Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 7015: Cửu Tiêu tiên vực

Vương Nhất Hân bẩm báo chi tiết, lấy ra một cái hộp ngọc màu xanh, đưa cho Vương Trường Sinh, nói: “Lão tổ tông, đây là hai kiện Hồng Mông linh bảo, tám món còn lại chia cho đám người Ngọc Kỳ lão tổ rồi.”

Mỗi một vị Đại La Kim Tiên của Vương gia bản mạng tiên khí đều luyện vào Hồng Mông linh bảo, bọn người Bạch Ngọc Kỳ, Đổng Tuyết Ly, Vương Tông Vân, Vương Thanh Thành, Tôn Nguyệt Kiều, Đỗ Tuyết Dao đều có, tiểu bối bọn Vương Tinh Hải tạm thời chưa có.

Kiếm được Hồng Mông linh bảo, tự nhiên phải giữ lại cho Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên mỗi người một món.

Vương Trường Sinh nhận lấy hộp ngọc, hỏi: “Xuyên Minh thế nào rồi?”

“Hắn đã tiến vào Đại La Kim Tiên, chính thức trở thành cao tầng. Hắn tra được tin tức, Vạn Thú cung tựa như đang tìm cái gì, không biết là tu sĩ cấp cao hay bảo vật, tạm thời không rõ.”

Vương Nhất Hân nói.

Ở dưới Vương gia thiết kế, Vương Xuyên Minh cùng đồng nghiệp ngẫu nhiên phát hiện một chỗ động phủ cổ tu sĩ, đạt được không ít tài nguyên tu tiên, bên trong còn có tài nguyên tu tiên trùng kích Đại La Kim Tiên kỳ, còn có một món cực phẩm tiên khí.

Vương Xuyên Minh nộp cực phẩm tiên khí lên cho Thiên La Tiên Quân, đổi lấy tài nguyên phụ trợ khác, bế quan trùng kích Đại La Kim Tiên, thành công tiến vào Đại La Kim Tiên.

Ở trong mắt cao tầng Diêm La cung, Vương Xuyên Minh là bọn họ một tay bồi dưỡng ra, không nghi ngờ có gì khác. Vương Xuyên Minh tấn thăng thành một trong các phó cung chủ Diêm La cung, quyền cao chức trọng. Mộ Dung Băng trước mắt là Thái Ất Kim Tiên hậu kỳ, kẹt ở bình cảnh mấy trăm vạn năm, còn chưa hóa giải.

Vương Xuyên Minh gia nhập Diêm La cung hơn một ngàn vạn năm, dưới sự trợ giúp của gia tộc lập không ít công lao, đương nhiên, năng lực của hắn cũng bày ra đó.

“Vạn Thú cung đang tìm đồ vật?”

Vương Trường Sinh nghi hoặc nói.

“Hắn đang truy tra, vâng, hắn tiến vào Đại La Kim Tiên không bao lâu, tổ địa Tuyết Lão tộc bị tu sĩ thần bí san bằng, tu sĩ Tuyết Lão tộc du lịch bên ngoài hoặc bị giết, hoặc mất tích.”

Vương Nhất Hân nói.

Vương Xuyên Minh có thù tất báo, ngày xưa Tuyết Lão tộc từng phái người tập kích chém giết hắn, không cần phải nói, cái này khẳng định là hắn làm.

Vương Trường Sinh biết cách làm người của Vương Xuyên Minh, đây quả thật là phong cách làm việc của Vương Xuyên Minh.

“Gia tộc chúng ta bố trí trận pháp đưa tin vượt tiên vực ở bao nhiêu tiên vực?”

Vương Trường Sinh truy hỏi.

“Bảy mươi hai tòa, chín phần là tiên vực lớn.”

Vẻ mặt Vương Nhất Hân đầy tự hào.

Bốn đại Yêu tộc cùng tám đại bộ lạc đại chiến, tổn thất thê thảm nặng nề, đặc biệt các loại vật tư chiến lược. Vương gia bán ra vật tư chiến lược, đổi được không ít thứ tốt, có lượng lớn Kim Lân Nguyệt Luân Tinh, Vương gia có thể cài vào nhân thủ ở nhiều tiên vực lớn, thành lập tổ chức ngoại vi, thu thập tình báo cùng tài nguyên tu tiên.

“Ba món đạo khí chưa hiện thế ở những tiên vực lớn kia?”

Vương Trường Sinh nghi hoặc nói.

“Chưa, không biết sao lại thế, chúng nó có một đoạn thời gian rất dài chưa hiện thế rồi, không biết có phải có liên quan với trận đại chiến đó hay không.”

Vương Nhất Hân nói.

Tám bộ lạc liên thủ đối phó bốn đại Yêu tộc, muốn nói sau lưng không có Thập Phương Tử Mẫu Tháp sai sử, Vương Nhất Hân là không tin.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, xem ra ba món đạo khí cho rằng Thanh Huyền ở Hỗn Độn đại lục, nhắm chừng những năm qua đều ở lại Hỗn Độn đại lục, chỉ là chưa có ai phát hiện chúng nó mà thôi.

“Đại chiến kéo dài bao lâu? Có hỗn độn thú mười màu bị giết hay không?”

Vương Trường Sinh truy hỏi.

“Giằng co hơn trăm năm, chết một con hỗn độn thú mười màu, Viên của Thổ Mặc Đặc Vương bộ lạc, Long Tương đánh bị thương nặng Tương của Khất Nhan Vương bộ lạc, bị nó chạy mất.”

Vương Nhất Hân nói.

“Viên là ai giết?”

Vương Trường Sinh hỏi, việc này liên lụy đến Thanh Huyền, hắn chưa nói cho tộc nhân, hạ đạt lệnh bịt miệng.

“Không biết, nghe nói là một nữ tu sĩ Đại La Kim Tiên trung kỳ, nắm giữ Không Gian pháp tắc, Kỳ Lân nhất tộc nói không có người này, Thổ Mặc Đặc Vương bộ lạc cho rằng là Thủy Kỳ Lân ra tay, cho dù là vận dụng món Hồng Mông linh bảo biến dị Huyền Hồn Bát kia, cũng không có khả năng ở trong nửa khắc đồng hồ tiêu diệt hỗn độn thú mười màu. Thủy Kỳ Lân không thừa nhận, cho rằng Thổ Mặc Đặc Vương bộ lạc là hắt nước bẩn, cố ý che giấu thực lực, cũng may hai vị Đạo Tổ chỉ là giằng co, chưa đại chiến.”

Vương Nhất Hân nói.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, xem ra chưa truy tra đến trên người hắn.

Vương Nhất Hân nói: “Những năm qua, có không ít tiền bối tới chơi, muốn gặp lão tổ tông. Đúng rồi, Huyền Cơ Thượng Nhân đã tiến vào Đại La Kim Tiên, từng đến tìm ngài, Thanh Thành lão tổ tiếp đãi hắn, nói ngài bế sinh tử quan.”

“Cho dù là Côn Luân Đạo Tổ phái người tìm ta, cũng phải nói ta đang bế sinh tử quan, không gặp khách.”

Vương Trường Sinh nói.

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Nhất Hân lập tức đáp ứng.

Vương Trường Sinh hỏi một phen tình hình gần đây của gia tộc, Vương Nhất Hân trả lời chi tiết.

“Nếu còn có tin tức hỗn độn thú mười màu lui tới, lập tức báo cáo, bảo người lưu ý một phen tin tức Hồng Mông linh bảo biến dị.”

Vương Trường Sinh phân phó.

Nếu có thể giết một con hỗn độn thú mười màu nữa, giao cho Vương Thanh Bách luyện đan, bọn người Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Bách đều có thể tiết kiệm một đoạn thời gian dài khổ tu.

Vương Nhất Hân đáp ứng, lui xuống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận