Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2879: Thoát thân và Long cung (2)

Tay áo Vương Trường Sinh run lên, bay ra hơn trăm cây trận kỳ hoàng quang lập loè, nhập vào trong vách đá rồi biến mất không thấy. Hắn lại lấy ra một mặt trận bàn hình cửu giác, bên ngoài có phù văn chớp động, linh quang lập loè.

Hắn đánh vào đó mấy đạo pháp quyết, toàn bộ động quật xuất hiện những rung động rất nhỏ. Lượng ớn đá vụn rơi xuống, vô số phù văn huyền ảo màu vàng xuất hiện trên tường đá.

Hoàng quang chợt loé, cửa động chợt xuất hiện một tường đất màu vàng, che kín cửa vàng.

“Phu nhân, ngươi chữa thương trước đi! Chúng ta chạy vài tỷ dặm rồi, bọn họ sẽ không đuổi tới đâu.”

Vương Trường Sinh nói với Uông Như Yên. Thương thế của Uông Như Yên tương đối nghiêm trọng, cần điều dưỡng cho tốt.

Vì tránh né sự đuổi giết của kẻ địch, bọn họ đã chạy được vài tỷ dặm mới dừng lại.

Uông Như Yên gật gật đầu, đi đến bên góc, khoanh chân ngồi xuống.

Nàng lấy ra một cái bình sứ màu xanh, đổ ra một viên thuốc màu xanh lục. Viên thuốc tản mát ra một mùi hương đặc biệt, rồi bị Uông Như Yên nuốt xuống.

Uông Như Yên vội vàng vận công chứa thương. Bên ngoài thân xuất hiện một mảng lam quang nhu hoà.

Bàn tay Vương Trường Sinh vừa lật, trong tay chợt xuất hiện bâ trữ vật giới. Đây là đồ vật hắn thu được trên tay kẻ địch. Trong đó hai trữ vật giới là của Nhân tộc Hoá thần kỳ, một của Thú nhân tộc Hoá thần kỳ.

Cổ tay hắn nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, ba đạo ánh sáng màu xanh, hồng, vàng lần lượt xẹt qua, trên mặt đất xuất hiện không ít đồ vật.

Linh bảo, thông thiên linh bảo, phù triện, tài liệu luyện khí, yêu đan, linh dược,…số lượng nhiều vượt quá mức tưởng tượng của bọn họ.

“Cực phẩm linh thạch!”

Vương Trường Sinh nhẹ ồ một tiếng, ánh mắt dừng lạitrene một khối linh thạch màu lam trong suốt. Trong mắt hắn chợt loé ra ngạc nhiên.

Chỉ có quặng linh thạch cỡ lớn mới có khả năng xuất hiện cực phẩm linh thạch. Thời điểm hắn tại hạ giới, cũng không có được một khối cực phẩm linh thạch.

Cực phẩm linh thạch được sử dụng rộng rãi, chủ yếu dùng để bố trí trận pháp cấp cao. Dùng để giết địch hoặc làm đại trận bảo vệ.

Hắn cẩn thận kiểm tra, phát hiện linh khí khối cực phẩm linh thạch này chứa đựng đã bị dùng mất một phần mười.

Vương Trường Sinh cẩn thận tìm kiếm, đáng tiếc không thể tìm ra được khối cực phẩm linh thạch thứ hai. Xem ra cực phẩm linh thạch này kẻ địch cũng chỉ ngẫu nhiên có được.

Ngoại trừ cực phẩm linh thạch, còn có sáu món thông thiên linh bảo. Trong đó có một bộ thông thiên linh bảo Xích quang châu. Hơn mười món linh bảo, trong đó có hai khối ngọc bội màu bạc làm cho Vương Trường Sinh chú ý.

Ngọc bội màu bạc có linh quang loé ra không ngừng, trải rộng phù văn huyền ảo. Bên trên có khắc hai chữ “Giao vân”.

Vương Trường Sinh cầm lấy một tấm ngọc bội màu bạc, rót pháp lực vào. Tuông ra một mùi cá nồng nặc.

“Giao vân bội! Phối hợp với Thiên huyễn châu là có thể nguỵ trang thành Hải tộc.”

Vương Trường Sinh lẩm bẩm, Thiên huyễn châu có thể thay đổi khí tức và dung mạo của người tu tiên. Mà Giao vân bội có thể làm cho người tu tiên tản mát khí tức Hải tộc, phối hợp sử dụng hai món, vừa hay có thể nguỵ trang thành Hải tộc.

Có không ít tài liệu luyện khí đủ mọi cấp độ, đủ cho Vương Trường Sinh luyện chế ra vài món thông thiên linh bảo hạ phẩm. Thứ làm cho hắn cao hứng là có một chút tài liệu để luyện chế hoá thân. Còn có một tấm da dê màu xanh nhạt, bên trên ghi lại một bản đồ địa hình.

Hắn hơi trầm ngâm, lật tay lấy ra một hộp ngọc tinh mỹ. Mở hộp ngọc ra, bên trong là một Nguyên Anh nhỏ xíu.

Trên người Nguyên Anh nhỏ xíu dán một tấm phù triện, thần sắc uể oải.

Một tay Vương Trường Sinh nắm Nguyên Anh nhỏ xíu, lòng bàn tay chợt xuất hiện một đoàn lam quang chói mắt che kín Nguyên Anh nhỏ xíu.

Nguyên Anh nhỏ xíu hét lớn một tiếng, ngất lịm.

Một lát sau, lòng bàn tay Vương Trường Sinh khôi phục bình thường. Hắn thu Nguyên Anh nhỏ xíu lại vào hộp ngọc.

“Long cung!”

Vương Trường Sinh lẩm bẩm, hắn sưu hồn Nguyên Anh nhỏ xíu, có được không ít tin tức.

Người này gọi là Hoàng Lễ Chí, sư phụ là Kim Phong đạo nhân. Hoàng Lễ Chí và Kim Phong đạo nhân trong một tình huống ngẫu nhiên bị dị tộc bắt được. Vì mạng sống, bọn họ bị dị tộc hạ cấm chế, thả về Nhân tộc để tìm hiểu tin tức.

Trước đó không lâu, nghe nói Kim Phong đạo nhân có được nửa con khôi lỗi thú bậc bảy. Tính hiến cho cao tầng dị tộc đổi lấy một khoản tài nguyên tu tiên. Không nghĩ tới Trấn Hải cung muốn giành đồ trên tay bọn họ.

Kim Phong đạo nhân vì muốn tới phường thị Hải tộc mở, cố ý luyện chế ba món dị bảo là Giao vân bội. Bảo này có thể nguỵ trang thành Hải tộc.

Hải tộc mở một phường thị ở dưới đáy biển, phường thị này có tên gọi là Long cung, có rất nhiều vật quý hiếm xuất hiện.

Vương Trường Sinh cẩn thận xem xét mỗi một tấm ngọc giản, hy vọng có thể phát hiện được tin tức hữu dụng.

Hắn phát hiện không ít tin tức dị tộc, đều là phong tục và đặc sản của dị tộc.

“Huyền Quy chân quân!”

Vương Trường Sinh nhẹ ồ một tiếng, cầm trên tay một tấm ngọc giản. Trên mặt lộ ra chút suy tư.

Tấm ngọc giản này ghi lại chuyện tích của một người gọi là Huyền Quy chân quân. Huyền Quy chân quân là Hải tộc, bản thể có huyết mạch của Huyền quy bậc sáu. Vang danh hơn tám vạn năm trước, nghe nói là chết dưới đại thiên kiếp.

Trong một lần cơ duyên xảo hợp, Hoàng Lễ Chí phát hiện động phủ toạ hoá của Huyền Quy chân quân. Nhưng cấm chế quá mạnh mẽ, hắn không thể phá cấm chế bèn hướng Kim Phong đạo nhân xin giúp đỡ. Còn chưa kịp phá cấm tìm bảo thì Kim Phong đạo nhân có được nửa con khôi lỗi thú bậc bảy. Chuẩn bị hiến cho dị tộc thì bị Trấn Hải cung theo dõi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận