Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3629: Song Đồng Thử phát huy sở trường (2)

Một tiếng sấm sét đinh tai nhức óc vang lên, một cây mâu sét màu xanh dài hai trượng chợt xuất hiện ở trước mặt hư ảnh con chó khổng lồ, mặt ngoài mâu sét màu xanh trải rộng vô số hồ quang màu xanh, tản mát ra một hơi thở cuồng bạo.

Đôi mắt hư ảnh con chó khổng lồ đều bắn ra một luồng ánh sáng xanh, đánh về phía cây mâu sét màu xanh, cây mâu sét màu xanh nở rộ lôi quang, trào ra vô số hồ quang màu xanh, đánh tan hai luồng ánh sáng xanh.

Ánh sáng xanh lóe lên, cây mâu sét màu xanh xuyên thủng thân thể hư ảnh con chó khổng lồ, vô số hồ quang màu xanh tuôn trào ra, hư ảnh con chó khổng lồ phát ra một tiếng rên rỉ thê lương, hóa thành nhiều đốm linh quang tán loạn.

Pháp tướng bị phá, Đạp Phong Khuyển nhất thời phát ra tiếng kêu thê thảm.

Một mảng tàn ảnh màu vàng chợt lóe qua, Lý Long chợt xuất hiện ở trước mặt Đạp Phong Khuyển, quanh thân nở rộ ánh sáng màu vàng kim, như một bức tượng Phật màu vàng.

Đạp Phong Khuyển mở ra cái mồm như chậu máu, phun ra vô số lưỡi đao gió màu xanh, lục tục đánh lên trên người Lý Long, truyền ra một đợt tiếng “keng keng” trầm đục, hắn không tổn hao gì.

Lý Long là thể tu thuần túy, tự nhiên không sợ thuật pháp của Đạp Phong Khuyển công kích.

Đạp Phong Khuyển còn chưa kịp thi triển thần thông khác, hơn ngàn tia sét màu bạc lục tục đánh ở trên người. Nó phát ra tiếng kêu thảm thiết thống khổ.

Thân thể của Lý Long chợt tăng vọt, nắm tay phải bị một mảng ánh sáng màu vàng kim bao lấy, đánh về phía đầu Đạp Phong Khuyển.

Ngoài thân Đạp Phong Khuyển nở rộ ánh sáng xanh, mở ra cái mồm như chậu máu, phun ra một quầng sáng màu xanh. Lý Long chợt sáng lên một mảng ánh sáng màu vàng kim lóa mắt, biến mất.

Ánh sáng xanh đánh lên mặt đất, mặt đất chợt xuất hiện một tinh thể màu xanh dày đặc.

Ánh sáng màu vàng kim lóe lên, Lý Long xuất hiện ở đỉnh đầu Đạp Phong Khuyển, hai nắm đấm đánh về phía đầu Đạp Phong Khuyển.

Một tiếng rên rỉ thê lương vang lên, thân thể Đạp Phong Khuyển giật một cái, đầu chảy máu không dừng. Ngoài thân Lý Long nở rộ ánh sáng màu vàng kim, biến mất không thấy nữa.

Tiếng sấm sét ầm ầm ầm từ trên cao truyền đến, một cột sét màu bạc đường kính trăm trượng từ trên trời giáng xuống, đánh lên đầu Đạp Phong Khuyển, lôi quang màu vàng chói mắt bao phủ thân thể Đạp Phong Khuyển, sóng khí mạnh mẽ thổi quét ra, hơn một ngàn cái cây màu đen bị sóng khí mạnh mẽ nhổ tận gốc.

Một lát sau, lôi quang tan đi, Đạp Phong Khuyển ngã xuống đất, trên đầu có một lỗ máu thật lớn, thân thể cháy đen.

Lý Long và Tần Dung liên thủ, không cần tốn nhiều sức, đã giết chết một con Đạp Phong Khuyển bậc sáu trung phẩm.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên âm thầm gật đầu. Triệu Vân Tiêu phái ba người Lý Long đi ra chấp hành nhiệm vụ, thực lực ba người quả thật không kém.

Lý Long thu hồi xác Đạp Phong Khuyển, Lưu Sâm thu hồi cờ trận cùng tinh hồn Đạp Phong Khuyển, bọn họ tiếp tục tiến lên.

Dọc đường tới đây, bọn họ đụng phải nhiều con yêu thú bậc sáu, bằng vào Yêu Linh Bàn, bọn họ hoặc sớm tránh được, hoặc lợi dụng trận pháp ẩn nấp đi, chờ yêu thú rời khỏi lại lên đường.

Nửa tháng sau, bọn họ xuất hiện ở trong một mảng rừng trúc màu xanh rộng lớn, vẻ mặt năm người đầy nét đề phòng.

“Lý sư huynh, có phát hiện.”

Vương Trường Sinh mở miệng nói.

Lý Long nhíu mày, nhìn về phía Lưu Sâm, Lưu Sâm mặt đầy hoang mang, Yêu Linh Bàn cũng chưa có bất cứ phản ứng gì.

Song Đồng Thử từ ngực Vương Trường Sinh chui ra, phát ra tiếng kêu chít chít hưng phấn.

Từ khi tiến vào Man Hoang Chi Địa, nó nhiều lần phát hiện linh dược, nhưng Vương Trường Sinh thấy Song Đồng Thử phản ứng không phải quá kịch liệt, cảm thấy linh dược tuổi không cao, cũng liền không có hứng thú ra tay, chuyến này là Lý Long dẫn đội, Lý Long định đoạt.

“Linh thử bậc sáu!”

Tần Dung có chút kinh ngạc, rất ít linh thử có thể trưởng thành đến bậc sáu.

“Linh thử của ta phát hiện linh dược nhiều năm tuổi, ít nhất là vạn năm, nếu không nó phản ứng sẽ không kịch liệt như vậy.”

Vương Trường Sinh giải thích.

“Linh dược vạn năm!”

Lý Long lộ vẻ mặt do dự.

“Đã đụng phải, đây là cơ duyên của chúng ta.”

Tần Dung cười nói. Không dễ gì đến Man Hoang Chi Địa một chuyến, nàng cũng hy vọng kiếm được thêm một chút tài nguyên tu tiên.

Lý Long gật gật đầu, đáp ứng.

“Đi thôi! Dẫn chúng ta đi tìm linh dược.”

Vương Trường Sinh lấy ra một quả táo nhỏ màu xanh, đút cho Song Đồng Thử.

Song Đồng Thử ăn hết quả táo nhỏ, nhảy xuống đất, chui vào lòng đất, rất nhanh, mặt đất phồng lên một cái gò đất, gò đất nhanh chóng di động, năm người Vương Trường Sinh vội vàng đi theo.

Sau non nửa canh giờ, gò đất dừng ở ngoài một thung lũng nhỏ ba mặt là núi.

Song Đồng Thử từ lòng đất chui ra, bò lại trên vai Vương Trường Sinh, phát ra từng đợt tiếng kêu “chít chít”, tựa như đang báo cáo cái gì với Vương Trường Sinh.

“Linh dược ngay trong thung lũng, có yêu thú cường đại thủ hộ.”

Vương Trường Sinh giải thích, đút cho Song Đồng Thử một quả táo nhỏ màu xanh.

Lưu Sâm đánh về phía Yêu Linh Bàn mấy pháp quyết, Yêu Linh Bàn đều chưa có phản ứng.

Hắn nhíu mày, xuất hiện loại tình huống này, hoặc là trong thung lũng có yêu thú bậc bảy, hoặc yêu thú thiên phú dị bẩm, tinh thông thuật ẩn nấp.

Tần Dung nhẹ nhàng vung cổ tay một cái, một đạo linh quang bảy màu từ vòng tay linh thú bay ra, rõ ràng là một con dế mèn hình thể thật lớn.

Con dế mèn sáu chân bốn cánh, sáu chân trắng như tuyết, cánh hiện ra bảy loại màu sắc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận