Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5803: Đạo đan

Không qua bao lâu, có tu sĩ đi ngang qua nơi đây, nhìn thấy cánh cửa ánh sáng màu vàng trên bầu trời, bọn họ chấn động, ùn ùn báo lên, đồng thời một bộ phận tu sĩ bay vào cánh cửa ánh sáng màu vàng.

Không đến nửa canh giờ, Nghiêm Ngọc Yến và Tần Long đã chạy tới.

“Nghiêm phu nhân, đây là?”

Vẻ mặt Tần Long đầy hoang mang.

“Ta cũng không biết, chưa nghe nói có một chỗ này.”

Nghiêm Ngọc Yến nghi hoặc nói.

Một luồng linh khí tinh thuần đến cực điểm từ cánh cửa ánh sáng màu vàng trào ra, chẳng qua trên bầu trời xẹt qua từng tia sét thô to, thanh thế kinh người.

Nghiêm Ngọc Yến từ nhỏ lớn lên ở Huyền Yến quần đảo, quen thuộc tình huống Huyền Yến quần đảo, chưa từng nghe nói một chỗ này, càng chưa từng thấy.

“Hình như là cửa vào bí cảnh hoặc động phủ.”

Nghiêm Ngọc Yến phân tích.

Thiên Thần hải vực từng xuất hiện rất nhiều gia tộc tu tiên cùng môn phái tu tiên, phần lớn đều biến mất ở trong dòng sông lịch sử, di chỉ của một ít thế lực còn chưa bị phát hiện, trong thời gian ngắn, nàng cũng không cách nào phán định nơi này là chỗ nào.

“Đi vào là biết, đây là đột nhiên hiện thế, quá nửa là di chỉ của thế lực lớn nào đó.”

Tần Long chẳng hề bận tâm nói, hắn đã mở năm khiếu, lại có tu vi Chân Tiên đại viên mãn, chỉ cần không đụng phải tu sĩ Kim Tiên, căn bản không sợ.

Tần Long hóa thành một đạo độn quang màu vàng óng, bay vào cánh cửa ánh sáng màu vàng.

Nghiêm Ngọc Yến hơi chần chờ, lấy ra một tấm Truyền Tiên Kính màu vàng, đánh vào một đạo pháp quyết, trên mặt gương xuất hiện khuôn mặt của Nghiêm Thư Hằng.

“Thư Hằng, ta đi vào một nơi chưa biết tầm bảo, Tần đạo hữu đã đi vào. Ngươi thông báo tộc nhân, bảo bọn họ phái tu sĩ Chân Tiên tới đây, hy vọng có thể khống chế nơi đây.”

Nghiêm Ngọc Yến nói xong lời này, thu hồi Truyền Tiên Kính, bay vào cánh cửa ánh sáng vàng óng.

...

Đỉnh một ngọn núi thế núi dốc đứng, có một tòa trang viên diện tích cực lớn, có thể nhìn thấy một chút kiến trúc.

Một đạo hào quang màu xanh sáng lên, hiện ra một con thuyền bay hào quang màu xanh lấp lánh, bọn người Vương Trường Sinh đứng ở bên trên, vẻ mặt đầy đề phòng.

Nhìn thấy trang viên phía dưới, Vương Trường Sinh khẽ thở phào nhẹ nhõm, may mà chưa từng xuất hiện trong cấm chế.

Đã nhiều năm như vậy, ở trên đảo khẳng định có yêu thú Chân Tiên kỳ, khẳng định đã hóa hình, không biết có yêu thú Kim Tiên kỳ hay không.

Đôi mắt Vương Thôn Thiên tỏa sáng, nhìn về phía trang viên, nhíu mày.

“Chủ nhân, tòa trang viên này không có động phủ tiên dược, tiên mộc, ngay cả ngọc giản cũng không có, như từng bị người ta vơ vét.

Vương Thôn Thiên nói.

“Có lẽ có người từng tiến vào Thương Lê đảo, vơ vét tài nguyên tu tiên, hoặc là nơi này có yêu thú hóa hình, lấy đi tài vật nơi này.”

Uông Như Yên phân tích.

“Thôn Thiên, ngươi nhìn nơi khác một phen, xem xem có thể tìm được tiên dược tiên quả hay không.”

Vương Trường Sinh phân phó.

Vương Thôn Thiên gật gật đầu, nhìn về phía xa.

Non nửa sau, Vương Thôn Thiên mở lời nói: “Ta thấy được mười mấy tòa trang viên, bên trong linh điền đều chưa phát hiện bất luận tiên dược tiên quả nào, ngược lại phát hiện một ít cây tiên quả, hoặc là chưa kết quả, hoặc là trái cây còn chưa chín.”

“Một tòa trang viên không có tiên dược tiên quả có thể hiểu, mười mấy trang viên đều không có, vậy thì kì quái, xem ra nơi đây khẳng định có yêu thú hóa hình, cũng không biết thực lực như thế nào. Đi, chúng ta đi nơi khác nhìn xem.”

Vương Trường Sinh bấm pháp quyết, Thuyền Bích Ngọc bay về phía trước, tốc độ cũng không nhanh.

Chưa qua bao lâu, Thuyền Bích Ngọc xuất hiện ở một thung lũng ba mặt núi vây quanh, một thác nước màu lam treo ngược ở trên vách đá, phía dưới là một đầm nước khổng lồ.

Mi tâm Uông Như Yên có một con mắt màu đỏ, chính là Ly Hỏa Chân Đồng.

“Nơi này có một chỗ cấm chế, nếu không phải vận chuyển nhiều năm, đoán chừng ta không phát hiện được.”

Uông Như Yên nói, mượn nhờ Ly Hỏa Chân Đồng, nàng có thể thấy rõ phía sau thác nước có một màn hào quang màu lam như ẩn như hiện.

Thương Lê đảo đã rất nhiều năm chưa hiện thế, trận pháp vận chuyển nhiều năm, uy năng sót lại không có mấy, nàng thiếu chút nữa chưa phát hiện được, hoặc là động phủ tu sĩ Kim Tiên của Lê gia, hoặc là nơi rất quan trọng.

Ngón tay Vương Trường Sinh nhẹ nhàng búng, một đạo hào quang màu trắng bay ra, chui vào trong thác nước, thác nước kết băng, tính cả đầm nước cũng bị đóng băng lại.

Tay phải Uông Như Yên hướng về thác nước đóng băng vỗ một phát vào hư không, một bàn tay khổng lồ màu lam trải rộng âm phù huyền ảo lóe lên bay ra, đánh vào trên thác nước đóng băng, thác nước chia năm xẻ bảy, lộ ra một vách đá bóng loáng.

Bàn tay khổng lồ màu lam đánh vào trên vách đá, vách đá bắt đầu kịch liệt rung chuyển, một màn nước màu lam hiện ra, lõm xuống, bề mặt màn nước xuất hiện một hình rắn biển.

Rắn biển trên bề mặt vặn vẹo thân thể, sau khi phát ra một tiếng gào thét quái dị, thân thể chia năm xẻ bảy, màn nước màu lam theo đó vỡ vụn, một lỗ thủng lớn mấy trượng hiện ra.

Bọn người Vương Trường Sinh bay vào trong hang, một cái căn phòng đá lớn cả mẫu xuất hiện ở trước mặt bọn họ, căn phòng đá có dấu vết con người mở ra rõ ràng, góc dưới bên trái có một cái bàn đá màu xanh cùng mấy cái ghế đá màu xanh, bên tay phải có một cái thông đạo đá.

Bạn cần đăng nhập để bình luận