Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6796: Các phương thế lực đến chúc mừng

Không qua bao lâu, Vương Xương Minh bay tới, nhiệt tình nói: “Nam Cung tiên tử, hoan nghênh các ngươi tới tham gia lễ mừng Đại La của lão tổ tông, mời theo ta.”

Một đợt phạm âm từ phía chân trời truyền đến, một đạo hào quang vàng óng xuất hiện ở phía chân trời xa xa, lóe lên một cái rồi dừng lại, hiện ra một đài sen lóe ra hào quang vàng óng, một đội phật tu ngồi ở bên trên, cầm đầu là Minh Nhân Thiền Sư, Diệu Đức đại sư cũng ở trong.

Diệu Đức đại sư trước mắt là Thái Ất Kim Tiên hậu kỳ, Diệp Tuyền Cơ chỉ là Thái Ất Kim Tiên trung kỳ. Vạn Phật môn nội tình và thực lực so với Diệp gia mạnh hơn nhiều, Diệu Đức đại sư làm đệ tử Vạn Phật môn trọng điểm bồi dưỡng, tốc độ tu luyện vẫn là tương đối nhanh.

“Vãn bối Vương Xương Minh, bái kiến Minh Nhân Thiền Sư.”

Vương Xương Minh khom mình hành lễ, đồng thời lấy ra pháp bàn đưa tin thông báo Vương Vĩnh Thiên.

Nam Cung Nguyệt Thước từ trong tròng mắt kim long bay ra, đáp ở trên đầu kim long.

“Minh Nhân Thiền Sư! Đã lâu không gặp.”

Nam Cung Nguyệt Thước mở miệng chào hỏi, bọn họ ngồi Huyền cấp tiên hạm tới đây, không ngờ Vạn Phật môn nhân đồng thời đến, còn là Minh Nhân Thiền Sư dẫn đội.

“Đã lâu không gặp, Nam Cung đạo hữu.”

Minh Nhân Thiền Sư mỉm cười.

Hắn cũng không ngờ Vương Trường Sinh tiến vào Đại La Kim Tiên nhanh như vậy, tốc độ tu luyện so với hắn còn nhanh hơn.

Vương gia đưa thiệp mời cho Vạn Phật môn, Minh Nhân Thiền Sư tự mình dẫn đội tham gia lễ mừng Đại La của Vương Trường Sinh.

“Xem ra ta đến đúng lúc nha! Hai vị đạo hữu đến thật sớm.”

Một giọng nam tử vang dội cất lên, vừa dứt lời, trên bầu trời truyền đến một tiếng chim hót vang dội, một đạo độn quang vàng óng xuất hiện ở phía chân trời xa xa.

Độn quang màu vàng tốc độ rất nhanh, lóe lên một cái rồi dừng lại, hiện ra một con chim bằng màu vàng hình thể thật lớn, mấy chục tu sĩ bọn Phương Hùng ngồi ở trên lưng chim bằng màu vàng.

Khí tức của Phương Hùng mênh mông như biển, hắn đã tiến vào Đại La Kim Tiên, tổ chức lễ mừng Đại La Kim Tiên phát ra thiệp mời cho Vương gia, Vương Thanh Thành đại biểu Vương gia tham gia.

Phương Hùng cũng không ngờ Vương Trường Sinh nhanh như vậy tiến vào Đại La Kim Tiên, lần trước gặp mặt, Vương Trường Sinh chỉ là Thái Ất Kim Tiên sơ kỳ, nhiều năm không gặp, Vương Trường Sinh thế mà đã tiến vào Đại La Kim Tiên.

Vương Vĩnh Thiên, Vương Thanh Phong cùng Đổng Tuyết Ly bay tới, mời ba vị Đại La Kim Tiên cùng tộc nhân đệ tử của bọn họ vào Thanh Liên đảo.

Vương Thanh Phong mời Minh Nhân Thiền Sư đến Thanh Liên phong, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên chờ đã lâu.

“Đã lâu không gặp, Minh Nhân Thiền Sư.”

Vương Trường Sinh mở miệng chào hỏi, trên mặt mang theo mỉm cười.

“Đã lâu không gặp, Vương đạo hữu, chúc mừng nha!”

Minh Nhân Thiền Sư chúc mừng nói.

Hắn vốn cho rằng tốc độ tu luyện của Vương Trường Sinh rất nhanh, không ngờ hắn vẫn đã đnáh giá thấp Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh tiếp đón Minh Nhân Thiền Sư ngồi xuống, nói chuyện phiếm với Minh Nhân Thiền Sư.

Minh Nhân Thiền Sư trước mắt là Đại La Kim Tiên trung kỳ. Vương Trường Sinh nghĩ tới cái gì, tò mò hỏi: “Minh Nhân Thiền Sư, ngươi vẫn đang lợi dụng thần niệm phân thân tu luyện Nhân Quả pháp tắc? Nhân Quả pháp tắc còn chưa tu luyện đến viên mãn?”

“Đã tu luyện đến viên mãn, không cần thần niệm phân thân nữa. Đến Đại La Kim Tiên rồi, muốn tiến một bước nữa cũng không dễ dàng. Vương đạo hữu, ngươi tu luyện pháp tắc đến viên mãn rồi?”

Minh Nhân Thiền Sư tò mò hỏi.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói: “Nói tới, may có Minh Nhân Thiền Sư chỉ điểm.”

“Bần tăng cũng không chỉ điểm bao nhiêu, có thể tu luyện pháp tắc đến viên mãn, dựa vào bản thân ngươi, không phải chỉ điểm vài câu có thể làm được.”

Minh Nhân Thiền Sư không cho là đúng.

Hắn chỉ điểm Diệu Đức đại sư không ít, Diệu Đức đại sư cũng chưa thể tu luyện pháp tắc đến viên mãn.

“Vương phu nhân cũng sắp trùng kích Đại La Kim Tiên rồi nhỉ?”

Minh Nhân Thiền Sư ánh mắt dừng ở Uông Như Yên trên người, vi cười nói.

“Còn sớm, cần làm thêm chuẩn bị, tình huống mỗi người khác nhau, hy vọng có thể đả thông ba trăm sáu mươi tiên khiếu.”

Uông Như Yên nói.

Theo nàng biết, có không ít Thái Ất Kim Tiên dùng tiên đan tiên dược phụ trợ, chưa thể đả thông ba trăm sáu mươi tiên khiếu, tự nhiên không có cách nào đưa tới lôi kiếp. Thất bại một lần, phải mấy trăm vạn năm sau mới có thể trùng kích Đại La Kim Tiên lần nữa.

Một bộ phận tu sĩ đả thông ba trăm sáu mươi tiên khiếu, chưa thể vượt qua lôi kiếp.

“Vương đạo hữu cũng đã thành công, bần tăng tin tưởng ngươi cũng có thể.”

Minh Nhân Thiền Sư mỉm cười nói.

“Mượn lời tốt lành của ngài.”

Uông Như Yên mỉm cười.

“Đúng rồi, Vương đạo hữu có thể luyện chế ra cực phẩm tiên khí?”

Minh Nhân Thiền Sư hỏi, vẻ mặt đầy chờ mong.

“Ta ngay cả tài liệu cũng chưa có, chưa từng thử luyện chế cực phẩm tiên khí, bộ thượng phẩm tiên khí trái lại không thành vấn đề.”

Vương Trường Sinh nói tình hình thực tế. Tài liệu có thể luyện chế cực phẩm tiên khí tương đối quý giá, Thanh Huyền cũng sẽ cảm thấy hứng thú.

Trên tay hắn còn có một món Hồng Mông linh bảo, giữ lại chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Minh Nhân Thiền Sư gật gật đầu, nói: “Lấy trình độ luyện khí của ngươi, sớm hay muộn có thể luyện chế ra cực phẩm tiên khí.”

Vương Trường Sinh mỉm cười gật gật đầu, nói chuyện phiếm nửa canh giờ, Minh Nhân Thiền Sư rời khỏi Thanh Liên phong, ở lại chỗ ở Vương gia sắp xếp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận