Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6205: Ngụy tiên (1)

Đám người Vương Mạnh Bân sau khi nắm giữ Càn Khôn Tam Chỉ, thực lực tăng cao không ít, thực lực của Vương Mạnh Bân đề cao rất nhiều, bằng vào Lôi Đình Chiến Thân, chân linh đỉnh cấp cùng Càn Khôn Tam Chỉ, có thể một mình tiêu diệt hỗn độn thú sáu màu. Trước đó, hắn cần liên thủ với nhiều vị tộc nhân mới có thể làm được.

Một màn hào quang màu vàng khổng lồ bao phủ Đông Ly thành, bốn con hỗn độn thú bảy màu đang công kích màn hào quang màu vàng, ngoài thân chúng nó có nhiều vết thương mờ nhạt.

Hỗn độn thú triều lần trước, một mình Vương Anh Kiệt cuốn lấy một con hỗn độn thú bảy màu, đám người Vương Thanh Sơn liên thủ đối phó hỗn độn thú bảy màu, thi triển Dung Khiếu Quyết mới tiêu diệt hỗn độn thú bảy màu, nhiều người bị thương, bây giờ bọn họ sẽ đối phó bốn con hỗn độn thú bảy màu, áp lực rất lớn.

Cầm đầu là một con hỗn độn thú bảy màu ngoại hình giống chim bằng, không phải hỗn độn thú biến dị, nhưng bằng vào thân hình linh hoạt, đám người Vương Mạnh Bân công kích rất khó thương tổn đến nó.

Ngoài thân ba con hỗn độn thú bảy màu khác có nhiều vết thương nhỏ, đây là Càn Khôn Tam Chỉ tạo thành.

Đám người Vương Mạnh Bân chỉ là Kim Tiên sơ kỳ, còn là chân linh đỉnh cấp, bọn họ không dễ dàng như vậy đánh bị thương nặng hỗn độn thú bảy màu.

Chín khẩu trung phẩm Diệt Tiên Pháo đồng thời nã pháo, từng cột sáng thô to đánh lên trên thân hỗn độn thú bảy màu, giống như gãi ngứa.

Số lượng trung phẩm Diệt Tiên Pháo vẫn là quá ít, nếu mấy chục khẩu trung phẩm Diệt Tiên Pháo đồng thời công kích một con hỗn độn thú bảy màu, nó cũng không chống đỡ được bao lâu.

Thân thể to lớn của hỗn độn thú bảy màu đánh lên màn hào quang màu vàng, màn hào quang màu vàng lõm xuống, càng thêm ảm đạm.

Chân phải Vương Trường Sinh hướng hư không giẫm một cái, hư không vặn vẹo biến hình. Thân hình hắn nhoáng lên, xuất hiện ở trước mặt một con hỗn độn thú bảy màu, ngón trỏ tay phải sáng lên một đạo hào quang vàng óng, hướng thẳng đến đầu hỗn độn thú bảy màu.

Một tiếng vang trầm cất lên, ngón trỏ tay phải hắn xuyên thủng đầu hỗn độn thú bảy màu.

Thân thể hỗn độn thú bảy màu khẽ run lên, ngã xuống, đập nặng nề trên mặt đất, trên đầu có một lỗ thủng.

Thấy một màn như vậy, tu sĩ trong thành đều trầm trồ khen ngợi.

Bọn họ bằng vào Diệt Tiên Tiễn, Diệt Tiên Pháo cùng Tiên Giáp quân giết không ít hỗn độn thú, có thể chống đỡ đến bây giờ đã rất không tệ rồi, Vương Trường Sinh tới muộn chút nữa, Đông Ly thành có thể đã bị công phá.

“Lão tổ tông cẩn thận.”

Vương Mạnh Bân hô to, giọng điệu dồn dập.

Vừa dứt lời, một con hỗn độn thú bảy màu ngoại hình giống chim bằng từ trên trời giáng xuống, một đôi móng vuốt lao thẳng đến đầu của Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh tay trái hóa quyền, tung một cú đấm, va chạm với móng vuốt của hỗn độn thú bảy màu.

Một tiếng vang trầm cất lên, tay trái Vương Trường Sinh có thêm mấy vết thương mờ nhạt, không có ảnh hưởng lớn. Hỗn độn thú bảy màu bay ngược ra ngoài, một đạo hào quang màu lam thô to bay vút đến.

Hỗn độn thú bảy màu nhẹ nhàng vỗ cánh, tránh được hào quang màu lam.

Một tiếng rống thê lương vang lên, lại một con hỗn độn thú bảy màu bị Vương Trường Sinh tiêu diệt, trên đầu có thêm một lỗ thủng.

“Mau rút.”

Hỗn độn thú bảy màu ngoại hình giống chim bằng phân phó, nhẹ nhàng vỗ cánh, hướng về nơi xa chạy đi.

Vương Trường Sinh thoải mái tiêu diệt hỗn độn thú bảy màu đã dọa nó hỏng mất, nó căn bản không dám ở lâu.

Chân phải Vương Trường Sinh hướng về hư không giẫm một cái, hư không chấn động vặn vẹo, cả người hắn giống như dung nhập bên trong một mảng thiên địa này, thân hình nhoáng lên một cái, xuất hiện ở trước mặt một con hỗn độn thú bảy màu, ngón trỏ tay phải hướng thẳng đến đầu nó.

Đầu hỗn độn thú bảy màu bị ngón trỏ tay phải hắn xuyên thủng, từ trên cao rơi xuống.

Vương Trường Sinh nhìn về phía hỗn độn thú bảy màu chạy xa, phân phó: “Các ngươi giải quyết hỗn độn thú khác, ta đi diệt nó.”

Dựa theo tính tình hỗn độn thú, một lần này thất lợi, lần sau khẳng định sẽ phái hỗn độn thú lợi hại hơn tới đây, khác nhau ở chỗ biết thần thông của Vương Trường Sinh hay không. Nếu là biết Vương Trường Sinh dễ dàng tiêu diệt hỗn độn thú bảy màu, vậy không phải phái một con hỗn độn thú bảy màu biến dị.

Vương Trường Sinh thi triển Đạp Thiên Bộ, đuổi theo.

Sau khi bay ra trăm vạn dặm, Vương Trường Sinh nhíu mày, thần thức của hắn cảm ứng được, có một khí tức mạnh mẽ hướng về nơi này bay tới, xem khí tức dao động, hẳn là tu sĩ Kim Tiên. Nếu như bị tu sĩ Kim Tiên khác phát hiện hắn thi triển đạo thuật, vậy thì phiền toái.

Một mảng hào quang đỏ rực sáng lên ở hư không phía trước, hiện ra một đại hán áo đỏ dáng người khôi ngô, trên lưng có một đôi cánh lông vũ lóe ra hào quang màu đỏ, cầm một cây trường mâu lóe ra hào quang màu đỏ.

Đại hán áo đỏ râu quai nón, khí tức mênh mông như biển, có tu vi Kim Tiên hậu kỳ.

“Đạo hữu mau ngăn cản nó, đừng để nó chạy.”

Vương Trường Sinh dừng lại, mở miệng nói.

Cùng lắm thì không thi triển đạo thuật Đạp Thiên Bộ, hắn liên thủ với người này, vẫn có thể tiêu diệt hỗn độn thú bảy màu.

“Được!”

Đại hán áo đỏ vung trường mâu màu đỏ, hướng về hư không đâm một cái, một mảng lớn ngọn lửa màu đỏ càn quét ra, hóa thành một con rồng lửa màu đỏ hình thể thật lớn, lao về phía hỗn độn thú bảy màu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận