Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5405: Vang danh thiên hạ (1)

Diệp Viên bay ngược ra ngoài, còn chưa rơi xuống đất, đã hóa thành sương máu đầy trời, thi thể hóa thành một hạt châu lóe ra hắc quang, hạt châu tan vỡ, chia năm xẻ bảy.

Diệp Viên ngay cả một đòn của Thiên Viêm Thần Quân cũng không ngăn được, có thể thấy được thực lực của Thiên Viêm Thần Quân khủng bố bao nhiêu.

Một đợt thanh âm sóng triều ngập trời vang lên, lượng lớn nước biển màu lam từ bốn phương tám hướng dâng trào đến, nơi đi qua, hư không xuất hiện lượng lớn vết rách.

Thiên Viêm Thần Quân nhíu mày, muốn tránh đi, nhưng một lực lượng không gian mạnh mẽ bỗng dưng hiện lên, trói buộc hắn, đồng thời hai sợi xích màu lam trong suốt lấp lánh hiện ra, cuốn lấy thân thể hắn, chính là Thần Niệm Chi Liên.

Thiên Viêm Thần Quân bấm pháp quyết, một cột lửa màu đỏ thô to phóng lên trời, đánh tan nước biển màu lam lao tới, bốc lên một làn sương trắng.

Vô số hơi nước màu lam hiện ra, hóa thành bộ dáng Vương Trường Sinh, vẻ mặt lạnh như băng. Vương Trường Sinh cách Thiên Viêm Thần Quân không đến mười trượng, chân đạp hư không, tung ra một quyền.

Thiên Viêm Thần Quân không hề sợ hãi, lửa quanh thân chợt ngưng tụ, hóa thành một nắm đấm lửa màu đỏ, đánh về phía Vương Trường Sinh.

Ầm ầm ầm, nắm đấm lửa màu đỏ bị Vương Trường Sinh đánh vỡ nát, lửa hừng hực bao phủ bóng người Vương Trường Sinh. Hư không trước người Thiên Viêm Thần Quân nổi lên một trận gợn sóng, một nắm đấm khổng lồ màu lam lóe ra, đánh lên hộ thể linh quang của hắn.

Một tiếng vang trầm cất lên, hộ thể linh quang của Thiên Viêm Thần Quân ảm đạm đi, như ẩn như hiện.

Một bàn tay khổng lồ che trời trải rộng âm phù huyền ảo bắn nhanh đến, vỗ lên hộ thể linh quang của hắn.

Một lần này, hộ thể linh quang của hắn giống như tờ giấy, tan vỡ trong nháy mắt, bàn tay khổng lồ che trời vỗ lên trên người Thiên Viêm Thần Quân, Thiên Viêm Thần Quân bay ngược ra ngoài, thân thể chia năm xẻ bảy.

Một cái Nguyên Anh cỡ nhỏ diện mạo giống Thiên Viêm Thần Quân bay ra khỏi cơ thể, nháy mắt bành trướng hẳn lên. Ầm ầm ầm, Nguyên Anh cỡ nhỏ tự bạo, phạm vi vạn dặm bị hào quang màu đỏ chói mắt bao phủ, thanh thế kinh người.

Một lát sau, hào quang màu đỏ tan đi, hiện ra bóng người Vương Trường Sinh, Vương Trường Sinh mặt xám mày tro, nhìn qua có chút chật vật, nhưng không quá đáng ngại. Hắn cùng pháp tướng kết hợp một thể, Thiên Viêm Thần Quân công kích không thể làm hắn bị thương nặng.

Bảo vật trên người Thiên Viêm Thần Quân không ít, còn tu luyện linh vực đến đại viên mãn, lấy một địch bốn, cũng thiếu chút nữa giết Kim Bà tiên tử, giết Diệp Viên một lần, đả thương Vương Trường Sinh, thực lực tương đối khủng bố.

Một bên khác, bọn người Xi Huyên đang đấu pháp với đám Trần Nguyệt Dĩnh.

Thất Tinh Hàng Yêu Tháp cùng một cây chùy khổng lồ màu vàng va chạm, phát ra tiếng kim loại va chạm “keng keng”.

Từng vòi rồng màu xanh cuốn tới, chỉ thẳng Xi Huyên.

Xi Huyên bấm pháp quyết, một lưỡi đao khổng lồ hắc quang lập lòe chém vỡ nát vòi rồng màu xanh đánh tới, bụi mù cuồn cuộn.

Vương Hướng Vinh đang định thi triển thần thông khác, đôi mắt Xi Huyên sáng lên hắc quang chói mắt.

Trong lòng của hắn thầm kêu không ổn, vội vàng lấy ra một tấm khiên màu vàng, che trước mặt.

Hai đạo hắc quang xuyên qua tấm khiên màu vàng cùng hộ thể linh quang của hắn, đánh lên trên người hắn.

Vương Hướng Vinh cảm giác thần hồn vỡ ra, đau khổ khó chịu nổi.

Hắn còn chưa lấy lại tinh thần, một lưỡi đao khổng lồ màu đen từ trên trời giáng xuống, đánh vỡ nát hộ thể linh quang của hắn, tính cả Vương Hướng Vinh cũng bị chém thành hai nửa, thi thể hóa thành một viên thế kiếp châu, thế kiếp châu vỡ nát.

Chớp mắt sau, Vương Hướng Vinh hiện thân ở ngoài ngàn dặm, sắc mặt tái nhợt, thần hồn bị thương.

Hắn vừa mới hiện thân, một lưỡi đao khổng lồ hắc quang lập lòe bắn tới. Trần Nguyệt Dĩnh muốn ra tay ngăn cản, đôi mắt Xi Huyên sáng lên hắc quang chói mắt.

Trần Nguyệt Dĩnh không dám khinh thường, vội vàng bấm pháp quyết, vô số hạt cát màu vàng đón gió bay múa, che ở trước mặt.

Ngoài thân Vương Hướng Vinh nở rộ thanh quang, muốn tránh đi, hai đạo hắc quang từ trên trời giáng xuống, rơi ở trên người hắn, hắn cảm giác thần hồn vỡ ra, cả thân thể run lên, ngã trên mặt đất.

Một lưỡi đao khổng lồ màu đen từ trên trời giáng xuống, chém hắn thành hai nửa, Nguyên Anh vừa rời cơ thể đã bị tiêu diệt.

Một đợt thanh âm kinh đào hải lãng vang lên, một dòng sông màu lam chảy xiết tuôn trào đến, thanh thế to lớn.

Đỉnh đầu Xi Huyên sáng lên một đạo hào quang màu tím, một ấn tỳ màu tím khổng lồ hiện ra trên không, nện xuống thẳng mặt, cùng lúc đó, một bàn tay khổng lồ che trời trải rộng âm phù huyền ảo lao thẳng tới.

Xi Huyên biến đổi pháp quyết, lưỡi đao khổng lồ màu đen nở rộ linh quang, chém dòng sông màu lam trảm vỡ nát.

Nàng lấy ra một cây thước ngắn hắc quang lập lòe, đánh vào một đạo pháp quyết, cây thước ngắn màu đen hóa thành một vòi rồng màu xám, chặn ấn tỳ màu tím.

Bàn tay khổng lồ che trời đánh nát vòi rồng màu xám, đồng thời đánh lên hộ thể linh quang của Xi Huyên, hộ thể linh quang của Xi Huyên ảm đạm, như ẩn như hiện.

Một bàn tay khổng lồ màu lam hiện lên ở đỉnh đầu Xi Huyên, mặt ngoài bàn tay khổng lồ có một hình kỳ lân.

Bàn tay khổng lồ nhẹ nhàng đánh tan hộ thể linh quang của Xi Huyên, đập vào trên người Xi Huyên, thân thể Xi Huyên hóa thành sương máu đầy trời, thi thể sáng lên một mảng linh quang chói mắt, hóa thành một khối pháp bàn năm màu linh quang lập lòe, khu vực màu vàng óng vỡ nát, biến thành pháp bàn bốn màu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận