Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6980: Trăm vạn năm (1)

“Đúng rồi, phái ra bộ phận lực lượng tinh nhuệ, tới tiên vực nhỏ thành lập thế lực, tốt nhất là lấy được một khối địa bàn lớn, ta có việc lớn dùng tới, đừng lấy cờ hiệu gia tộc chúng ta làm việc, càng xa càng tốt.”

Vương Trường Sinh phân phó.

“Cháu biết rồi, lão tổ tông, cháu lập tức chọn lựa tinh nhuệ đi làm việc này.”

Vương Nhất Hân lập tức đáp ứng.

Vương gia bây giờ binh hùng tướng mạnh, không thiếu cao thủ. Tiên vực nhỏ có thể xuất hiện một vị Thái Ất Kim Tiên đã không tệ rồi, Vương gia phái vài vị Thái Ất Kim Tiên đi tiên vực nhỏ, thống nhất tiên vực nhỏ cũng không có vấn đề gì, chỉ là tiên vực nhỏ tài nguyên tu tiên cằn cỗi, Vương gia chướng mắt mà thôi.

Vương Trường Sinh thu hồi pháp bàn đưa tin, phất tay áo, Thanh Huyền bay ra, đáp ở trước mặt hắn.

Hắn giao hết mảnh vỡ đạo khí cho Thanh Huyền, nói: “Ngươi cầm dùng đi!”

Mảnh vỡ Vương Trường Sinh tìm được không thể ghép thành một món đạo khí, nhìn từ sợi nhân quả, bộ phận khác ở trong đại chiến đã hủy diệt, tự nhiên không có sợi nhân quả, mảnh vỡ đạo khí chỉ có thể cho Thanh Huyền dùng, đẩy nhanh Thanh Huyền khôi phục.

Thanh Huyền cũng không khách khí, há mồm, nuốt lấy những mảnh vỡ đạo khí này, trên mặt lộ ra vẻ mặt thỏa mãn.

“Đáng tiếc chỉ là mảnh vỡ, cũng không gom được thành nửa món đạo khí, bằng không ta chỉ sợ có thể hoàn toàn khỏi hẳn.”

Thanh Huyền dùng một loại tiếc giọng điệu nuối nói.

“Ngươi bây giờ khôi phục bao nhiêu rồi?”

Uông Như Yên hỏi.

“Tám phần đi! Nếu đạt được ba bốn mảnh vỡ đạo khí nữa, ta có lẽ có thể hoàn toàn khỏi hẳn.”

Thanh Huyền nói.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói: “Tám phần! Cũng không tệ rồi, tiên giới nhiều chiến trường cổ như vậy, từ từ sẽ đến.”

Nơi tương tự Tiên Hỗn trủng không ít, Đạo Tổ ở nhiều chỗ đại chiến, để lại không ít chiến trường cổ, cấm chế trùng trùng, có một số chiến trường cổ đã biến mất ở trong dòng chảy lịch sử, chẳng qua vẫn có không ít chiến trường cổ lưu lại đến nay.

“Chờ ta hoàn toàn khỏi hẳn, nếu có cơ hội, nhất định cho âm dương quái biết tay một phen.”

Thanh Huyền mặt đầy sát khí.

Vương Trường Sinh biết âm dương quái Thanh Huyền nói là Thập Phương Tử Mẫu Tháp, gật gật đầu.

Thanh Huyền quay về trong Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đều đi vào một gian mật thất, vận công tu luyện.



Vân Hàng tiên vực là một tiên vực nhỏ, vị trí địa lý hẻo lánh, tiên nhân Vân Hàng tiên vực cần xuyên qua hơn mười tiên vực, mới có thể tới Hỗn Độn đại lục.

Vân Hàng đại lục là một khối đại lục lớn nhất của Vân Hàng tiên vực, tổng đàn Vân Hàng tông ở nơi này.

Vân Hàng tông truyền thừa hơn năm ngàn vạn năm, từng xuất hiện Thái Ất Kim Tiên Vân Hàng tiên tử, thống nhất Vân Hàng tiên vực. Vì ở con đường tu hành đi được xa hơn, Vân Hàng tiên tử tới Hỗn Độn đại lục, không qua bao lâu bản mạng hồn đăng liền tắt, Vân Hàng tiên vực một lần nữa lâm vào hỗn loạn, chẳng qua Vân Hàng tông ngồi vững ngai báu đệ nhất đại tông Vân Hàng tiên vực.

Vân Hàng sơn mạch ở trung bộ Vân Hàng đại lục, ở sâu trong dãy núi có thể nhìn thấy lượng lớn kiến trúc cùng tiên nhân.

Vân Hàng phong, cấm địa Vân Hàng tông.

Một gian mật thất, một phụ nhân váy trắng diện mạo ngọt ngào ngồi khoanh chân ở trên một cái xe trượt tuyết màu trắng, đôi mắt khép hờ, ngoài thân nàng bị một vầng sáng màu trắng bao phủ.

Vân Hàng tiên tử, tu sĩ tu vi cao nhất Vân Hàng tông, Thái Ất Kim Tiên sơ kỳ, các đời tu sĩ tu vi cao nhất Vân Hàng tông đều sẽ chụp cho đạo hiệu Vân Hàng tiên tử, đây là một loại tượng trưng thân phận.

Một lát sau, một con hạc giấy truyền âm bay vào, bay lượn không ngừng ở đỉnh đầu của nàng.

Vầng sáng màu trắng ngoài thân nàng tan đi, mở đôi mắt ra, búng ngón tay, một đạo hào quang màu trắng bắn ra, đánh trúng hạc giấy truyền âm, hạc giấy truyền âm nhất thời nói tiếng người: “Sư phụ, việc lớn không ổn rồi, năm vị Thái Ất Kim Tiên tới chơi, chỉ tên nói họ muốn tìm ngài.”

“Cái gì? Năm vị Thái Ất Kim Tiên.”

Vân Hàng tiên tử kinh hô.

Vân Hàng tiên vực tương đối hẻo lánh, Thái Ất Kim Tiên có thể đếm được trên đầu ngón tay, hiếm có tiên nhân cấp cao lưu lại ở đây. Nàng ra ngoài du lịch mấy trăm vạn năm, thật không dễ gì mới đạt được cơ duyên, tiến vào Thái Ất Kim Tiên.

Nàng lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu trắng, đánh vào một pháp quyết, hỏi: “Lý Hân, chúng ta gần đây có đắc tội thế lực hoặc tu sĩ cấp cao nào không?”

“Đoạn thời gian trước, bọn Lý sư điệt có đại chiến với đệ tử Cửu Tinh môn.”

Một thanh âm nữ tử vang lên.

“Ngươi ổn định bọn họ trước.”

Vân Hàng tiên tử phân phó, thu hồi pháp bàn.

Nàng bước nhanh đi vào một gian mật thất, trong mật thất có một tòa truyền tống trận, nàng đến trên truyền tống trận, đánh vào một đạo pháp quyết, truyền tống trận chưa có bất cứ phản ứng nào.

Vân Hàng tiên tử sắc mặt tái nhợt, đây là muốn đuổi tận giết tuyệt?

Nàng vội vàng đi ra ngoài, xuất hiện ở trong một tòa trang viên yên tĩnh.

“Tôn tiên tử, chúng ta không có ác ý, bằng không sớm đã giết vào, đi ra nói chuyện đi!”

Một thanh âm nam tử vang dội vang lên.

Vân Hàng tiên tử trầm ngâm một lát, hóa thành một đạo độn quang bay ra ngoài, năm nam tử đứng ở trên bầu trời, đều có tu vi Thái Ất Kim Tiên trung kỳ, cầm đầu là Vương Vĩnh An.
Bạn cần đăng nhập để bình luận