Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5483: Chân linh Hỏa Kỳ Lân (1)

“Chủ nhân, có người mở ra Thăng Tiên Thê, hướng Tây Bắc.”

Vương Thôn Thiên mở miệng nói, vẻ mặt kích động.

Bất cứ sinh linh nào tu luyện đến Đại Thừa hậu kỳ, vượt qua Cửu Cửu Lôi Kiếp, sẽ phi thăng tiên giới, Thăng Tiên Thê sẽ tiếp dẫn sinh linh tới tiên giới.

“Cái gì? Thăng Tiên Thê!”

Sắc mặt Vương Trường Sinh ngưng trọng, bấm pháp quyết, Khóa Linh Phi Thiên Xa sáng lên một đạo hào quang màu lam lóa mắt, hóa thành một tàn ảnh không thấy nữa.

Cách bảy mươi vạn dặm, một ông lão áo bào đỏ dáng người mập mạp đứng ở đỉnh núi, vẻ mặt ngưng trọng nhìn một cái thang chín màu dài hơn mười trượng trên bầu trời, cái thang chín màu trải rộng phù văn huyền ảo.

Một thiếu phụ váy vàng dáng người thướt tha đứng ở trên cái thang chín màu, sắc mặt nàng tái nhợt, trên mặt tràn đầy nụ cười.

“Lân đạo hữu, thiếp thân đi trước một bước.”

Thiếu phụ váy vàng nói xong lời này, sải bước đi về phía cái thang chín màu, sau khi đi đến cuối, nhập vào hư không biến mất. Cái thang chín màu hóa thành nhiều đốm linh quang, tán loạn không thấy nữa.

Ông lão áo bào đỏ vẻ mặt đầy hâm mộ, thiếu phụ váy vàng đã phi thăng tiên giới, trở thành tiên nhân.

Hư không đỉnh đầu của hắn nổi lên dao động, một bàn tay che trời hào quang màu lam lưu chuyển không ngừng bỗng dưng hiện lên, mặt ngoài bàn tay che trời có một hình Kỳ Lân.

Bàn tay che trời còn chưa hạ xuống, hư không phụ cận đã xé rách ra, xuất hiện lượng lớn vết rách.

Cùng lúc đó, một đợt thanh âm sóng triều ngập trời vang lên, lượng lớn nước biển màu lam dâng trào đến, thanh thế to lớn, nơi nước biển màu lam đi qua, từng ngọn núi nổ tung, hóa thành bột phấn.

Ông lão áo bào đỏ hừ lạnh một tiếng, ngoài thân nở rộ hào quang màu đỏ, một cột lửa màu đỏ thô to vô cùng phóng lên trời, va chạm với bàn tay che trời.

Một tiếng nổ lớn vang lên, cột lửa màu đỏ bị bàn tay che trời đập vỡ nát, bàn tay che trời đập lên trên thân ông lão áo bào đỏ, thân thể ông lão áo bào đỏ nhập vào lòng đất, ngọn núi hắn đứng thẳng cũng bị bàn tay khổng lồ đập vỡ nát, khói bụi tràn ngập.

Mặt đất trào ra một mảng lớn ngọn lửa màu đỏ, lao thẳng đến nước biển màu lam.

Ầm ầm ầm, ngọn lửa màu đỏ và nước biển màu lam va chạm, bộc phát ra một mảng lớn sương mù màu trắng, nước biển màu lam hóa thành sương trắng hết, phạm vi mười vạn dặm hóa thành một biển lửa màu đỏ, một con Kỳ Lân toàn thân màu đỏ đứng ở trong biển lửa, quanh thân bọc vô số ngọn lửa màu đỏ, hư không xung quanh không chịu nổi luồng nhiệt độ cao này, xuất hiện lượng lớn vết rách.

Khóa Linh Phi Thiên Xa lơ lửng trên bầu trời, đám người Vương Trường Sinh vẻ mặt khác nhau.

Bọn họ tận mắt chứng kiến một tu sĩ Đại Thừa hậu kỳ được tiếp dẫn đến tiên giới, gián tiếp nói lên giá trị của Lôi Hạnh Ngọc Tiên Quả.

“Hỏa Kỳ Lân!”

Sắc mặt Vương Trường Sinh trở nên ngưng trọng.

Chân linh đều là ngày sau tu luyện thành, Mặc Kỳ Lân, Thổ Kỳ Lân, Hỏa Kỳ Lân độ tinh thuần huyết mạch đạt tới chín, có tu vi Đại Thừa kỳ chính là chân linh.

Khác biệt lớn nhất của chân linh với yêu thú bình thường chính là chân linh thân thể rất mạnh, đương nhiên, cái này phải xem là một loại chân linh nào. Hổ Phượng Điệp tu luyện thành chân linh, thân thể cũng không mạnh đến đâu.

Lấy thực lực bây giờ của Vương Trường Sinh, yêu thú bậc tám trung phẩm bình thường không tiếp được một chiêu của Vương Trường Sinh, hậu duệ chân linh có thể làm được, nhưng sẽ không nhẹ nhàng như vậy hóa giải công kích của Vương Trường Sinh.

“Cùng nhau ra tay tiêu diệt Hỏa Kỳ Lân, đừng khinh địch, lại càng đừng áp sát công kích, đây chính là chân linh, không nên dùng bảo vật hoặc đạo pháp nhằm vào thần hồn.”

Vương Trường Sinh truyền âm nói, thanh âm trầm trọng.

Chân linh có thể cứng rắn đối kháng Huyền Thiên chi bảo công kích, chỉ dựa vào một điểm này, khiến rất nhiều tu sĩ Đại Thừa đau đầu không thôi.

Hắn không muốn tổn thương tinh hồn của Hỏa Kỳ Lân, hy vọng đạt được tinh hồn Hỏa Kỳ Lân hoàn chỉnh, dùng để bố trí hộ tộc đại trận, uy lực sẽ càng mạnh hơn.

Đám người Vương Thanh Sơn lên tiếng đáp ứng.

Vương Mạnh Bân bấm pháp quyết, trên bầu trời truyền đến một đợt tiếng sấm sét đinh tai nhức óc, chớp lóe sấm rền, từng tia sét màu bạc thô to vô cùng cắt qua bầu trời, đánh về phía Hỏa Kỳ Lân.

Từng cây phi kiếm màu xanh bỗng dưng hiện lên, có nhiều tới mấy chục vạn cây.

Vương Thanh Sơn bấm kiếm quyết, mấy chục vạn cây phi kiếm màu xanh ngưng tụ với nhau, hóa thành một dòng sông kiếm màu xanh chảy xiết lao thẳng đến Hỏa Kỳ Lân.

Vương Trường Sinh bấm pháp quyết, ngoài thân tràn ra một quầng sáng màu lam lóa mắt, hư không chấn động vặn vẹo, lượng lớn nước biển hiện ra, phạm vi hai mươi vạn dặm nhanh chóng hóa thành một mảng đại dương mênh mông.

Một đợt thanh âm sóng triều ngập trời vang lên, nước biển từ bốn phương tám hướng lao về phía Hỏa Kỳ Lân, hư không xuất hiện lượng lớn vết rách, thanh thế dọa người.

Ngón tay Uông Như Yên lướt qua dây đàn của Trấn Ma Cầm, theo một đợt tiếng đàn trào dâng vang lên, từng làn sóng âm màu lam thổi quét ra, hướng thẳng đến Hỏa Kỳ Lân.

Đám người Vương Thanh Phong ùn ùn ra tay, công kích Hỏa Kỳ Lân.

GRRR!

Hỏa Kỳ Lân phát ra một tiếng thú rống vang tận mây xanh, lửa quanh thân chợt cuộn lại, một lốc xoáy màu đỏ cao hơn mười vạn trượng phóng lên trời, lốc xoáy màu đỏ do vô số ngọn lửa màu đỏ tạo thành, tản mát ra nhiệt độ cao kinh người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận