Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2154: Tình hình gần đây của gia tộc (2)

“Thiên Tuyền, ngươi không sao chứ!”

Tiêu Dao Kiếm Tôn bước dài một cái tới trước mặt Hàn Thiên Tuyền, vẻ mặt đầy sự quan tâm.

“Đa tạ sư phụ quan tâm, đệ tử không có việc gì.”

Hàn Thiên Tuyền lắc đầu nói, vẻ mặt hưng phấn.

Hắn đối với 《 Tứ Quý Kiếm Quyết 》 có nhận thức càng thêm khắc sâu, hắn tin tưởng một lần nữa bố trí ra kiếm trận, uy lực sẽ lớn hơn nữa.

《 Tứ Quý Kiếm Quyết 》 mang theo nhiều bộ kiếm trận, uy lực cực lớn, nhận thức đối với 《 Tứ Quý Kiếm Quyết 》càng khắc sâu, kiếm trận bố trí ra uy lực càng lớn.

“Thanh Sơn sư đệ, ngươi lĩnh ngộ được cái gì?”

Hàn Thiên Tuyền nhìn về phía Vương Thanh Sơn, tò mò hỏi.

“Ta lĩnh ngộ một bộ kiếm trận, nhưng còn chưa hoàn thiện, cần tốn thời gian đi hoàn thiện, ngươi thì sao! Hàn sư huynh.”

Vương Thanh Sơn nói theo sự thật.

“Ta chưa lĩnh ngộ kiếm trận, nhưng ta hiểu như thế nào là tứ quý (bốn mùa) rồi.”

Hàn Thiên Tuyền kích động nói, 《 Tứ Quý Kiếm Quyết 》 làm một trong các công pháp trấn tông của Thái Nhất tiên môn, tu luyện độ khó cực cao. Tiêu Dao Kiếm Tôn tu luyện cũng là 《 Tứ Quý Kiếm Quyết 》, nhưng Tiêu Dao Kiếm Tôn cùng Hàn Thiên Tuyền nhận thức đối với 《 Tứ Quý Kiếm Quyết 》không giống nhau, tự mình lĩnh ngộ mới là đạo của mình, đạo sư phụ truyền thụ vẫn như cũ là đạo của sư phụ.

Tiêu Dao Kiếm Tôn vui mừng gật gật đầu. Hai vị đệ tử tìm hiểu Thái Nhất kiếm bích đều có thu hoạch, đây là chuyện hắn cao hứng nhất.

“Kỳ hạn đã đến, các ngươi rời khỏi Kiếm Cốc đi!”

Thiếu phụ váy xanh phất tay áo bào, nhắm mắt, ngồi xuống điều tức.

Tiêu Dao Kiếm Tôn gật đầu, dẫn theo Vương Thanh Sơn và Hàn Thiên Tuyền rời khỏi Kiếm Cốc.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, Vương Thanh Sơn xuất hiện ở một tòa tiểu viện ngói xanh yên tĩnh, trong sân có một tòa lầu các màu xanh cao ba tầng, góc dưới bên trái là một vườn hoa, trồng một ít kỳ hoa dị thảo.

Vương Thanh Sơn đi vào lầu các màu xanh, lấy ra ngọc giản màu lam, dán đến mi tâm, bắt đầu tìm hiểu.

Chờ hắn hoàn toàn nắm giữ bộ kiếm trận này, hắn lại quay về Thanh Liên đảo.

...

Nam Hải, Thanh Liên đảo.

Phòng nghị sự, Vương Mạnh Phần ngồi ở trên chủ tọa, sắc mặt ngưng trọng.

Hơn hai mươi vị tộc lão chia ra ngồi hai bên, bọn họ vẻ mặt ngưng trọng. Thế lực gia tộc càng lúc càng lớn, thời gian đội buôn ra ngoài càng ngày càng dài, thời gian thống kê càng ngày càng dài.

“Gia chủ, gia tộc chúng ta trước mắt có năm vị tu sĩ Nguyên Anh, ba mươi lăm vị tu sĩ Kết Đan, tu sĩ Trúc Cơ một ngàn bốn trăm hai mươi người, tu sĩ Luyện Khí có một vạn tám ngàn sáu trăm bảy mươi lăm người, phàm nhân bảy trăm tám mươi lăm vạn.”

Số liệu này là tổng tộc nhân các nơi, che giấu một bộ phận tộc nhân tồn tại, Diệp Hải Đường thuộc loại tộc nhân bị che giấu.

Tộc nhân Vân Hải tông cùng Chu Sơn đảo cũng là lực lượng bị che giấu, chỉ có bộ phận nhỏ cao tầng Vương gia biết tình huống.

Bằng vào tài nguyên yêu thú phong phú của Nam Hải, Vương gia có thể cung cấp nuôi dưỡng gần hai vạn người tu tiên, thế lực trải rộng Đông Hoang, Nam Hải, Trung Nguyên cùng Bắc Cương. Nam Hải là trung tâm của Vương gia, Đông Hoang là đất tổ trên danh nghĩa, Bắc Cương cùng Trung Nguyên là cứ điểm.

Vương gia phát triển đến bây giờ, có thể nói là chạm tới đỉnh rồi, số lượng người tu tiên tăng trưởng chậm đi, bộ khung gia tộc càng ngày càng ổn định, gia tộc thu nhập càng ngày càng nhiều, nhân số đội buôn càng ngày càng nhiều, sức ảnh hưởng của gia tộc càng ngày càng lớn.

Nam Hải trừ ma, Bắc Cương diệt trùng, Vương gia đều có tham dự, sức ảnh hưởng cũng theo đó mở rộng.

“Gia chủ, chúng ta trước mắt có sáu đội buôn, mỗi đội buôn đều có ba tu sĩ Kết Đan dẫn đội, Nam Hải có ba đội buôn, Trung Nguyên một đội buôn, Bắc Cương một đội buôn, Đông Hoang một đội buôn.”

Vương gia phái ra ba tu sĩ Kết Đan dẫn đội, bọn họ mang theo con rối thú bậc ba hộ tống hàng hóa, trái lại cũng không có ai có ý đồ với Vương gia. Vương gia bây giờ thanh danh như mặt trời giữa trời, không có thế lực nào đui mù đối nghịch với Vương gia, như vậy quá ngu xuẩn.

Thương minh so với đội buôn càng cường đại hơn, nhưng thương minh thường thường phái tu sĩ Nguyên Anh áp tải hàng hóa, một lần áp tải hàng hóa mấy ngàn vạn linh thạch, áp tải một lần mười mấy năm, hầu như đi khắp Đông Ly giới, chỉ có thế lực lớn mới có thể làm được, Vương gia tạm thời chưa có loại điều kiện này.

Nam Hải tài nguyên yêu thú phong phú, hải vực khác nhau sản vật không giống nhau, Vương gia cố ý tổ chức ba đội buôn, lao tới hải vực khác nhau mua vật tư tu tiên, vận chuyển đến Trung Nguyên buôn bán.

“Gia chủ, chúng ta năm năm qua thu nhập là một ngàn bảy trăm sáu mươi lăm vạn bảy ngàn chín trăm ba mươi hai khối linh thạch, chi chín trăm ba mươi hai vạn bốn ngàn tám trăm bốn mươi lăm khối linh thạch, phương diện chi, tài liệu chế tác con rối thú chiếm năm thành, bổng lộc tộc nhân chiếm ba thành.”

Thế lực của Vương gia càng lúc càng lớn, thu nhập tự nhiên càng ngày càng nhiều, tiêu dùng cũng không ít. Thiên Nguyệt chân nhân cảnh báo, Vương Trường Sinh hạ lệnh tăng thêm cường độ luyện chế con rối thú, kho báu của gia tộc chất đầy các loại con rối thú, còn có vật tư chiến lược khác, đồng thời gia tăng thao luyện, luyện tập chiến trận, do Vương Hữu Vi phụ trách.

Bạn cần đăng nhập để bình luận