Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4933: Tộc nhân tiên giới liên hệ Diệp gia (2)

“Tuyền Cơ lão tổ nói đùa rồi, ai dám giả mạo ngài, có cái lá gan đó, chỉ sợ cũng không có mạng sống sót rời khỏi.”

Diệp Nhược Tuyết cười lấy lòng giải thích.

“Hừ, các ngươi sớm biết ta ở Huyền Quang đại lục, không đi tìm ta mà thôi, đừng cho rằng ta cái gì cũng không biết.”

Diệp Tuyền Cơ hừ lạnh một tiếng.

“Tuyền Cơ lão tổ, ngài cũng đừng nói giỡn với tiểu bối nữa, đến từ đường nói chuyện đi! Nhược Tuyết, dàn xếp tốt người Tuyền Cơ lão tổ mang đến, không thể chậm trễ.”

Một giọng nữ tử trong vắt từ phía chân trời truyền đến.

Đám người Vương Trường Sinh lục tục bay ra khỏi Tuyền Cơ điện. Diệp Tuyền Cơ thu hồi Tuyền Cơ điện, hóa thành một đạo độn quang màu vàng óng bay về phía chỗ sâu trong dãy núi.

Diệp Nhược Tuyết thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhìn về phía năm người bọn Vương Trường Sinh, hỏi: “Các ngươi đều là thủ hạ của Tuyền Cơ lão tổ?”

“Ta thì đúng, đám người Vương đạo hữu không phải.”

Thượng Quan Thiên Hoành giải thích.

“Tại hạ Vương Trường Sinh (Uông Như Yên), ra mắt Diệp phu nhân.”

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên báo ra tên họ, khách khí nói.

“Các ngươi đi theo ta!”

Diệp Nhược Tuyết phất phất tay, quay về đường cũ, năm người bọn Vương Trường Sinh vội vàng đuổi theo.

Phi hành hơn trăm vạn dặm, có thể nhìn thấy lượng lớn kiến trúc cùng tu sĩ, còn có thể nhìn thấy một ít kỳ cầm dị thú, không thiếu linh thú bậc bảy.

Rống!

Một tiếng long ngâm đinh tai nhức óc vang lên, năm người bọn Vương Trường Sinh hơi sửng sốt, Diệp gia còn chăn nuôi giao long?

Diệp Nhược Tuyết an trí bọn họ ở một tòa trang viên màu trắng diện tích ngàn mẫu, bảo bọn họ đừng chạy lung tung khắp nơi, năm người Vương Trường Sinh tự nhiên sẽ không đi lại khắp nơi.

...

Băng Phách phong, một trong các cấm địa Diệp gia.

Một tòa tháp khổng lồ màu trắng cao hơn trăm trượng, trên bảng hiệu viết hai chữ to “từ đường”.

Tầng đỉnh, Diệp Tuyền Phong, Diệp Ngọc Hoàn cùng Diệp Tuyền Cơ đứng ở trước một cái bàn thờ màu trắng vuông vắn, trên vách đá chính phía trước treo một bức tranh, trên tranh là một thiếu phụ váy trắng dáng người thướt tha, nhìn hướng xa xa, chính là Lưu Vân tiên tử.

Trên bàn thờ màu trắng bày mấy chục cái bài vị, một tầng này cung phụng đều là tu sĩ Đại Thừa, đều không ở nhân thế nữa.

“Tuyền Cơ, ngươi thật sự muốn đi Minh giới? Người chết là không thể sống lại, ngươi nếu có thể phi thăng tiên giới, có lẽ có cách làm được.”

Diệp Tuyền Phong thở dài nói.

“Không thử một lần, ai biết được! Phi thăng tiên giới nào có dễ như vậy! Mười vạn năm gần đây, trong tộc chúng ta có tộc nhân phi thăng tiên giới?”

Diệp Tuyền Cơ không cho là đúng, nếu là dễ phi thăng tiên giới như vậy, nàng không có khả năng chịu ở lại hạ giới.

Diệp gia lập tộc lâu như vậy, tộc nhân thành công phi thăng tiên giới không đến năm người.

“Cho dù ngài ở Minh giới tìm được Tuyền Hạo lão tổ, hắn chỉ là bè ngoài giống, không phải Tuyền Hạo lão tổ, thân thể hắn cũng bị kẻ địch hủy diệt rồi, hạ giới là không có cách nào hồi sinh hắn.”

Diệp Ngọc Hoàn mở miệng khuyên nhủ.

“Chuyện ta quyết định, sẽ không sửa đổi. Ta một lần này trở về, là muốn từ kho báu gia tộc lấy một vài thứ, luyện chế vài món bảo vật, làm chuẩn bị cho ta đi Minh giới.”

Diệp Tuyền Cơ trầm giọng nói.

Diệp Tuyền Phong thở dài một hơi, nói: “Ngươi muốn cái gì? Làm cái danh sách, ta phái người đi thu thập, mau chóng giúp ngươi thu thập đầy đủ, ngươi không dễ gì trở về một chuyến, cứ ở lại trong tộc đi!”

Diệp Tuyền Cơ chủ động trở về, cái này nói lên trong lòng nàng là có Diệp gia.

“Tuyền Cơ lão tổ, ta cùng ngài đi Minh giới một chuyến đi! Ta có thể giúp đỡ một ít!”

Diệp Ngọc Hoàn chủ động xung phong.

“Không cần, một lần này đi Minh giới, ta cũng không biết bao lâu mới có thể trở về, ta tự mình đi là được rồi, ta có thể xử lý được.”

Diệp Tuyền Cơ trực tiếp từ chối. Nàng hơi do dự, nhìn về phía Diệp Tuyền Phong, hỏi: “Các ngươi từng liên hệ tộc nhân chúng ta ở tiên giới hay không?”

“Từng liên lạc, theo Thịnh Hoành lão tổ nói, Chân Tiên có biện pháp hồi sinh tu sĩ đã chết, nhưng điều kiện rất hà khắc, cho dù là hắn cũng rất khó làm được, cho nên ta mới nói, ngươi đi Minh giới là đi tay không một chuyến.”

Diệp Tuyền Phong thở dài nói.

“Không có cách nào liên lạc được tổ tiên?”

Diệp Tuyền Cơ chỉ vào bức tranh Lưu Vân tiên tử hỏi.

“Tổ tiên đang bế quan tu luyện, chúng ta có thể liên hệ được Thịnh Hoành lão tổ đã rất không tệ rồi.”

Diệp Tuyền Phong giải thích.

Hắn biết tính tình Diệp Tuyền Cơ, chuyện nàng nhận định, nhất định đi làm, bất luận kẻ nào khuyên bảo cũng vô dụng.

“Ta mang về một người, hắn có chút đặc thù, các ngươi biết nguyên nhân?”

Diệp Tuyền Cơ nói tới tình huống Vương Trường Sinh.

Diệp Tuyền Phong nhíu mày, hắn lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu vàng óng, đánh vào một pháp quyết, phân phó: “Ngọc Hiên, ngươi tới từ đường một chuyến, Tuyền Cơ có chuyện hỏi ngươi.”

“Vâng, Tuyền Phong lão tổ.”

Pháp bàn màu vàng truyền đến một giọng nam tử cung kính.

Lời tác giả: Lão Vương không phải đại năng trùng tu, chỉ là cùng tên với Huyền Phù thánh tổ kia của Ma giới, là chân giò trong bộ truyện đầu tiên Nhất Phù Phong Tiên của tôi, có một chút dính dáng, cùng tên mà thôi. Trình Dao bói toán đưa tới lôi kiếp là có nguyên nhân đặc thù, không phải có thân tộc Chân Tiên, thật sự có, căn bản không cần lao lực phát triển như vậy, tùy tiện cho chút đồ, Vương gia đã bay lên rồi...

Bạn cần đăng nhập để bình luận