Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6734: Xuyên Minh điều nhiệm

“Ta cùng Tuyết Lão tộc có thù oán riêng, ở lại Bắc Hải tiên vực, không chừng một ngày nào sẽ lọt vào tu sĩ Tuyết Lão tộc ám toán, lần trước là may mắn, lần sau thì khó mà nói. Man Hoang tiên vực tài nguyên tu tiên phong phú, ta muốn đi qua bên đó làm việc, còn xin Càn đạo hữu dẫn tiến.”

Vương Xuyên Minh giải thích.

Vương Thanh Bách tự mình liên hệ hắn, nói là Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ở Man Hoang tiên vực gặp phiền toái, bảo Vương Xuyên Minh nghĩ cách điều đi Man Hoang tiên vực, lợi dụng lực lượng của Diêm La cung, cung cấp giúp đỡ cho Vương Trường Sinh.

Vừa lúc Vương Xuyên Minh trước đó đắc tội Tuyết Lão tộc, lại thêm Man Hoang tiên vực tài nguyên tu tiên phong phú, hắn muốn điều đi Man Hoang tiên vực cũng rất hợp lý.

Càn Nhất Minh có thể trực tiếp liên hệ với Thiên La Tiên Quân, quyền lợi rất lớn.

“Từ tiên tử cùng Thẩm đạo hữu phụ trách Man Hoang tiên vực, bọn họ trước mắt gặp một ít khó khăn, quả thật cần nhân thủ, vậy ngươi liền đi qua hỗ trợ đi! Đường đạo hữu, ngươi giới thiệu với Tống đạo hữu một phen tình huống Man Hoang tiên vực, nói cho hắn kết nối như thế nào đi!”

Càn Nhất Minh phân phó.

Man Hoang tiên vực diện tích lớn hơn, tài nguyên tu tiên phong phú hơn, Diêm La cung xếp vào không ít nhân thủ, vừa lúc phân đà Diêm La cung ở Man Hoang tiên vực cầu viện.

“Rõ, Càn đạo hữu.”

Đường Long đáp ứng.

“Đa tạ Càn đạo hữu thành toàn.”

Vương Xuyên Minh vội vàng cảm ơn.

“Chúng ta đều làm việc cho Diêm La cung, không cần nói lời cảm tạ, ngươi làm việc cho tốt, vậy là được rồi.”

Càn Nhất Minh nói.

Vương Xuyên Minh liên tục đáp ứng, hắn không phải chiến đấu một mình, có gia tộc chống lưng, hắn làm rất nhiều chuyện đều rất tiện.

...

Man Hoang tiên vực, Chu Tước hải vực.

Hòn đảo hoang nào đó, một hang động trong lòng đất, trên vách đá có thể nhìn thấy vô số phù văn huyền ảo, Vương Thôn Thiên cùng Vương Lân ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, đôi mắt khép hờ.

Tứ Quý Đồ treo trên vách tường.

Trong Tứ Quý Đồ, Thanh Liên điện.

Gian mật thất nào đó, Vương Trường Sinh ngồi xếp bằng ở trên một tấm bồ đoàn màu lam, Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh đặt ở cách đó không xa, hắn đang luyện chế thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ.

Bọn họ tiêu diệt tu sĩ trên San Hô đảo, đạt được một lượng lớn tài vật, có không ít tài liệu luyện khí cấp cao, bao gồm một lô Hỗn Nguyên Thạch.

Vương Trường Sinh tính luyện chế thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ cùng thượng phẩm Diệt Tiên Tiễn, Vương Thu Lâm cùng Diệp Hải Đường chạy tới Man Hoang tiên vực, mang đến tình huống mới nhất của gia tộc.

Một trận chiến lần trước, thượng phẩm Diệt Tiên Tiễn của Vương gia tiêu hao không ít, nhiều bộ thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ bị hao tổn nghiêm trọng.

Đám người Vương Quý Diệp có thể luyện chế ra thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ, nhưng xác xuất thành công cũng không cao, tỷ lệ hao tổn quá lớn.

Thượng phẩm Diệt Tiên Tiễn cần Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên liên thủ, thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ chỉ cần một mình Vương Trường Sinh đã có thể luyện chế.

Một lát sau, Vương Trường Sinh biến đổi pháp quyết, đánh vào một đạo pháp quyết, nắp đỉnh bay lên, một bộ thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ bay ra, lơ lửng giữa không trung, lóe lên bảo quang.

Vương Trường Sinh thu hồi thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ này, duỗi lưng mỏi một cái, đi ra ngoài.

Hắn mới đi ra khỏi phòng đá, liền nghe được một tiếng đàn vui vẻ.

Vương Trường Sinh tới đại điện của Thanh Liên điện, nhìn thấy Uông Như Yên đang gảy đàn.

Hắn chưa quấy nhiễu Uông Như Yên, đi ra khỏi Thanh Liên điện, nhìn về phía xa.

Dãy núi liên miên chập trùng, mây trắng thành từng đám, linh khí dư thừa.

Không gian của Tứ Quý Đồ rất lớn, cho dù là Thái Ất Kim Tiên muốn đi dạo hết cũng cần không ít thời gian.

Sau thời gian một chén trà, tiếng đàn dừng lại.

Vương Trường Sinh xoay người lại, mỉm cười nói: “Phu nhân thật có hứng thú.”

“Tính toán thời gian, trong năm mươi vạn năm, Thanh Phong liền có thể sống lại.”

Uông Như Yên nói, lòng tràn đầy vui mừng.

Cách lúc Vương Thanh Phong bị giết đã gần hai trăm vạn năm, may mà hắn là tu sĩ Kim Tiên, nếu là Thái Ất Kim Tiên, cần mấy ngàn vạn năm mới có thể sống lại.

Uông Như Yên từng tán gẫu việc này với Thái Ất Kim Tiên của Nam Cung tiên tộc, trong ba trăm vạn năm có thể đủ hồi sinh tu sĩ Kim Tiên, đây còn là nhanh nhất, chậm mà nói cần hơn năm trăm vạn năm. Vương gia thu thập lượng lớn Tỉnh Hồn Thần Nê, luyện chế lượng lớn tượng Thần Cơ Tiên Quân, phàm giới, linh giới cùng tiên giới đều có lượng lớn tượng Thần Cơ Tiên Quân.

Uông Như Yên vẫn luôn ghi nhớ việc này, mắt thấy cách lúc Vương Thanh Phong sống lại thời gian càng ngày càng gần, nàng tự nhiên cao hứng.

Vương Trường Sinh hơi sửng sốt, bọn họ luôn bị Liệt Dương Tiên Quân đuổi giết, chạy trốn khắp nơi, hắn cũng không có tâm tình cân nhắc chuyện khác.

“Chờ nó sống lại, gia tộc chúng ta nhất định phải bày tiệc lớn, ăn mừng một bữa ra trò. Rất nhiều tộc nhân tu vi đều đã vượt qua nó, nó đuổi kịp không khó.”

Vương Trường Sinh nói.

Vương Thanh Phong sống lại cũng là tu vi Kim Tiên kỳ, bọn người Vương Thanh Thành, Đổng Tuyết Ly, Tôn Nguyệt Kiều đều đã tiến vào Thái Ất Kim Tiên, ngay cả Vương Âm Âm, Vương Định Dương, Vương Tinh Hải đám nhân tài mới xuất hiện đều đã tiến vào Thái Ất Kim Tiên.

“Năm mươi vạn năm! Nói không chừng khi đó gia tộc chúng ta đã trở thành tiên tộc!”

Uông Như Yên mỉm cười nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận