Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4481: Thạch Kiển tộc cùng Âm Mị tộc

Mảng hải vực xanh thẳm nào đó, đám người Vương Trường Sinh đứng ở trên không một hòn đảo hoang, sắc mặt âm trầm.

Vương Trường Sinh đã bóp nát tử phù trong Tử Mẫu Cảm Linh Phù, tộc nhân ở trong bí cảnh hẳn là biết hắn ở ngoài bí cảnh.

Chẳng lẽ nói, tộc nhân mang theo mẫu phù đã bị hại? Vương Mô Sơn là giao mẫu phù cho Vương Nhất Đao, trên người Vương Nhất Đao phù triện bậc bảy không ít, phòng ngự, công kích cùng độn thuật đều có, cho dù đụng tới yêu thú bậc bảy cũng có thể thoát thân chứ!

Lâm Thiên Long cũng bóp nát tử châu của Tử Mẫu Châu, Thái Vân Phong mang theo mẫu châu, hẳn là biết bọn họ ở ngay bên ngoài.

Cấm chế của bí cảnh tăng mạnh, Vương Trường Sinh cùng Lâm Thiên Long đều tự nghĩ cách thông báo tộc nhân đệ tử, không thấy được có ai rời khỏi bí cảnh, chẳng lẽ nói tu sĩ dị tộc nắm giữ đầu mối then chốt khống chế bí cảnh? Vậy lại càng không đúng, phải biết rằng, nơi này là địa bàn của Huyền Ưng nhất tộc, tu sĩ dị tộc nắm giữ đầu mối then chốt khống chế, càng nên đóng cửa bí cảnh nha!

Hư không nổi lên một trận gợn sóng, tựa như có cái gì sắp đi ra.

“Ồ, bọn họ hình như là muốn đi ra rồi.”

Công Tôn Ưởng khẽ ồ một tiếng, nhìn về phía bầu trời.

Không qua bao lâu, từng tu sĩ bỗng dưng xuất hiện ở trên không trung, phân tán ở trong phạm vi vạn dặm.

Tu sĩ Nhân tộc bọn Vương Nhất Đao nhìn thấy đám người Vương Trường Sinh, đều lộ vẻ mặt vui mừng, tu sĩ dị tộc thì kinh hãi biến sắc, chạy trốn khắp nơi.

Đám người Lâm Thiên Long tự nhiên sẽ không khách khí đối với tu sĩ dị tộc, gặp kẻ nào giết kẻ đó.

Trừ bộ phận tu sĩ dị tộc cách bọn họ khá xa, thi triển bí thuật chạy trốn, đại bộ phận tu sĩ dị tộc đều bị bọn họ tiêu diệt.

“Thái sư điệt, trong bí cảnh là tình huống thế nào?”

Lâm Thiên Long mở miệng hỏi.

“Ta không quá rõ, Vương đạo hữu bọn họ nắm giữ đầu mối then chốt khống chế.”

Thái Vân Phong nói theo sự thật.

“Có lời gì, chúng ta trở về nói sau, trước rời khỏi nơi này, nơi này dù sao cũng là địa bàn của dị tộc.”

Vương Trường Sinh thúc giục.

Lâm Thiên Long gật gật đầu, triệu tập tu sĩ Nhân tộc, dẫn theo bọn họ rời khỏi nơi đây.

Một đường tới đây, bọn họ đụng phải không ít dị tộc, những dị tộc này căn bản không dám ngăn trở, cũng không có thực lực đó.

Tính mạng là của mình, ngăn không được tu sĩ Nhân tộc chỉ là thất trách, bị tu sĩ Nhân tộc giết, cũng không ai sẽ báo thù thay bọn họ.

Sau khi trở lại phường thị Thiên Hải, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên dẫn theo tộc nhân quay về Thanh Liên đảo, trên đường trở về, đám người Vương Quý Diệp đã nói một chút tình huống sự việc với Vương Trường Sinh.

Một lần này tầm bảo, Vương gia chết trận hai vị tu sĩ Luyện Hư Hàn Ngọc Tú cùng Vương Đức Thắng, tu sĩ Hóa Thần ngã xuống năm mươi hai người, năm vị Hóa Thần thân thể bị hủy.

Không có cách nào cả, số lượng tu sĩ dị tộc là gấp hơn ba lần bọn họ, nhân số đã nhiều hơn bọn họ không ít, tu sĩ Hóa Thần ngã xuống đều là bị tu sĩ dị tộc vây công.

Thu hoạch cũng không nhỏ, một cây Thất Khiếu Huyết Mộc, một cây Thất Tinh Tuyết Táo, một cây Thiên Âm Thần Mộc, một cây Thiên Tinh Mộc cùng năm cây Thiên Hồn U Liên hơn bốn vạn năm, còn có một chút tài liệu luyện khí cùng một khối Tụ Linh Thần Tinh.

Giá trị lớn nhất là tàn hồn của Tứ Hải Chân Quân, hắn còn chưa từng đoạt xá, có thể sắp xếp một thân thể cho hắn đoạt xá, nhưng phải hạ nhiều tầng cấm chế, phòng ngừa hắn làm phản.

Về tới Thanh Liên đảo, Vương Trường Sinh bảo tộc nhân khác trở về nghỉ ngơi, Vương Mô Sơn sẽ xử lý chuyện tiếp theo.

Vương Trường Sinh, Uông Như Yên và Vương Thanh Bạch về tới Thanh Liên phong, Vương Thanh Bạch sắc mặt trầm trọng.

“Thanh Bạch, thả nó ra đi!”

Vương Trường Sinh phân phó.

Vương Thanh Bạch đáp một tiếng, lấy ra một bình sứ màu đen to bằng bàn tay, mặt ngoài bình sứ dán một tấm phù triện màu bạc, hắn bóc phù triện, một quầng sáng màu lam từ trong bình sứ bay ra.

“Ngươi chính là Tứ Hải Chân Quân? Ta có lời hỏi ngươi, nếu ngươi có chút nào lừa gạt, lập tức diệt ngươi.”

Vương Trường Sinh trầm giọng nói, mặt đầy sát khí.

“Mời đạo hữu hỏi, nhưng lấy trạng thái của ta, không chống đỡ được bao lâu, có thể tìm cho ta một thân thể đoạt xá thích hợp hay không, tốt nhất chưa chịu bao nhiêu tổn thương.”

Giọng điệu của quầng sáng màu lam có chút suy yếu.

“Để sau chút sẽ tìm cho ngươi một thân thể thích hợp, ngươi trả lời ta trước, ngươi sao lại từng đi nhiều nơi như vậy?”

Vương Trường Sinh đưa ra nghi vấn trong lòng.

Tứ Hải Chân Quân từng đi Thanh Ly hải vực, Càn Nguyên đại lục cùng Thiên Linh đại lục, ba nơi này cách nhau rất xa, lui tới một lần cực kỳ bất tiện, Khóa Linh Bảo Thuyền có tuyến đường cố định, hơn nữa thời gian xuất hiện ở các đại lục cũng không cố định, hoàn toàn là sự kiện ngẫu nhiên.

“Ta đi Càn Nguyên đại lục là ngồi Khóa Linh Bảo Thuyền của Diệp gia, ta là nửa đường rời thuyền, đi Càn Nguyên đại lục, Khóa Linh Bảo Thuyền của Diệp gia vừa vặn đi qua Thiên Linh đại lục. Ta từng đi rất nhiều hiểm địa, biết rất nhiều bí mật, đừng giết ta, ta nguyện ý dốc sức khuyển mã cho đạo hữu.”

Giọng điệu của quầng sáng màu lam thành khẩn.

“Ngươi sợ chết như vậy? Không thể ngờ được nha!”

Vương Trường Sinh khinh miệt cười.

Bạn cần đăng nhập để bình luận