Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2779: Vương Thanh Sơn tiến vào Hoá Thần kỳ, tin tức của Hoàng Phú Quý (2)

“Tộc nhận của ngươi sẽ tìm ngươi. Không biết tộc nhân của ta có tìm ta hay không.”

Bạch Linh Nhi thở dài nói.

“Sẽ, ta tin tưởng người của ngươi sẽ đi tìm ngươi. Ngươi an tâm đánh sâu vào Hoá Thần kỳ đi! Nếu ngươi tiến vào Hoá Thần kỳ, nói không chừng chúng ta có biện pháp rời khỏi địa phương quỷ quái này.”

Vương Thanh Sơn dặn dò nói.

Bạch Linh Nhi gật gật đầu, nâng bước tiến tới một gian thạch thất đơn sơ cách đó không xa.

Vương Thanh Sơn nâng bước đi ra ngoài. Ra khỏi sơn động, hắn hít sâu một hơi rồi khoanh chân ngồi xuống.

Mặt đất phụ cận chợt xuất hiện mấy bức tường đất màu vàng, nháy mắt hoá thành một gian thạch thất đơn sơ.

Tay áo Vương Thanh Sơn run lên, bay ra chín thanh Thanh Ly kiếm với thanh quang ảm đạm. Trên thân mỗi một thanh Thanh Ly kiếm đều có những vết rách thật nhỏ.

Chín thanh Thanh Ly kiếm không ngừng bay lộn xung quanh Vương Thanh Sơn, truyền ra từng đợt tiếng kiếm minh chói tai.

Vương Thanh Sơn khoanh chân ngồi xuống, nhắm hai mắt lại, bắt đầu tu luyện.

Nếu tạm thời không thể rời khỏi nơi này, vậy an tâm tu luyện đề cao thực lực của mình vậy.



Thiên Hải giới, tu tiên giới Đông Hải.

Tinh La quần đảo được tạo thành từ hơn vạn toà đảo lớn nhỏ không đồng nhất, tạo thành chữ “Tự”. Đảo lớn có diện tích ngàm dặm, đảo nhỏ chỉ thời điểm thuỷ triều xuống mới có thể nhìn thấy. Hơn một vạn toà đảo nhỏ phân bố rải rác trên mặt biển rộng lớn, chi chít như sao trên trời, cho nên gọi là Tinh La quần đảo.

Kim Miêt đảo nằm ở đông nam bộ của Tinh La quần đảo. Nơi này dài chín trăm tám mươi dặm, nam bắc rộng năm trăm ba mươi dặm. Trên đảo có hơn vạn tu sĩ sinh sống, nơi này là tổng đàn của Thái Dương tông,

Trên Kim Miết đảo có quần sơn liên miên không dứt, mây mù lượn lờ, muôn tia hào quang, ngàn vạn điềm lành. Kỳ cầm dị thú trải rộng khắp nơi, kỳ hoa dị thảo đủ cả, cổ thụ quái đằng rập rạp, cao chọc trời.

Thái Dương tông có truyền thừa hơn bốn ngàn năm, được Thái Dương chân nhân sáng tạo nên. Thái Dương chân nhân xuất thân là tán tu, ở tu tiên giới Đông Hải cũng không tính là nổi bật. Sau lại không biết vì duyên có gì, tu vi của Thái Dương chân nhân đột nhiên tăng mạnh, hơn nữa lại tinh thông ngự kiếm thuật. Không đến ba trăm tuổi, Thái Dương chân nhân đã tiến vào Nguyên Anh kỳ, tự lập môn hộ, khai tông lập phái.

Tu luyện hơn năm trăm năm, Thái Dương chân nhân thuận lợi tiến vào Hoá Thần kỳ. Dùng đại thần thông giết chết Tà Mục đạo nhân Hoá Thần kỳ, danh chấn tu tiên giới Đông Hải. Từ đó thực lực của Thái Dương tông đại trướng, phát triển đến ngày nay. Thái Dương tông có năm vạn môn đồ, nắm trong tay hơn một vạn năm ngàn toà đảo lớn nhỏ. Là đại phái thứ một thứ hai tại tu tiên giới Đông Hải, không biết có bao nhiêu tu sĩ đánh vỡ đầu vì muốn gia nhập Thái Dương tông.

Một toà kình thiên cự phong cao chót vót, có một cung điện kim quang lưu chuyển không ngừng sừng sững nơi đỉnh núi. Trên bảng hiệu thiếp vàng có viết ba chữ cái to mài bạc “Thái Dương điện”.

Đại điện rộng mở sáng ngời, một người nam trung niên ngũ quan đoan chính, dáng người khôi ngô ngồi ở ghế chủ toạ. Người nam trung niên có một đôi mắt hổ không giận tự uy, trên người tản mát ra một cỗ khí tức đoan chính.

Chín Nguyên Anh tu sĩ ngồi hai bên sườn trái phải, vẻ mặt ngưng trọng.

“Lý sư dệ, Dương sư muội, Tôn sư đệ, Tống sư muội, Triệu sư đệ, các ngươi cẩn thận một chút. Cấm chế Vẫn tiên đảo không phải trò đùa, đến tổ sư gia cũng không chiếm được chỗ tốt.”

Người nam trung niên dặn dò.

“Chưởng môn sư huynh yên tâm, chúng ta mang theo một trong năm chi bảo trấn tông là Huyền Dương bảo châu, hẳn là sẽ không có vấn đề gì. Hoàng Phú Quý vẫn rất đáng tin cậy. Người này tuy nhát gan một chút, nhưng hắn sẽ không nói dối. có cho Hoàng Phú Quý mười lá gan hắn cũng không dám gạt Thái Dương tông chúng ta.”

Một ông lão mặc áo bào xanh, khuôn mặt nho nhã tràn đầy tin tưởng nói. Hoàng Phú Quý trong miệng hắn là một tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ. Người này nhát như chuột nhưng nắm giữ nhiều môn độn tốc, tốc độ độn thuật cực kỳ nhanh. Nếu chỉ luận tốc độ, Hoàng Phú Quý có thể xếp vào hàng năm người đứng đầu tu tiên giới Đông Hải.

“Đúng vậy! Hoàng Phú Quý thường xuyên kiếm người tìm bảo. Người này có vận khí vô cùng tốt, tu sĩ hợp tác cùng hắn đều có thu hoạch. Ta có hợp tác với hắn vài lần, người này cũng xem như đáng tin. Hắn phát hiện động phủ toạ hoá của Phi Nguyệt tiên tử, khi xưa nổi danh cùng sư tổ lập phái. Năm đó Phi Nguyệt tiên tử dựa vào hai kiện thông thiên linh bảo, không phân cao thấp với tổ sư lập phái. Nếu có thể có được bảo này, Thái Dương tông chúng ta hoàn toàn có thể áp đảo Huèn Ngọc cung, trở thành đại phái đệ nhất Đông Hải.”

Trước mắt Thái Dương tông không có Hoá Thần tu sĩ, nhưng trụ cột Thái Dương chân nhân để lại rất vững chắc. Toàn bộ tu tiên giới Đông Hải chỉ có Huyền Ngọc cung có thể áp chế Thái Dương tông.

“Tóm lại, các ngươi cần cẩn thận một chút. Hoàng Phú Quý không chỉ mời chúng ta còn mời cung nhân của Huyền Ngọc cung. Các ngươi cẩn thận một chút.”

Người nam trung niên dặn dò, vẻ mặt ngưng trọng.

“Vâng, chưởng môn sư huynh.”

Năm người ông lão áo bào xanh trăm miệng một lời đáp ứng xuống.

“Chưởng môn sư huynh, tới thời điểm chúng ta lên đường rồi, chờ tin tốt của chúng ta.”

Ông lão áo bào xanh lấy ra một chiếc phi chu màu xanh, nhảy lên, bốn người khác cũng lần lượt đi lên.

Thanh quang chợt loé, phi chu màu xanh hoá thành một đạo độn quang màu xanh phá không mà đi, sau đó dần biến mất ở phía chân trời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận