng rồi.

Đi ra khỏi trang viên, Tôn Thiên Hổ nhìn thấy Vương Thanh Thành đứng ở cửa, Vương Thanh Thành vẻ mặt cung kính.

Hai người tới Đông Ly điện, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên chờ đã lâu.

Đi vào đại điện, Vương Trường Sinh gật gật đầu với Bạch Ngọc Kỳ, Bạch Ngọc Kỳ lấy ra một tấm trận bàn linh quang lấp lánh, đánh vào một pháp quyết.

Pháp trận kịch liệt chớp lên, sau khi toàn bộ trận văn sáng lên, hư ảnh Công Tôn Ưởng chợt xuất hiện ở trên không pháp trận.

“Sư phụ, là người sao? Thật là người sao?”

Công Tôn Ưởng vẻ mặt kích động.

Tôn Thiên Hổ gật gật đầu, hắn nhìn về phía Vương Trường Sinh, khách khí nói: “Vương đạo hữu, có thể để ta nói chuyện riêng với Ưởng Nhi một lát không?”

“Không thành vấn đề, nhưng các ngươi cố gắng nói trọng điểm, mỗi lần khởi động trận pháp đưa tin, đều phải vận dụng Kim Hoàn Thần Tinh loại tài liệu này, hạ giới cũng không có bao nhiêu, dùng một lần bớt một lần.”

Vương Trường Sinh dặn dò một tiếng, cùng Uông Như Yên và Bạch Ngọc Kỳ ra ngoài.

Cửa chính Đông Ly điện chậm rãi đóng lại, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đứng ở ngoài điện.

Một lát sau, cửa điện đại mở, Tôn Thiên Hổ đi ra.

“Vương đạo hữu, ta nói chuyện với Ưởng Nhi xong rồi, ngươi nói với tộc nhân của ngươi đi!”

Tôn Thiên Hổ giọng điệu thành khẩn. Công Tôn Ưởng tuổi thọ không nhiều nữa, nếu không thể ở trước khi hết tuổi thọ tọa hóa phi thăng Huyền Dương giới, chỉ có thể tọa hóa từ đây.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, đi vào, hư ảnh Công Tôn Ưởng biến mất, thay thế vào đó là hư ảnh của Vương Tông Lãng.

“Kim Hoàn Thần Tinh còn có thể sử dụng mấy lần?”

Vương Trường Sinh vào thẳng đề tài chính.

“Hẳn là còn có thể sử dụng hai lần.”

Vương Tông Lãng tự nhiên cũng không nói thật, kho báu của Vương gia còn có một khối Kim Hoàn Thần Tinh, có thể sử dụng năm sáu lần.

“Ta thương lượng trước với Tôn đạo hữu, thương lượng xong lại để ngươi sắp xếp Công Tôn đạo hữu phi thăng, ngươi bảo hắn ở lại Thanh Liên đảo trước đã.”

Vương Trường Sinh phân phó.

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Tông Lãng đáp ứng, hư ảnh chợt tán loạn.

“Đi, Tôn đạo hữu, chúng ta bàn bạc kỹ một chút.”

Vương Trường Sinh, Uông Như Yên và Tôn Thiên Hổ tới sảnh đón khách, ba người thương thảo vấn đề thù lao.

Tôn Thiên Hổ biết hạ giới khó bao nhiêu, hắn mở miệng nói: “Vương đạo hữu, ngươi đưa ra một cái giá đi! Thế nào mới có thể giúp Ưởng Nhi phi thăng.”

Tu sĩ Vương gia mới có thể sử dụng Phi Linh Lệnh khởi động Phi Linh đại trận, Vương gia không muốn, Công Tôn Ưởng cậy mạnh cướp cũng vô dụng, huống chi, Tôn Thiên Hổ không biết phi thăng hạ xuống nơi nào.

“Trận pháp phi thăng chúng ta sắp xếp, đáp xuống Phi Linh đài của Trấn Hải cung, việc này không phải bàn bạc với ta, ngươi cần mời Tô tiền bối ra mặt, đàm phán với Trần sư thúc, Trần sư thúc nếu đồng ý, ta bên này dễ nói chuyện, chúng ta tốt xấu gì cũng quen biết một hồi.”

Vương Trường Sinh nghiêm túc nói. Nếu là một tu sĩ Hóa Thần bình thường, gia nhập Vạn Linh môn thì thôi, một linh thể giả lại khác.

Lấy thiên tư của Công Tôn Ưởng, đến Huyền Dương giới khẳng định sẽ tạo dựng một phen tiếng tăm, Trần Nguyệt Dĩnh truy tra, Vương Trường Sinh cũng không có kết cục tốt.

Vương Trường Sinh giao dịch với Tô Vân Đào, tự nhiên không dám công phu sư tử ngoạm, nếu là Trần Nguyệt Dĩnh, vậy thì không thành vấn đề.

Ích lợi cùng hưởng, Vương Trường Sinh không tính ăn mảnh, hắn có thể để Công Tôn Ưởng đóng giả tu sĩ Vương gia, sau đó lại gia nhập Vạn Linh môn, tránh đi Trấn Hải cung không kiếm được bao nhiêu lợi ích, còn có thể làm Trần Nguyệt Dĩnh mất hứng.

Vương Trường Sinh để Trần Nguyệt Dĩnh liên lụy vào, Tô Vân Đào khẳng định phải mất nhiều máu, lợi ích cho Vương Trường Sinh cũng không thể thiếu.

Tôn Thiên Hổ nhíu mày, nói: “Không thể dịch chuyển Phi Linh đại trận đến nơi lão phu phi thăng sao? Như vậy khẳng định có thể đáp xuống địa bàn của Vạn Linh môn.”

Nếu là mang một tu sĩ Hợp Thể liên lụy vào, trả giá khẳng định không nhỏ.

“Ta có một vị tộc nhân đã thuận lợi phi thăng ở một chỗ phi thăng đài kia, nơi Tôn đạo hữu ngươi nói lại chưa từng thử nghiệm, hơn nữa, nhỡ đâu quá trình dịch chuyển trận pháp hư hao, vậy nên làm thế nào cho phải? Công Tôn đạo hữu là một linh thể giả, ngươi nguyện ý lấy con đường tu đạo của hắn mạo hiểm? Việc này không thể tách khỏi Trần sư thúc, ta cũng không dám tự tiện làm bừa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận