Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6080: Tiêu chuẩn của thiên kiêu chí tôn (2)

“Ta cũng không phải quá rõ, chúng ta ở ngoại vi bị phân thân của hắn ngăn cản, chỉ là nhìn thấy một đạo lôi kiếp cuối cùng. Nói tới, lôi kiếp của tiên nhân nắm giữ chí tôn pháp tắc cùng tiên nhân bình thường có khác nhau rất lớn, một đạo lôi kiếp cuối cùng thế mà lại là lôi kiếp hóa thân thành bộ dáng thiên kiêu, công kích kẻ độ kiếp.”

Thượng Quan Nhất Minh chậm rãi nói.

Một điểm này, trong lòng Vương Trường Sinh và Uông Như Yên biết rõ.

“Hóa thân thành bộ dáng thiên kiêu? Không phải hóa thân thành hình thái yêu thú sao? Cái này có gì khác nhau? Thượng Quan đạo hữu nhận ra vị thiên kiêu kia?” La Nhất Lỗi tò mò hỏi.

“Uy lực càng mạnh hơn, các ngươi biết Tử Vi tiên tử không?” Thượng Quan Nhất Minh tỏ ra bí ẩn.

Vương Trường Sinh gật đầu nói: “Từng nghe nói, vị tiền bối này ở lúc Kim Tiên kỳ tu luyện pháp tắc đến đại thành, hơn nữa tinh thông thuật phù triện, sau khi tiến cấp Thái Ất Kim Tiên, từng một mình tiêu diệt hỗn độn thú tám màu Thái Ất Kim Tiên kỳ.”

“Ta nhớ vị tiền bối này hơn ngàn vạn năm chưa lộ diện rồi, nghe nói ngã xuống ở trong Tiên Vẫn đại kiếp, cũng có lời đồn nàng đi tiên vực khác, thậm chí có người nói nàng chết ở Càn Khôn khư.”

Từ xưa đến nay, tiên giới toát ra không ít cao thủ, sự tích của người nổi bật sẽ truyền lưu ra, cho dù thân tử đạo tiêu, tiên giới vẫn như cũ có truyền thuyết của bọn họ.

“Ta nhìn thấy lôi kiếp hóa thân chính là Tử Vi tiên tử, ta trao đổi với đạo hữu Cửu Tinh tiên vực, nghe nói thiên kiêu chí tôn chết ở dưới lôi kiếp sẽ hóa thân thành lôi kiếp, khảo nghiệm thiên kiêu chí tôn mới, cho nên Tử Vi tiên tử đã thân tử đạo tiêu.

Thượng Quan Nhất Minh giải thích.

“Thiên kiêu chí tôn! Thượng Quan đạo hữu, thiên kiêu chí tôn phân chia như thế nào? Là đại chúng tán thành? Hay là thiên đạo?”

Vương Trường Sinh vẻ mặt tò mò, hắn trước giờ không rõ khái niệm này.

“Thiên đạo tán thành đi! Thực lực bày ở nơi đó, không phải do đại chúng tán đồng hay không. Tu sĩ Chân Tiên mà nói, mở năm khiếu, pháp tắc bình thường hoặc pháp tắc đặc thù tiểu thành chính là thiên kiêu, chí tôn pháp tắc tiểu thành là chí tôn. Tu sĩ Kim Tiên mở bảy khiếu, pháp tắc bình thường hoặc pháp tắc đặc thù đại thành chính là thiên kiêu, chí tôn pháp tắc đại thành chính là chí tôn. Cảnh giới cao hơn ta liền không rõ, có một điểm có thể khẳng định, số lượng khai khiếu phải đạt tới cao nhất của cảnh giới tương ứng, đây là điều kiện cơ bản.”

Thượng Quan Nhất Minh nghiêm mặt nói.

“Chân Tiên pháp tắc tiểu thành, Kim Tiên pháp tắc đại thành, cái này cũng quá khó rồi nhỉ?”

Thiên Hỏa Đạo Nhân nhíu mày nói.

“Cho nên người ta là thiên kiêu chí tôn! Người tài ba không ai bằng được.” Tào Viễn Tinh cười nói.

“Thiên kiêu còn tốt, Bắc Hải tiên vực vẫn có không ít thiên kiêu, chí tôn thì hiếm thấy, dù sao ta chưa từng nghe nói, có lẽ là ta tu vi quá thấp, không tiếp xúc đến giới cấp bậc cao hơn.” Thượng Quan Nhất Minh nói.

“Nói như thế, Thượng Quan đạo hữu ở Cửu Tinh tiên vực từng tiếp xúc chí tôn khác?”

Uông Như Yên tò mò hỏi.

“Chưa, thiên kiêu tiếp xúc nhiều vị, chí tôn mà nói, ta chỉ từng nghe nói, chưa từng thấy người thật. Có một điểm có thể khẳng định, Cửu Tinh tiên vực thật sự cao thủ nhiều như mây, có người vận khí tốt, gặp dịp Đại La Kim Tiên giảng đạo, hóa giải bình cảnh hoặc là đốn ngộ.”

Vẻ mặt Thượng Quan Nhất Minh đầy hâm mộ.

“Đại La Kim Tiên giảng đạo! Cái vận khí này cũng quá tốt rồi.” La Nhất Lỗi kinh ngạc nói.

“Muốn đi Cửu Tinh tiên vực cũng không dễ dàng như vậy, hỗn độn thú hoặc tà tu không thể khinh thường, có người từng đụng tới hỗn độn thú Thái Ất Kim Tiên kỳ. Cửu Tinh tiên vực đặc biệt lớn, trừ một trăm lẻ tám hải vực, còn có nhiều khối đại lục cùng không ít hiểm địa.”

Thượng Quan Nhất Minh nói.

Tu sĩ Kim Tiên bọn Vương Trường Sinh nói chuyện phiếm, sáu người bọn Diệp Hải Đường luận bàn.

Diệp Hải Đường đạt được hạng ba, nàng chưa dùng lá bài tẩy, tu sĩ Chân Tiên khác cũng tương tự, luận bàn mà thôi, không phải sinh tử.

Hơn hai canh giờ sau, tiệc tan, đại đa số khách khứa đều rời khỏi.

Diệp Tuyền Cơ muốn giữ lại đám người Vương Trường Sinh ở thêm một đoạn thời gian, bọn họ hiếm khi đến một chuyến.

“Diệp tiên tử, chúng ta có chút việc cần đi Thiên Hỏa hải vực một chuyến, lần sau đi!”

Vương Trường Sinh uyển chuyển từ chối.

“Được rồi! Vậy ta không giữ thêm nữa.” Diệp Tuyền Cơ cũng không miễn cưỡng.

Ra khỏi Lưu Vân đảo, Thượng Quan Nhất Minh tế ra một con thuyền khổng lồ lóe ra hào quang vàng óng, hai bên con thuyền khổng lồ đều có một cái cánh chim màu vàng, ngoại hình con thuyền khổng lồ giống một con chim khổng lồ màu vàng.

Trên con thuyền khổng lồ màu vàng có một tòa lầu các màu vàng cao bảy mươi hai tầng, trang trí hoa lệ.

Đám người Thượng Quan Nhất Minh lục tục lên thuyền, đám người Vương Trường Sinh cũng lên thuyền theo.

“Khởi hành, quay về Thiên Hỏa hải vực.”

Thượng Quan Nhất Minh bấm pháp quyết, con thuyền khổng lồ màu vàng sáng lên hào quang vàng óng lóa mắt, bay lên trên không, rất nhanh đã không còn bóng dáng.



Thiên Thần hải vực, Thanh Liên đảo.

Một tòa trang viên yên tĩnh, thủy tạ hành lang, vườn hoa kỳ thạch. Vương Vĩnh Thiên ngồi ở bên cạnh một cái bàn trà màu xanh, Vương Nhất Nhị cùng Thôi Dao đang báo cáo tình huống với Vương Vĩnh Thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận